Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:15:11
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai đĩa rau và một nồi cơm đều ăn sạch bách, bụng ba đều no căng tròn.

Sau bữa cơm, hai chủ động việc rửa bát.

Thư Vân cũng tranh giành với bọn trẻ, rửa bát cũng việc nặng nhọc gì, còn thể tiêu thực. Nàng cũng gian xem xét một chút, đồ đạc bên trong đều ngổn ngang, nàng lượt sắp xếp .

Chờ các con rửa bát xong, nàng đun nước để rửa mặt chải đầu, sắp xếp giường chiếu. Hôm nay tiệm vải đóng cửa nên mua chăn đắp và chăn trải giường, bọn họ vẫn ngủ rơm khô đắp bằng vải rèm, may mà trời nóng lên nên vẫn thể tạm chấp nhận , vài ngày nữa mua cũng .

Đến khi nàng giường tính tiền, trăng lên đến đỉnh trời, Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc đều buồn ngủ đến mức mắt díp , nhưng vẫn cố gắng ngủ, nhất định nhà còn bao nhiêu tiền.

Điều quan trọng đối với bọn trẻ, hôm nay chứng kiến nương chi tiền phung phí, còn bao nhiêu tiền, bọn trẻ cũng thể nắm rõ trong lòng, nương mua đồ đắt tiền, thể kịp thời nhắc nhở.

"Hôm nay bán thảo d.ư.ợ.c tổng cộng thu năm lạng bốn mươi hai văn, tiệm gạo dùng một trăm hai mươi văn, tiệm tạp hóa năm mươi lăm văn, muối bốn mươi lăm văn, quầy thịt mười bảy văn, còn bột vỏ cây du, bánh bột mì trắng, tiền xe bò, tiền thuê nhà năm nay, tính tổng cộng chi năm trăm bốn mươi mốt văn, còn bốn lạng rưỡi bạc."

Thư Vân đắn nghiêm túc báo cáo sổ sách cho hai tiểu quản gia.

Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc trợn tròn mắt, bọn trẻ tuy tính toán, nhưng những con nương báo cáo liền cảm thấy tiêu nhiều tiền. Hai đứa một cái, để mắt đến nương một chút, nàng tiêu tiền quá lợi hại.

"Thế nào? Hai tiểu quản gia chỉ thị gì ?" Thư Vân vẻ mặt đổi liên tục của hai đứa trẻ, hỏi.

Diệp Trường An quả thực vấn đề , cất tiếng: "Nương, là năm chúng xây nhà của ạ, thuê nhà cứ thấy kinh tế cho lắm."

Năm xây nhà là điều thể, năm bọn họ còn sẽ ở nữa, nếu xây nhà thì đúng là ném tiền qua cửa sổ. Thư Vân cũng thể với các con rằng năm sẽ thiên tai và chiến tranh, nếu hai đứa trẻ con bé bỏng sẽ lo lắng bao nhiêu.

Thư Vân chuyển hướng đề tài: "Trường An, Trường Lạc, các con học tính toán ?"

Hai đứa trẻ mắt lóe lên, đồng thanh : "Nương, dạy con tính toán ?"

" , học ?"

"Muốn ạ!"

Học tính toán thì thật là giỏi giang, cháu của Vương lý chính thôn Thượng cũng , đều thông minh, chừng thể quan, giúp Hoàng đế tính sổ.

"Được, mau mau ngủ , ngày mai sẽ dạy các con."

"Vâng!" Hai đứa trẻ cùng xuống, lâu ngủ say.

Thư Vân đó, lên kế hoạch nhang muỗi . Nàng hôm nay linh cảm từ túi thơm đuổi muỗi mà Tiểu Đông tử tặng, nên mua bột vỏ cây du. Ngày mai còn cắt ít ngải cứu về, hái thêm ít thảo d.ư.ợ.c đuổi muỗi nữa, và còn...

Nghĩ , Thư Vân chìm giấc mộng.

Lúc sáng sớm, bầu trời một tầng mây xám mỏng che phủ, trong khí tràn ngập ẩm ướt, lâu , những hạt mưa phùn như tơ như khói lặng lẽ giáng xuống.

Thời tiết mưa nhỏ ảnh hưởng gì đến Thư Vân, kế hoạch hôm nay vẫn thể tiến hành như thường. Nàng sáng sớm thức dậy hâm nóng bánh hôm qua ăn hết cho các con bữa sáng, moi tro củi cháy hết trong đống lửa để rửa nội tạng heo, dùng hẹ và gừng mua về để khử mùi tanh của nội tạng heo, đó thái nhỏ, cho gạo vo sạch mà ninh chậm.

Thư Vân dặn dò hai ở nhà trông chừng lửa cẩn thận, còn nàng thì bất chấp mưa mà đến nhà Thủ Lương thúc mượn áo tơi để cắt ngải cứu.

Thư Vân gõ cửa: "Thủ Lương thúc, Mã thẩm, hai ở nhà ?"

Trong cửa nửa ngày tiếng động, lúc nàng nghĩ ai định thì cửa mở.

"Mã thẩm khỏe ạ." Thư Vân chào.

"Có chuyện gì thì trong ." Mã thị thần sắc chút u sầu, thấy đầu nàng lấm tấm những giọt nước mưa nhỏ, vội vàng mời nàng .

"Ta mượn áo tơi của nhà , hôm nay hai dùng ạ?" Thư Vân chút ngại ngùng, cảm thấy mặt dày quá, hôm qua mượn cái hôm nay mượn cái .

"Không dùng, lát nữa sẽ lấy cho cô nương."

Nói xong, Mã thị vội vã bếp, một hồi tiếng nước chảy ào ào, Mã thị từ bếp bưng một chậu nước nóng trong nhà, đó liền truyền đến tiếng rít khe khẽ của Thủ Lương thúc, dường như đang cố nhịn đau.

Thư Vân mái hiên, qua khe hở của tấm rèm cửa thấy Mã thị đang dùng khăn nóng đắp lên chân của Diệp Thủ Lương.

"Thủ Lương thúc, ?" Thư Vân tấm rèm vải hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-14.html.]

"Ôi, chứng thấp khớp chân, bệnh cũ ." Diệp Thủ Lương nhíu chặt mày đáp.

Cái bệnh cũ lỡ nhiều việc của , chẳng hạn như việc hôm nay vốn định sửa nhà cho Thư Vân, đến mùa đông thì thể đồng, cũng thể khỏi cửa, chỉ thể ở nhà rúc , nếu cái chân của sẽ giở chứng đau nhức.

Thư Vân vén rèm lên, tỉ mỉ đầu gối của , hỏi: "Thúc, cứ ngày mưa âm u hoặc khi thời tiết chuyển lạnh thì đầu gối âm ỉ đau, sáng sớm thức dậy còn cảm thấy đầu gối cứng đờ linh hoạt, khi việc còn phát tiếng kêu ?"

", đúng , ngươi ?" Diệp Thủ Lương ngượng ngùng buông ống quần xuống.

"Vậy khám đại phu ?"

"Khi đau chịu nổi nữa thì khám chỗ Vương Đức đại phu ở thôn Thượng ." Diệp Thủ Lương , bình thường cái chân cũng chẳng bệnh gì, nếu đau đến khó chịu, cũng tốn những khoản tiền oan uổng .

Nhớ việc Vương Đức đó tùy tiện bậy về bệnh của cháu nội tộc trưởng Diệp, Thư Vân nhíu chặt mày, hỏi: "Vương đại phu ?"

Diệp Thủ Lương hồi tưởng : “Vương đại phu do tuổi già, chứng đau chân do lạnh khi về già là chuyện bình thường, cũng kê mấy thang thuốc.”

“Thuốc còn ? Đưa xem.”

“Có, chứ.” Mã Thị nhanh tay nhanh chân tìm .

Thư Vân liếc mấy vị t.h.u.ố.c đó, khẽ hừ lạnh một tiếng, cái Vương Đức quả nhiên y đức, uổng công tự xưng là đại phu, y kê cho Diệp Thủ Lương là t.h.u.ố.c giảm đau, một vị t.h.u.ố.c nào tác dụng trừ thấp trị phong thấp.

Để Diệp Thủ Lương lừa tiền nữa, Thư Vân thẳng thắn : “Thúc, thúc đây là phong thấp khớp, uống t.h.u.ố.c cũng uống loại thể trừ phong thấp cốt hàn. Thuốc Vương Đức kê cho thúc chỉ thể giảm đau, thể chữa khỏi chứng phong thấp khớp của thúc.”

Khớp gối của Diệp Thủ Lương sưng, kết hợp với những gì nàng hỏi, chắc chắn Diệp Thủ Lương mắc phong thấp khớp.

“Phong thấp khớp là gì?” Diệp Thủ Lương nghi hoặc nàng.

“Chính là chứng tý.”

Các y giả thời cổ đại cho rằng bệnh phong thấp là do ngoại tà như phong, thấp, hàn xâm nhập cơ thể, dẫn đến khí huyết vận hành thông, kinh lạc bế tắc mà sinh .

“Thế ?” Diệp Thủ Lương lo lắng .

Chứng phong thấp tý ông qua đôi chút, đây là bệnh nan y mà, Trương lão đầu ở làng bên cạnh cũng mắc bệnh , liệt giường, đầu năm nay thì mất.

Nếu ông mà cũng liệt giường, lão bà tử của ông , bên cạnh cũng chẳng ai.

Ước gì, ước gì con trai ông còn sống thì mấy. Con trai luôn hiếu thuận nhất, nếu còn sống, dù ông Mã Thị, cũng chẳng lo lắng, nhưng giờ…

Nghĩ đến đây, mắt Diệp Thủ Lương đỏ hoe.

“Lão Trương đầu liệt đó cũng mắc bệnh ? Thế lão đầu tử nhà ông…” Lòng Mã Thị cũng run rẩy, chiếc khăn nóng trong tay đột nhiên trở nên lạnh băng, bà chợt nhớ điều gì, đầu , mong đợi hỏi: “Nương của Trường An, ngươi thể chữa ?”

Trước đó bệnh của cháu trai tộc trưởng Diệp kỳ lạ như mà nàng còn chữa , bệnh của lão đầu tử nhà bà liệu chữa .

Bệnh phong thấp thời cổ đại do tỷ lệ tàn phế cao và nỗi đau đớn giày vò kéo dài, mệnh danh là “ung thư bất tử.”

Từ đó thể thấy bệnh thực khó chữa.

Thư Vân hồi tưởng những kiến thức học , và những bệnh nhân mà ông nội nàng từng chữa trị, nàng nhớ ông nội chữa cho mấy bệnh nhân phong thấp, ông chắc chắn cũng ghi chép trong sổ tay.

“Ta sẽ cố gắng thử một .” Thư Vân cũng dám chắc, nàng chỉ thể thử cách cho Thủ Lương thúc.

Đáng tiếc là nàng châm cứu, bệnh châm cứu là cách nhanh nhất và hiệu quả nhất, nàng chỉ thể thông qua xoa bóp bấm huyệt và các liệu pháp ấm chậm hơn.

Hai vợ chồng Diệp Thủ Lương lời , lòng an phân nửa, chỉ cần thể chữa .

“À , Mã thẩm, trong nhà ngải cứu khô ?” Thư Vân hỏi.

“Có, năm ngoái còn sót ít, lấy.” Mã Thị căn phòng nhỏ chất đầy đồ tạp và củi khô.

“Nương của Trường An, ngươi lấy ngải cứu khô gì?” Diệp Thủ Lương hỏi.

“Chữa chân cho thúc đó, lát nữa thúc sẽ thôi, chắc chắn hữu dụng hơn chiếc khăn nóng của thúc.”

 

Loading...