Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:14:58
Lượt xem: 119
“Thư Vân nương, ngày mai thu thuế , rốt cuộc ngươi đồng ý phân gia ?”
“Nương, tỉnh .”
“Nãi nãi, cầu xin đừng bán , nếu bán thì bán con .”
“Cút sang một bên!” Lại là giọng của lão phụ nhân .
Thư Vân những tiếng đứt quãng đ.á.n.h thức.
Một luồng ký ức xa lạ điên cuồng ùa đầu nàng.
Hé mắt, một khuôn mặt dơ bẩn còn vương nước mắt xuất hiện mắt.
Đây là ai ?
Diệp Trường An thấy nàng ngẩn , nhớ tới Diệp Trường Lạc bế , “Nương, mau dậy , sắp đưa !”
Nàng xuyên , chính xác hơn là xuyên sách .
Thư Vân là sinh viên thực tập của bệnh viện y học cổ truyền, sắp sửa nhận chính thức, thế mà xuyên sách!
Nguyên chủ là một qua đường giáp trong cuốn tiểu thuyết nam tần . Nhân vật chính trong sách là Vũ Vương, con trai thứ năm của Hoàng đế, sinh Nương phận thấp hèn Hoàng đế yêu quý. Sau hai năm hạn hán, nạn đói và ngoại địch xâm nhập, lão Hoàng đế băng hà, nam chính thu phục giang sơn, đăng cơ xưng đế.
Cả cuốn sách đều là thiên tai nhân họa, mục đích là để nổi bật sự tài giỏi của nam chính và nhóm nhân vật chính.
Nàng cũng mong xuyên thành nữ chính, dù là một nhân vật nhỏ bé bên cạnh nam chính cũng an , kết quả xuyên thành cái gì? Một góa phụ mang theo hai đứa trẻ, còn là hậu nương.
Ngoại trừ tên nguyên chủ là Thư Vân nương, giống tên nàng, thì thế cũng chút tương đồng.
Nguyên chủ khi lánh nạn, cha Nương và đều c.h.ế.t, trở thành cô nhi, trượng phu là Diệp Trì cứu giúp. Còn Thư Vân từ nhỏ là cô nhi, ông nội y thôn nhận nuôi.
Khác biệt là, nguyên chủ sự khuyên bảo của Nương kế Diệp Trì, vì chỗ dựa đời, năm mười tám tuổi gả cho Diệp Trì, hậu nương.
Thư Vân thì sự ảnh hưởng của ông nội, năm mười tám tuổi thi đậu Đại học Y học cổ truyền.
Sau Diệp Trì vì áp tiêu mà mất tích, nguyên chủ một sự giày vò của Cát Lão Thái, bảo vệ hai đứa trẻ.
Ngay khi Thư Vân còn đang cảm thấy tiếc nuối cho nguyên chủ, giọng thô ráp của Cát Lão Thái lọt tai nàng.
“Giả c.h.ế.t đủ chứ, cho ngươi cơ hội cuối cùng, rốt cuộc đồng ý phân gia ? Ngươi mà đồng ý, lập tức bán nha đầu c.h.ế.t tiệt .”
Nguyên chủ lão thái bà đẩy một cái tường, c.h.ế.t oan, đó mới để Thư Vân tiếp quản thể.
“Nương, hu hu hu......” Diệp Trường Lạc Lý thị, con dâu trưởng của Cát Lão Thái, nắm chặt, kinh hãi rống.
“Ai da! ồn ào c.h.ế.t mất, Thư Vân nương ngươi cứ đồng ý phân gia ! Ngươi ngày thường yêu thương hai tiểu tử nhất, cứ như con ruột của , giờ là , Diệp Trường Lạc sắp bán mà còn chịu buông, chẳng lẽ đây ngươi đều giả vờ?”
Lý thị khinh bỉ , hướng trong phòng gọi Diệp Điền, “Cha nó ơi, mau đây một lát , nhà xí.”
Lý thị thấy Diệp Điền trong phòng đáp lời, bĩu môi thầm mắng, mỗi khi đối phó với ba Nương con Thư Vân, đều trốn trong phòng tiếng nào, việc ác đều để nàng và Nương chồng , còn thì trong sạch như tờ giấy trắng.
Diệp Tiểu Hoa từ từ nhích đến bên Lý thị, yếu ớt , “Nương, mệt , con đến giúp trông Trường Lạc.”
Lý thị trừng mắt nàng , một cái tát mặt nàng , “Đừng tưởng ngươi đang nghĩ gì, ngày thường ngươi thiết với ba Nương con nó hơn cả , thừa cơ thả Diệp Trường Lạc ? Ngươi bây giờ cút về phòng , tối sẽ xử lý ngươi!”
Diệp Tiểu Hoa ôm mặt, nước mắt lưng tròng chạy phòng.
Lúc Thư Vân cũng nhớ , nguyên nhân của chuyện, đều là vì thuế nhân khẩu mà triều đình mới trưng thu .
Ngay cả trẻ em từ ba đến mười bốn tuổi, mỗi mỗi năm cũng nộp hai mươi lăm văn. Còn từ mười lăm tuổi trở lên nộp tám mươi văn, cho đến sáu mươi tuổi.
Thuế nặng như , cộng thêm năm hạn hán đến, nhà nông hầu như ai thể nộp đủ thuế. Người cơm ăn trở thành lưu dân, trở thành phản quân, đốt phá g.i.ế.c chóc gì , khiến cả đất nước bất an. Đến lúc đó, ngoại địch cũng sẽ rục rịch, chiến tranh bùng nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-1.html.]
Đương nhiên, đây đều là chuyện của một năm .
ngày mai, nếu gia đình nào nộp đủ thuế, nhẹ thì đ.á.n.h hai mươi đại bản nộp đủ thuế, nặng thì nam nhân sung quân trực tiếp, nữ nhân đưa quân kỹ.
Vì , thời điểm , nhiều gia đình nảy sinh ý định phân gia. Cát Lão Thái đương nhiên ý định phân gia từ sớm, nhân cơ hội thuế nhân khẩu mà đưa .
Nguyên chủ tự nhiên đồng ý. Chưa phân gia, nàng và các con ở Diệp gia ít nhất còn miếng ăn, dù đủ no bụng nhưng vẫn còn giữ mạng sống. Nếu phân gia , nàng gì, thật lấy gì nuôi sống ba họ.
Thư Vân tin Cát Lão Thái nộp nổi vài trăm văn thuế. Chỉ riêng tiền Diệp Trì tiêu sư, mỗi tháng áp tiêu mang về hai lượng bạc, cộng thêm năm sáu mẫu ruộng trong nhà, tính ít nhất một năm cũng mười mấy lượng bạc.
Cho nên, Cát Lão Thái căn bản nộp nổi, mà là nộp cho Thư Vân và các con.
Cát Lão Thái đang dùng Diệp Trường Lạc để ép Thư Vân gật đầu đồng ý phân gia. Dù Thư Vân nhẫn tâm đồng ý, bà bán Diệp Trường Lạc một hai tiền bạc, ngày mai nộp thuế nhân khẩu cũng hề lỗ.
Nếu Thư Vân đồng ý phân gia, nhất định sẽ chia bất cứ thứ gì. nếu nàng Diệp Trường Lạc bán, nàng đồng ý cách phân chia của Cát Lão Thái.
Dù thì Cát Lão Thái cũng lỗ, thật là tính toán .
Thư Vân suy nghĩ chốc lát, trong lòng chủ ý, liền gật đầu, “Được, đồng ý phân gia.”
Lý thị lời , lập tức buông Diệp Trường Lạc xông nhà xí, nhưng Cát Lão Thái cản .
Cát Lão Thái cẩn thận, từ trong n.g.ự.c móc tờ văn thư phân gia tìm sẵn từ lâu, bảo Thư Vân ấn dấu tay.
Người ruộng ấn nê, liền lấy tro đáy nồi để thế.
Thư Vân lướt nội dung, đại khái rằng, chia cho ba Nương con một mẫu đất hoang.
Ha, đợi đến khi khai hoang xong mảnh đất hoang đó, đói c.h.ế.t cả , đây chẳng là cho họ cái gì .
“Dù đất, bạc ?”
Thư Vân Cát Lão Thái sẽ cho, nhưng vẫn cam lòng hỏi.
“Bạc gì mà bạc, các ngươi ở trong nhà bao nhiêu năm, ăn uống ? Không bắt các ngươi trả là lắm , còn bạc , phì! Ngươi mơ !”
Cát Lão Thái còn lên tiếng, Lý thị nhảy dựng lên . Trong lòng nàng , ruộng đất, nhà cửa và tiền bạc trong nhà đều là của con trai nàng là Diệp Tiểu Hổ, khác đừng hòng lấy một văn nào.
Cát Lão Thái dù Lý thị nghĩ , nhưng bà cũng cùng ý với Lý thị, bắt họ trả coi như là bà phúc .
Sau khi Thư Vân và Cát Lão Thái lượt ấn dấu tay, Lý thị mới buông Diệp Trường Lạc .
Diệp Trường Lạc nhào lòng nàng, nức nở, “Nương......”
Thư Vân xoa đầu tiểu cô nương, an ủi: “Thôi , sợ sợ, nương ở đây.”
Nghe Diệp Trường Lạc tủi , lòng Thư Vân cũng chua xót, khó chịu. Khao khát bảo vệ trong lòng nàng đạt đến đỉnh điểm.
“Thôi , , thì cút ngoài mà , đừng bẩn đất nhà .” Lý thị từ nhà xí bước , Diệp Trường Lạc , vô cùng sốt ruột .
Thư Vân cũng ở Diệp gia, nàng thu dọn một ít quần áo. Đồ đạc của họ vốn dĩ nhiều, những thứ sớm Lý thị và Cát Lão Thái cướp .
Rời khỏi Diệp gia, con đường đất làng, cả Thư Vân đều thấy thoải mái, Diệp Trường Lạc cũng nở nụ , chỉ Diệp Trường An đầy mặt sầu lo.
Thư Vân đùa rằng: “Trường An, mày của con sắp kẹp c.h.ế.t muỗi .”
“Nương, ngày mai chúng lấy gì nộp thuế đây?” Diệp Trường An lo lắng hỏi.
Không nộp là đ.á.n.h đòn đấy, chừng nương còn sung quân kỹ nữa, đây chuyện đùa, nương còn chứ?
“Đừng lo lắng, sẽ cách thôi.” Thư Vân sờ sờ văn thư phân gia trong lòng, mỉm .