Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:26:48
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Thư Vân và Trương Hạnh Hoa nữa.

Hôm qua, hái nhiều quả dại, Thư Vân và Trương Hạnh Hoa chia một ít cho dân làng, vẫn còn nhiều.

Tuy nhiên, mâm xôi và tỳ bà để lâu, giữ đủ ăn mấy ngày , Thư Vân liền đem còn nấu thành siro, thể pha nước uống hoặc chấm bánh màn thầu.

Không bánh mì, chấm màn thầu ăn cũng tệ, chủ yếu là bọn trẻ thích ăn ngọt.

Sáng sớm, khi các tráng đinh ăn no bụng, liền hùng dũng khí thế cầm theo đồ đạc lên núi.

Hôm qua lên núi cùng Diệp Trì bọn họ chỉ Diệp Chính và Diệp Lương, hôm nay thêm Trương Xuyên Trụ, Diệp Trang, Diệp Ngưu.

Diệp Trì và Thí Đại Hải phía , khi sắp đến nơi thì thấy tiếng kêu ủn ỉn từ trong bẫy vọng .

Các tráng đinh đều phấn khích, gần thử.

Chao ôi! Thật sự là một con heo lớn, ước chừng hơn ba trăm cân.

“Đến đây, mau đưa nó lên, hôm nay chúng thể ăn tiệc thịt heo !” Thí Đại Hải kích động .

con vật lớn thế , chúng mà đưa nó lên chứ?” Diệp Ngưu phiền não hỏi.

Diệp Trì và Thí Đại Hải , họ sớm nghĩ đến điểm , hôm qua khi bố trí bẫy, trải một lớp lưới chắc chắn ở cùng.

Bây giờ chỉ cần đập c.h.ế.t con heo, đó dùng dây buộc chặt lưới , ném sợi dây lên cành cây lớn, các tráng đinh cùng kéo lên là .

Cũng may là nhiều đến đây như , nếu chỉ dựa Diệp Trì và Thí Đại Hải thì thật khó mà mang heo về.

“Được, cùng kéo.” Diệp Trì hô lên.

Các tráng đinh cùng kéo dây, tấm lưới đáy hố dần dần bao bọc lấy con heo rừng, đó từ từ nâng lên trung.

Những phụ nữ cũng đang ở nhà mong chờ hồi hộp chờ đợi.

Gần trưa, Diệp tộc trưởng con đường lên núi ngóng trông, cuối cùng cũng thấy các tráng đinh vất vả khiêng một con heo rừng lông đen to lớn xuống.

Diệp tộc trưởng đầu chạy về phía làng, gọi những phụ nữ khiêng mấy cái bàn ghép với , để các tráng đinh tiện đặt heo xuống.

“Trời ơi, con heo lớn thế !” Dương Thị kinh ngạc thốt lên.

“Cái bao nhiêu là chất béo chứ!” Trần Thị càng nuốt nước bọt.

Bọn trẻ con từng thấy con heo nào lớn như , sợ hãi vui mừng.

Trong lòng bọn trẻ rõ, trưa nay thịt ăn .

Diệp Trì bọn họ khiêng con heo đặt lên bàn, nhưng lúc khó xử, bọn họ mổ heo.

Không tài nghệ của thợ mổ heo, tùy tiện cắt thịt, tiết heo e là sẽ lãng phí, nội tạng trong bụng heo cũng sẽ cắt hỏng hết.

Ngay lúc khó xử đó, Diệp Trường và cha của Cẩu Tử lặng lẽ giơ tay.

Hai bọn họ đều một chút, nhưng nhiều.

Diệp tộc trưởng liền bảo hai bọn họ cùng bàn bạc để mổ heo, cũng chẳng ai khác để dùng.

Diệp Trường và cha của Cẩu Tử đầu tiên vòng quanh con heo một vòng, giống như đang xem xét một tác phẩm nghệ thuật.

“Trước tiên đun hai nồi nước.” Diệp Trường .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-166.html.]

Mã Thị , “Nước nóng sẵn sàng từ sớm .”

Mã Thị từng thấy mổ heo, cần nước nóng để nhúng lông, nên sớm đun nước trong nồi, lửa hề tắt.

Sau đó Diệp Trường lấy một con d.a.o sắc bén nhất chọn từ các nhà, lưỡi d.a.o ánh nắng lóe lên hàn quang.

Cha của Cẩu Tử gật đầu với Diệp Trường, “Cứ vị trí .”

Diệp Trường chút căng thẳng, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu con heo, khẽ: “Đừng sợ, lát nữa sẽ kết thúc thôi.”

Đáng tiếc con heo còn thấy lời nữa .

Sau đó, một tia d.a.o sáng lóe lên, cổ họng con heo cắt đứt, m.á.u tươi phun trào , nhỏ xuống cái chậu bên cạnh, b.ắ.n tung tóe thành một mảng m.á.u hoa.

Diệp Trường và cha của Cẩu Tử mấy thành thạo, dùng nước nóng nhúng heo, cùng sạch lông heo.

Chẳng mấy chốc, một con heo trần trụi hiện mắt.

Cha của Cẩu Tử nhận lấy con dao, bắt đầu chia cắt thịt heo.

Mã Thị sớm mang tiết heo bếp, món canh tiết heo.

Cùng với sườn thăn, sườn heo, mỡ heo… đưa bếp, các nữ nhân bắt đầu bận rộn, chuẩn đủ loại món ăn.

Gan heo, tim heo, lòng heo rửa sạch sẽ, chuẩn cho nồi. Lũ trẻ con chạy tới chạy lui trong sân, hớn hở bàn tán lát nữa sẽ ăn những món ngon gì.

Thư Vân hôm nay chuẩn tay trổ tài, hai món cay, cỏ Lạt liêu, ngày nào nàng cũng ăn cay.

Diệp tộc trưởng vui vẻ, mặc dù khí tràn ngập mùi m.á.u tanh và mùi heo, nhưng mùi vị giống như mùi vị ngày Tết.

Tiệc mổ heo nhất định thật náo nhiệt, chỉ riêng những ngoài như bọn họ ăn dễ khiến khác thèm thuồng, thế là Diệp tộc trưởng liền mời bốn nhà Trần, Phùng, Chúc, Khúc cùng đến ăn.

Bốn gia đình cũng vui mừng khôn xiết, cũng là ăn , đều mang theo bột mì mới thu hoạch của nhà đến.

“Cha, đừng đong nhiều thế.” Lưu Thúy Nhi Khúc lão hán đong gần hết nửa túi bột mì, lòng nàng đau nhói từng cơn.

Khúc lão hán liếc nàng một cái, lạnh lùng : “Được thôi, lát nữa ngươi ăn ít thôi, bằng thì đừng nữa.”

Lưu Thúy Nhi lớn tiếng: “Sao mà , đó là thịt heo đó, cũng hai năm ăn qua.”

Nói đoạn, Lưu Thúy Nhi suýt nữa thì chảy cả nước dãi.

“Vậy ngươi còn lắm lời gì?” Khúc lão hán xách bao bột mì mất, “Lát nữa đến đó việc nhiều , đừng thật sự như ăn cỗ nhà , bằng sẽ bắt ngươi về, kẻo mất mặt.”

“Con , cha.” Lưu Thúy Nhi đáp lời, chỉ cần ăn thịt, gì cũng .

Tóp mỡ rán , Mã thị chia cho các con một ít ăn chơi, dặn chúng đừng vây quanh ngoài bếp cản đường.

Bột mì của bốn nhà mang đến, các nữ nhân cũng giấu , quyết định hôm nay sẽ hấp bánh màn thầu, các nữ nhân của bốn nhà cũng xắn tay áo giúp đỡ, ngay cả Lưu Thúy Nhi những tảng thịt heo lớn bàn cũng tích cực bận rộn.

Trong bếp tám chín nữ nhân , ngoài tiếng xào nấu món ăn, chỉ tiếng các nữ nhân trò chuyện.

Chẳng mấy chốc, đều quen thuộc.

Trong sân, cả con heo chia xong, việc chia sẻ diễn khá thuận lợi, Diệp Trường và cha của Cẩu Tử cũng thở phào nhẹ nhõm.

Các tráng hán cầm chổi quét sạch m.á.u heo và những vết bẩn, khiêng bốn năm cái bàn đến, và mỗi nhà cũng khiêng ghế , nếu thì đủ chỗ .

Chiều Mùi thời tam khắc ( hai giờ bốn mươi lăm đến ba giờ chiều), yến tiệc mổ heo chính thức bắt đầu. Từng đĩa món ăn bưng , từng chiếc bàn bày đầy những món ăn phong phú: thịt heo kho tàu, canh tiết heo, gan heo xào cay, lòng heo hầm củ cải… Hương thơm quyến rũ lan tỏa khắp trung.

 

Loading...