Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:15:08
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xuyên Khung dại phổ biến như những loại thảo d.ư.ợ.c bình thường khác. Nàng tìm kiếm ở khu vực lâu như , cũng chỉ ba gốc, thể thấy nó quý hiếm đến nhường nào.

Đào xong ba gốc Xuyên Khung , Thư Vân đào thêm một loại thảo d.ư.ợ.c trị phong hàn, như Kinh Giới.

Kinh Giới, cây thể dùng thuốc, thể trị cảm mạo phong hàn, phát nhiệt ác hàn, đau đầu, còn thể tuyên tán trẩn độc, còn thể điều trị một bệnh xuất huyết, ví dụ như thổ huyết, tiện huyết... cũng là một vị t.h.u.ố.c khó tìm.

Thư Vân cúi lưng xuống là hơn nửa canh giờ. Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng cùng giúp đỡ. Bọn chúng d.a.o thì dùng đá đập gãy cỏ. Ba tổng cộng cắt hơn mười cân.

Khi dậy, Thư Vân cảm thấy eo sắp gãy. Diệp Trường Lạc tinh ý, chạy tới giúp nàng đ.ấ.m lưng. Thư Vân cảm thấy ấm lòng, cảm giác còn thể chiến thêm mười cân rau dại nữa.

Thế là, ba tiếp tục nỗ lực, đào thêm mười mấy cân rau dại, đều cùng ném gian.

Thư Vân dẫn bọn chúng đến suối bắt cá hôm qua, bắt mười mấy con cá nhỏ, nhóm lửa nướng ăn, đó tới Tiểu Đông Sơn.

Ở Tiểu Đông Sơn, nàng chỉ tìm thấy một gốc Xuyên Khung, ước chừng những cây khác đều trong thôn hủy hoại cả .

Nhân lúc còn đang hăng hái việc, chiều nay Thư Vân định mang tất cả thảo d.ư.ợ.c bán, vẫn thể đổi về ít lương thực. nàng cần một cái gùi để che mắt khác. Tuy nàng gian, nhưng thể nào trực tiếp biến mặt khác một cách trung.

Thế là, Thư Vân tìm Diệp Thủ Lương để mượn. Chỉ là ông dường như đồng , là Mã thị mở cửa.

“Mã thím, mượn cái gùi nhà ngươi. Chiều nay mang chút thảo d.ư.ợ.c trấn bán, khi về sẽ trả cái gùi.”

Thư Vân y thuật, việc nàng chữa khỏi bệnh cho cháu trai tộc trưởng, Mã thị cũng . Cũng hỏi nhiều nhiều, xoay phòng lấy cái gùi cho nàng.

Mã thị cho rằng Thư Vân một khoản thu nhập để nuôi sống nàng và lũ trẻ là một chuyện , bằng một phụ nữ yếu đuối như nàng, trong nhà đàn ông trưởng bối, trong tay cũng tiền ruộng đất, sống nổi?

Thư Vân nhận lấy, cảm ơn: “Đa tạ Mã thím, thứ gì mang về thể giúp mang về.”

Mã thị vốn định , nhưng nhớ điều gì đó: “Ngươi đây từng trấn ?”

Thư Vân lắc đầu: “Chưa từng qua.”

“Vừa cũng trấn mua ít kim chỉ, sẽ cùng ngươi.”

Thư Vân đáp lời. Nàng Mã thím sợ nàng tìm đường, nên lấy cớ mua kim chỉ để đích đưa nàng . Rốt cuộc cũng là vợ chồng, Mã thím với Thủ Lương thúc tính tình quả thực giống , đều là ngoài lạnh trong từ thiện.

Thư Vân trấn , Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc vẫn định phát huy vai trò kẻ lẽo đẽo. Bọn chúng lớn đến ngần vẫn từng trấn , đều xem cho .

Bọn trẻ ngoài kiến thức nhiều hơn là , Thư Vân liền đồng ý.

Lần đầu tiên khỏi thôn, hai hài tử vô cùng hưng phấn. Chỗ , chỗ ngó ngó, kéo Thư Vân hỏi ngừng. Đôi khi vấn đề của lũ trẻ như mười vạn câu hỏi vì , khiến cho nàng tài nào trả lời nổi.

Trái Mã thị chê hai ồn ào, còn kiên nhẫn trả lời các vấn đề của bọn chúng. Dần dần hai hài tử đều tới bên cạnh Mã thị.

“Mã nãi nãi, Mã nãi nãi, là ngựa ?” Diệp Trường An chỉ con lừa mà đàn ông đối diện đang cưỡi đến hỏi.

“Không , đó là lừa, chân ngựa dài hơn.”

“Mã nãi nãi, Mã nãi nãi, là cái gì?” Diệp Trường Lạc hỏi.

“Kia là...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-11.html.]

Ban đầu Thư Vân còn sợ sự xuất hiện của hai hài tử sẽ kích thích Mã thị, kết quả Mã thị chẳng cả, ngược còn như một bà lão hiền từ dẫn theo cháu nội cháu ngoại của . Điều khiến nàng bất ngờ.

Đoàn Thư Vân bộ hơn một canh giờ mới cuối cùng đến trấn Bình An. May mà nàng đặt phần lớn thảo d.ư.ợ.c gian, trong gùi chỉ đựng một phần nhỏ. Trên đường nghỉ, nếu đoạn đường núi gần hai canh giờ nàng chắc chắn thể kiên trì nổi.

Lúc ba giờ chiều. Người trấn nhiều, chỉ lác đác vài . Người trấn thì đông, ông lão bán xong rau mang theo gánh tre trống, trẻ tuổi xách túi lớn túi nhỏ, còn những phụ nữ từng nhóm ba bốn ...

Trấn Bình An tuy lớn, nhưng náo nhiệt hơn Thư Vân tưởng tượng một chút.

Cả trấn chia thành ba khu: Đông, Tây, Nam. Phía Đông là khu dân cư của giàu và một kiến trúc thương nghiệp lớn, ví dụ như tửu lầu, lầu... Phía Tây thì là một tiểu thương và quán ăn nhỏ. Còn phía Nam là nơi cách cổng trấn năm trăm thước quy hoạch, chuyên dành cho nhà quê bày sạp bán hàng.

Thư Vân hỏi một chút, chỗ bày sạp bán hàng còn thu tiền, hai văn một ngày.

Mã thị dẫn Thư Vân đến con phố hai y quán duy nhất trong trấn.

“Trong trấn hai y quán. Một nhà là Hồi Xuân Đường mới mở. Một nhà khác là Tế Thế Đường. Tế Thế Đường là hiệu t.h.u.ố.c lâu đời, nhà họ ở huyện thành và phủ thành đều cửa hàng, giá cả già trẻ lừa.”

“Đa tạ Mã thím cho những điều .”

“Cái gì mà cảm ơn. Trên đường tùy tiện hỏi một ngay. Lão bà tử chỉ là thích nhiều thôi.” Mã thị nhàn nhạt .

Thư Vân để ý nàng lạnh nhạt đến mấy, chỉ ngọt giọng : “Mã thím nào nhiều lời, nhất định là sợ khác lừa gạt.”

Mã thị liếc nàng, nhưng phản bác, dặn dò lát nữa bán xong thảo d.ư.ợ.c thì đợi nàng ở .

Thư Vân cũng dẫn hai hài tử đến y quán.

Hai y quán mở đối diện . bệnh nhân của Tế Thế Đường nhiều hơn Hồi Xuân Đường một chút, hơn nữa phần lớn đều là nghèo quần áo giặt cũ vá víu. Ngược bên Hồi Xuân Đường, tuy ít nhưng đều là những ăn mặc tươm tất, hoặc giàu .

Thư Vân hiểu , hai y quán định vị khách hàng giống . Tế Thế Đường cứu tế bách tính thiên hạ, Hồi Xuân Đường hồi đáp giàu trong thế gian. điều kỳ lạ là, Hồi Xuân Đường mở ở nơi tập trung giàu, đến đây đối đầu với Tế Thế Đường, quả thực lạ lùng.

Thấy bệnh nhân của Tế Thế Đường bớt một chút, Thư Vân cũng suy nghĩ vẩn vơ nữa. Nàng đến chỗ sâu trong con hẻm đối diện, đặt Kinh Giới và Xuyên Khung còn gùi, dắt hai hài tử, bước y quán.

Vừa bước , hương thơm các loại trung d.ư.ợ.c hòa quyện xộc thẳng mũi. Trước quầy chờ bốc t.h.u.ố.c và khám bệnh xếp thành hai hàng dài song song. Bên lão trung y khám bệnh vội vã, bên tiểu ca bốc t.h.u.ố.c bận đến mức chỉ hận thể mọc thêm mấy tay mấy chân.

Thư Vân thấy tiểu ca bốc t.h.u.ố.c bốc xong một thang, ánh mắt chuyển sang xem đơn t.h.u.ố.c tiếp theo, vội vàng tiến lên chớp lấy thời cơ.

“Tiểu ca...”

Thư Vân hô một tiếng, liền tiểu ca thành thạo ngắt lời: “Khám bệnh thì xếp hàng bên , bốc t.h.u.ố.c thì xếp hàng phía .”

Hắn xong liền đến cái tủ bách nhãn phía bận rộn bốc thuốc. Thư Vân còn chen một câu nào nữa.

Bất đắc dĩ, ba bọn họ đành chờ đợi, đợi đến khi tiểu nhị rảnh rỗi.

Đợi thì cũng là đợi, Thư Vân liền cạnh quầy tiểu ca vội vàng bốc thuốc. Gia gia của nàng đây cũng loại tủ bách nhãn đựng đủ các loại d.ư.ợ.c liệu , chỉ là cao đến mức gần chạm xà nhà như ở hiệu thuốc, mà là cái tủ thấp hơn một chút, nhưng dài.

Hồi nhỏ, gia gia thường cạnh tủ dạy nàng từng loại từng loại nhận d.ư.ợ.c liệu, thế nhưng nhiều d.ư.ợ.c liệu hình dáng và mùi vị vô cùng giống , cẩn thận phân biệt sẽ dễ nhầm lẫn.

Giống như tiểu ca bốc t.h.u.ố.c mắt , rõ ràng đơn t.h.u.ố.c Cam Thảo, bốc thành Hoàng Kỳ.

Cách dùng Cam Thảo và Hoàng Kỳ khác , uống nhầm sẽ xảy vấn đề lớn!

 

Loading...