Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:14:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
La Từ nhíu mày, điều chỉnh tốc độ chân trở bình thường mà tiến đến.
Chỉ là, khi kịp đến gần, Thẩm Dư sớm phát hiện tới, lập tức ngừng dòng nước ở kẽ tay.
Quay đầu , là ?
Gương mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng, đôi mắt sâu thẳm đen láy thẳng tắp nàng, dường như ánh nắng chói chang to lớn cũng chẳng khiến mí mắt khẽ nheo dù chỉ nửa phần.
Một bộ y phục bình thường mặc lên đầy khí chất cao quý.
“Sao tới đây?”
Thẩm Dư gọi biểu ca.
Vì nàng trong lòng rõ ràng, giữa bọn họ chút quan hệ nào, xưng hô biểu chẳng qua chỉ là để che mắt ngoài mà thôi.
Hiện giờ ngoài, nàng cũng lười gọi.
“Đưa cơm!”
Lời dứt, hộp cơm đưa đến mặt nàng.
À?
Đưa cơm cho nàng ?
Thật tình mà , nàng thật sự ngờ La Từ, một mực tỏ xa cách, trái với thường lệ mà tới đưa đồ ăn cho nàng.
“Đã đến giờ ăn cơm , nương và mấy nhóc con lo nàng đói bụng, nên bảo tới.”
Thì là , nàng mà, La đại công tử cao quý vô song, thể việc nhỏ nhặt như đưa cơm chứ.
Thì là ép buộc đó !
Nàng nhận lấy hộp cơm, một tiếng cảm ơn, đến một gốc cây lớn xuống, một bát cơm trắng cùng thức ăn, tất cả đều ăn sạch bách.
Xem La dì thiên phú học nấu ăn tệ, cơm canh khá ngon miệng.
Trước đó nàng nghĩ, chỉ cần đợi một tháng nữa, khi La dì luyện nấu ăn khá , nàng thể sớm nghỉ hưu!
Hì hì, mới mấy ngày thôi mà nàng sớm hưởng những ngày tháng chỉ cần há miệng là cơm ăn .
Ăn xong cơm, đang chuẩn tựa cây nghỉ một lát, bỗng nhiên phát hiện La Từ hề rời , vẫn nguyên tại chỗ.
Tên ngốc , mặt trời to đến , nắng gay gắt, sẽ say nắng ?
Nàng đang định gì đó, chợt thấy mồ hôi rịn trán , "vụt" một cái dậy, túm một cái thật mạnh kéo đó xuống gốc cây.
“Chàng ngốc ! Nóng như , còn phơi nắng gay gắt, chẳng lẽ đợi say nắng xong, còn trông mong , một nữ tử yếu ớt, cõng về !”
Bị kéo xuống gốc cây, La Từ vẫn nghĩ thông suốt, một cô gái mười hai tuổi, sức lực lớn đến , thể dễ dàng kéo , một nam nhân trưởng thành.
Chẳng lẽ bây giờ quá yếu , tùy tiện một nào đó cũng thể bế bổng lên !
từ khi giải độc xong, nội lực và võ công đều tiến bộ ít, nên như …
Trừ phi, chỉ một khả năng, chính là cô thôn nữ nhỏ mắt , thật sự một man lực!
Nghĩ , ánh mắt Thẩm Dư, mang theo ý vị dò xét.
“Sao… ?”
Thẩm Dư La Từ đến thoải mái, nàng chẳng qua là lòng kéo tới đây hóng mát.
Một lát , nàng chợt hiểu , hình như nãy dùng sức quá đà một chút!
“Nam nữ biệt, ở đây thích hợp, về đây!”
Nói xong, La Từ xách hộp cơm đất lên, nhanh chóng rời .
Để một Thẩm Dư gốc cây ngổn ngang suy nghĩ.
Nam nữ bảy tuổi khác chỗ!
Nam nữ trao nhận vật phẩm trực tiếp!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-86.html.]
Nam nữ biệt!
…
Thứ tư tưởng hủ lậu đáng c.h.ế.t !
Hóa , tên nam nhân nãy giờ chịu qua đây hóng mát cùng nàng, là vì sợ khác thấy, hỏng thanh bạch của nàng ?
Ưm!
Nàng mới mười hai tuổi thôi mà!
Thẩm Dư cạn lời hồi lâu, cũng tiếp tục nghỉ ngơi nữa, tiếp tục tưới linh tuyền cho cây dâu.
Gà Mái Leo Núi
Cho đến khi dân làng trở về tiếp tục trồng cây.
Liên tục tưới nước linh tuyền cho cây dâu vài ngày, mấy ngày , những cây dâu nhỏ vù vù lớn lên.
Dân làng ngoài sự kinh ngạc, còn liên tục phát hiện đất đai của trở nên màu mỡ hơn!
Cứ tưởng là do trồng cây dâu, liền vội vã tới xin Thẩm Dư cây con.
Thẩm Dư từ chối, đem cây con còn nhiều lắm tặng .
Như cũng , dù cũng cần tự bỏ tiền thuê cuốc đất, vài năm , khi những cây dâu do dân làng tự trồng lớn lên, nàng còn thể bỏ tiền thu mua lá dâu về, lời.
Tấm vải tơ tằm mà Thẩm Dư nhờ Thím Đỗ dệt hộ mang tới.
Vừa cửa, Thím Đỗ kéo Thẩm Dư , khen ngợi tấm vải một hồi.
Ngay cả La dì khi xem xong cũng kinh ngạc thôi, cả đời , bà thấy ít lụa là gấm vóc thượng hạng, nhưng lụa mềm mại mượt mà, coi là thượng phẩm như thế , đây là đầu tiên bà thấy.
Thẩm Dư đặc biệt hài lòng với tấm lụa dệt , liền mời Thím Đỗ giúp tìm những phụ nữ việc tỉ mỉ trong làng, đến nhà giúp rút tơ kéo kén, và dệt vải.
Chỉ là, về vấn đề máy dệt, Thẩm Dư định mua thêm vài chiếc chất lượng từ trấn về.
Cũng nhân cơ hội , Thẩm Dư mang vài bức thêu mà La dì thêu xong, tiệm vải.
“Nha đầu Thẩm tới , lâu gặp , hôm nay định mua gì, sẽ giảm giá hai mươi phần trăm cho con!”
Bà chủ tiệm là phụ nữ họ Trần, tên Trần Như Ý, mà Thẩm Dư đầu mua y phục may sẵn. Thẩm Dư đến nhiều , mua ít vải vóc quần áo, hai qua vài thì quen , liền gọi bà là Trần dì.
“Trần dì, con quả thật là mua ít vải, nhưng đó, con xin đưa dì xem một thứ!”
Thẩm Dư lấy bức thêu trong gùi , đưa qua.
“Trần dì xem thử ạ!”
Trần Như Ý tấm vải quen thuộc, chính là của tiệm , cô nha đầu nhỏ trong hồ lô bán t.h.u.ố.c gì, đưa vải cho bà xem gì?
Chỉ vài đường, bà trải tấm vải , chỉ thấy những lá sen xanh biếc nhảy mắt, từng đàn cá chép đỏ bơi lượn giữa lá sen, sống động vô cùng, khiến bà đến ngây .
Một khắc đồng hồ dài dài, ngắn ngắn, Thẩm Dư cũng vội lên tiếng, sang một bên lặng lẽ đợi Trần Như Ý xem kỹ.
Dù thì kỹ thuật thêu tinh xảo, mặt thêu tinh tế, cộng thêm kỹ thuật thêu hai mặt ba khác độc nhất vô nhị, quả thật đủ khiến Trần Như Ý kinh ngạc một trận.
Rất lâu đó, cuối cùng cũng hồn, “Nha đầu Thẩm, bức thêu là do ai thêu, thật là quá mức khéo léo đến mức trời đất cũng thua!”
“Đây là do dì của con thêu, Trần dì ở đây nhận mua ạ?”
Thẩm Dư hỏi thẳng vấn đề.
“Nhận! Chắc chắn nhận!” Không nhận thì tiếc lắm đó!
“Không con định bán bao nhiêu?”
“Cái thì… Trần dì cứ giá hợp lý là , chúng cũng thể hợp tác lâu dài!”
Thẩm Dư , dù sự phồn hoa của Trường Hà trấn kém gì một huyện thành, nhưng rốt cuộc cũng châu phủ, bức thêu đến mấy cũng thể bán giá trời.
Chi bằng cứ để Trần Như Ý định giá, nếu giá hợp lý thì hợp tác lâu dài cũng , nếu giá thích hợp thì nàng tìm cửa hàng khác thôi.
Trần Như Ý cảm thấy cô nha đầu nhỏ đang ném vấn đề khó cho bà, cố ý thử lòng thành của bà, xem bà là một đối tác đáng tin cậy .
“Nha đầu Thẩm, thật với con, cửa hàng của con thường xuyên ghé qua, cũng chỉ là một cửa hàng lớn nhỏ, giá cao quá thể trả , giá thấp quá thì chẳng là sỉ nhục tác phẩm thêu của con ! Vậy nên, con xem mỗi bức thêu trả ba lượng bạc thì ?”