Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-10-07 13:53:14
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp tộc trưởng xổm mặt đất, bất lực suy sụp, dường như sắp đến nơi.
"Đây là cho chúng đường sống mà."
"Cha, cứ để con , con sẽ giành lấy tiền đồ cho gia đình trở về." Diệp Lương xổm bên cạnh , .
Diệp Chính, "Nhị , gì , nếu chiêu mộ quân lính thì cũng nên là , đại ca chứ."
Hắn là con trưởng, chuyện tự nhiên là gánh vác .
Diệp Lương nhặt một cục đá, ném , đó đầu đối với Diệp Chính nở nụ , "Đại ca, tính mà, từ nhỏ hùng hảo hán, nay khó khăn lắm mới một cơ hội, đừng giành với nữa, chỉ là......"
Diệp Lương đầu Tiểu Điền thị và con gái , Diệp Đậu Đậu, "Sau khi , còn mong đại ca chiếu cố bọn họ nhiều hơn."
Diệp Chính lắc đầu, "Ta còn giúp đỡ chị dâu nhiều hơn đó."
"Ca, cháu trai nhỏ còn đầy một tuổi, cứ ở nhà ."
"Không, vẫn là ở , ."
"Không, , ở ..."
Thấy hai nhường nhịn đến mức sắp cãi , Diệp tộc trưởng quát lớn một tiếng, "Thôi ! Các ngươi thể để lão tử yên tĩnh một chút !"
Thật trong lòng , con trai nào cũng nỡ.
So với sự nhường nhịn của Diệp Chính và Diệp Lương, những khác thì khó xử hơn nhiều. Trương Suất Trụ, Diệp Trang, Diệp Trường, cùng với gia đình của Diệp Thủ Lương tuổi cao, đều chỉ một đàn ông, nếu bọn họ chiêu mộ , trong nhà sẽ còn trụ cột nữa. Còn nhà Thi Đại, thì quyết định là Thi Đại , Thi Đại Hải .
Không khí các nhà đều nặng nề.
Diệp Trường An các bạn nhỏ ai nấy đều ủ rũ buồn bã, các bé gái đều lén lút lau nước mắt, ngẩng đầu hỏi, "nương, chiêu mộ quân lính nhất định , thể ?"
Thư Vân thở dài một , thời cổ đại dân ít, một khi gặp chiến sự là cưỡng chế chiêu mộ quân lính. Nếu từ chối nghĩa vụ quân sự, sẽ coi là hành vi phạm tội nghiêm trọng, thể kết án tử hình hoặc trở thành nô lệ. Những biện pháp trừng phạt đều là để đảm bảo nguồn binh lính và sức chiến đấu của quân đội.
bách tính bình thường ai cam tâm tình nguyện đem mạng liều, mạng chỉ một, hơn nữa đàn ông , cả nhà già trẻ lớn bé dựa ai mà sống?
Huống hồ, lão hoàng đế hôn quân vô năng, những năm gần đây càng ngày càng thể thống gì. Kiêu xa dâm dật, hôm nay xây cung điện, ngày mai xuống Giang Nam, khiến quốc khố trống rỗng, đến nỗi mấy năm nay các nơi gặp thiên tai đều lấy bạc để cứu dân. Vì tổ chức một ngày sinh thần mà gian thần xúi giục tăng thêm thuế má, còn xây dựng cung điện gì nữa, gây chuyện gì quái gở. Cứ thế chỉ lo hưởng lạc, mặc cho gian thần tiểu nhân lộng quyền như , ai thể thật lòng tình nguyện bán mạng cho .
Dương thị là tính nóng nảy, nàng lau lau nước mắt ở khóe mắt, , "Ai, , chi bằng cứ trốn ở đây , quan binh đến cũng tìm chúng , chiêu mộ quân lính sẽ thể tránh thôi."
"Ta thấy đó." Trần thị cũng nỡ để Trương Suất Trụ , liền bày tỏ sự tán thành với Dương thị.
Trương Hạnh Hoa cũng gật đầu, với Thi Đại và Thi Đại Hải, "Cha, Đại Hải, là hai cũng đừng nữa, những tên phản quân hung ác lắm, lỡ mệnh hệ gì, con sống đây?" Nói , nước mắt liền trào , nàng mới thành thôi mà.
"Thế thì , nếu cả nhà chúng đều chịu tội liên lụy đó." Thi Đại cũng thở dài một , "Ta quyết định , cứ để , hai đứa mới thành ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-119.html.]
"Cha, lớn tuổi như , con thể để !" Thi Đại Hải đồng ý.
Thi Đại vỗ một cái, "Thằng ranh con! Lão tử còn đầy sức lực, già chỗ nào chứ?"
"Cha, con thật đó, vẫn là con , con sẽ bảo tính mạng của ." Nửa câu là với Trương Hạnh Hoa.
Trương Hạnh Hoa dù trong lòng đau khổ, nhưng thể chứ.
Dương thị và Trần thị Thi Đại về tội liên lụy, cũng đang do dự, các nàng chồng chịu c.h.ế.t, nhưng con trai con gái vẫn sống tiếp. Thư Vân thấy các nhà đều đang giằng xé, cả sơn động đều tràn ngập bi thương.
Nàng , "Thật chiêu mộ quân lính, hẳn cũng sẽ liên lụy , triều đình hiện tại trong lo ngoài ngại, tình thế nghiêm trọng như , gì còn quản ít tòng quân, tự nhiên là cứ chiêu mộ nào thì chiêu mộ ."
"Chúng sợ thanh toán đó." Diệp tộc trưởng .
"Lão hoàng đế sống quá hai năm nữa , kế vị thái tử còn định, tương lai còn ai hoàng đế đây, một triều đại mới một thế hệ quan mới, chừng đời tiếp theo là một vị hoàng đế bụng thể tuất dân sinh, sẽ thanh toán thì ."
"Vợ của Diệp Trì, nhưng những gì nàng đều là suy đoán thôi mà."
Thư Vân , "Là suy đoán. từng nghĩ qua , Tây Nhung ở biên giới rục rịch từ lâu, dã tâm của bọn chúng từ đến nay đều lớn, hiện tại dám đưa tay chỉ đạo phản quân gây rối, chứng tỏ mưu đồ từ sớm, lâu nữa nhất định sẽ đ.á.n.h . Đến lúc đó triều đình nhất định còn chiêu mộ quân lính, cho dù các ngươi đ.á.n.h xong phản quân thể may mắn giữ một mạng, nếu thật sự lên chiến trường đ.á.n.h Tây Nhung thì ?"
Diệp tộc trưởng choáng váng, rõ Thư Vân là chuyện cực kỳ khả năng xảy , chừng phản quân còn đ.á.n.h xong , trực tiếp kéo đ.á.n.h với những Tây Nhung đó . Chuyện mà , Tây Nhung mạnh mẽ hùng tráng, một thể địch bằng hai , nếu triều đình binh lực đủ, bọn chúng sợ là sớm đ.á.n.h .
"Thư , chúng còn đây?" Mắt Dương thị sưng húp.
"Chạy, trốn." Thư Vân đưa hai chữ chân ngôn.
Lần trốn , chiêu mộ quân lính cũng trốn , đợi ba năm, năm năm, khi nam chủ đăng cơ, việc đều sẽ phát triển theo hướng . Hiện tại mất mạng là đáng.
Diệp Thủ Lương rút tẩu t.h.u.ố.c , hút một , , "Dù cũng già , tuy sống bao lâu nữa, nhưng cũng c.h.ế.t ở bên ngoài, cứ trốn trong núi , còn thể tự chuẩn một cỗ quan tài , cũng lắm."
Mã thị cũng đồng ý, dù trong nhà chỉ còn hai bọn họ , cái tội liên lụy gì đó, nàng sợ. Chỉ cần lão già mắt thể ở bên nàng, những thứ khác đều quan trọng. Cứ như Vân nương , còn sẽ nữa, sống hiện tại mới là quan trọng nhất.
Vợ chồng Diệp Trường và Cao tẩu con cái, cha Nương đều còn, hiện tại cũng con, đối phương chính là quan trọng nhất của cả hai. Nghe lời Diệp Thủ Lương, bọn họ cũng quyết định trốn trong núi để tránh chiêu mộ quân lính.
Gia đình Diệp Ngưu, Chu Vân Hòa tự nhiên nỡ để cháu trai lính, mà Diệp Ngưu cũng thể bỏ bà nội và em gái nhỏ, cho nên cũng quyết định trốn tránh chiêu mộ quân lính.
Dương thị và Trần thị cũng d.a.o động , Diệp tộc trưởng vẫn đang do dự.
"Vậy dân làng thì ?"
Diệp tộc trưởng nhớ đến những cờ trắng treo trong làng, nếu mất , thể chịu đựng . Thư Vân mím môi, "Thi đại ca là với dân làng chuyện một chút , ai thì , quan sai chiêu mộ quân lính hôm nay đến, ngày mai cũng sẽ đến thôi."
"Vẫn là để ." Diệp tộc trưởng dậy duỗi duỗi đôi chân tê cứng của .
"Không , tộc trưởng thúc thể ." Thư Vân lắc đầu từ chối.