Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:14:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi Thẩm Dư đỡ khỏi bếp, đang định bước , một bàn tay tóm lấy cánh tay.

"Dư nha đầu, con... con xin , ... đầu... bếp, là nấu cơm, chỉ là... cái đó giỏi lắm, cẩn thận bếp ..."

"Làm cháy bếp ?"

Nhìn La Di ấp úng rõ, Thẩm Dư đến đoạn , sợ đến mức vội vàng xác nhận.

"Không, thì cũng , chỉ là củi , cứ cháy , chỉ bốc khói..."

Vừa , giọng La Di càng lúc càng nhỏ, đầu cũng từ từ cúi xuống, dám Thẩm Dư.

Thẩm Dư vỗ ngực, may mà bếp cháy.

"Không , cứ ngoài , đợi khói tan, sẽ nấu cơm!"

"Không cần cần, vẫn là nên theo cô nương nấu cơm!"

La Di vội vàng xua tay, bày tỏ giúp đỡ, giờ nàng là hạ nhân, nào chuyện chủ nhân nấu cơm phục vụ bọn họ.

" mà, nấu cơm ?"

Thẩm Dư vẫn nhịn mà thốt lời chất vấn.

Quả nhiên, mặt La Di đỏ bừng vì hổ, cộng thêm tro củi đen sì, khiến Thẩm Dư "ha ha" lớn.

La Di: Mặt mày ngơ ngác!

"Sao , Dư nha đầu?"

"Ha ha ha! Buồn quá mất!"

La Di rõ tình trạng thật sự mặt , Thẩm Dư đến cúi gập , thầm nghĩ chỉ cần giận là .

Xem nàng học hỏi tử tế cách nấu cơm, việc nhà, nếu cứ thế , đừng đến tiểu cô nương , ngay cả chính nàng cũng nổi.

"Cháy ?"

"Lão Tam, mau dập lửa!"

"Tiểu Tứ cũng đến giúp!"

"Mạn Mạn cũng đến!"

Mấy đứa nhỏ vốn đang ở tiền viện, cầm sách trưởng tỷ mua cho mà chăm chú, nào ngờ, một trận gió thổi đến, bộ khói đặc ở hậu viện đều bay tới.

Sợ đến mức lũ nhóc con tưởng hậu viện bốc cháy, rút chân chạy như bay.

Bốn đứa nhóc con , trưởng tỷ đang ngừng, khó hiểu, chẳng lẽ thấy bếp bốc khói !

Không sợ bếp cháy !

Tỷ tỷ còn chứ!

Vừa qua, liền thấy bộ mặt thật của La Di đang lưng về phía bọn chúng.

Lập tức, tiếng lớn nối tiếp , tràn ngập khắp hậu viện.

"Ha ha! La Di biến thành mèo hoa !"

La Di: Mèo hoa?

Sau đó, nàng đưa tay quẹt lên mặt, khiến khuôn mặt vốn lem luốc càng đen hơn!

năm tỷ Thẩm Dư thấy càng buồn hơn, bụng đều sắp đau vì !

La Di , thấy tro đen tay , liền còn bình tĩnh nữa!

Nàng vội vàng đưa mặt gần thùng nước, mượn mặt nước, nàng thấy một khuôn mặt tóc tai bù xù, đen như đáy nồi, chỉ còn hai tròng mắt đang đảo tròn.

Trời ơi!

Sợ đến mức La Di "phịch" một tiếng bệt xuống đất.

"Yêu quái! Có yêu quái! Cứu mạng! Tiếng kêu thất thanh vang lên, nhanh như chớp truyền đến Tây phòng.

Nam nhân đang dưỡng bệnh giường lập tức mở mắt, trong chớp mắt rời khỏi phòng, thẳng tắp lao đến nơi phát âm thanh.

"Nương! Nương! Người ?"

Thẩm Dư chỉ thấy trong nháy mắt, La Từ xuất hiện mặt La Di.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-70.html.]

Nàng khẽ nheo mắt, xem nam nhân hề đơn giản, thể xuất hiện trong tầm mắt nhanh đến .

Chín phần mười, chắc chắn là võ công, hơn nữa thủ còn thuộc loại cực kỳ .

Ha!

Thật đúng là điều thú vị !

Không còn sẽ xảy những chuyện ghê gớm gì nữa đây?

La Từ gỡ tay khỏi mặt, khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng như băng của , khẽ lay động.

Mặt của nương...

"A Từ, con đừng nương!"

"Ừm, đỡ dậy !" Sau khi đỡ dậy, La Từ tự lấy chậu múc một chậu nước cho .

"Nương, chúng về phòng rửa mặt !"

La Di liếc Thẩm Dư, ngượng ngùng mở lời, "Dư nha đầu, về phòng một chuyến , lát nữa sẽ qua giúp ngươi!"

"Ừm! Người !"

Thẩm Dư vốn còn , nhưng một ánh mắt sắc lạnh, chăm chú nàng, Thẩm Dư lúc mới nhịn .

Trong lòng cảm thán, mua hạ nhân, mà là tổ tông !

Chỉ trong chốc lát , khói đen trong bếp tan gần hết, Thẩm Dư dẫn lão nhị bếp, chuẩn bữa tối.

Gà Mái Leo Núi

Hôm nay núi săn mấy con gà rừng, Thẩm Dư định một bữa yến tiệc gà.

Trong đầu nàng đột nhiên nảy mấy chục cách chế biến thịt gà, nào là gà xào ớt, gà luộc, gà đĩa lớn, gà hầm nấm, gà om vàng, gà nấu củi, O O gà, gà nồi khô... thèm đến chảy cả nước miếng.

Một, hai, ba, bốn, năm, tổng cộng năm con, hơn nữa con nào con nấy đều béo mập, nhiều thế một bữa ăn hết , là để ba con xuống hầm giữ tươi, chỉ để hai con thôi.

"Lão Nhị, đem ba con gà rừng xuống hầm ."

Thẩm Dư dặn dò, lão Nhị liền xách .

Cái địa hầm vẫn là do nàng đặc biệt sai thợ đào khi xây nhà, mục đích chính là, nhiều thứ thể cứ mãi đặt trong gian, một nơi để trữ thức ăn, khỏi cứ lén lút mãi, thật bất tiện!

Địa hầm đào diện tích đủ lớn, hơn nữa nhiệt độ thấp, các loại nguyên liệu thông thường đặt trong, thể bảo quản lâu.

Thẩm Dư đối với điều vẫn hài lòng, cộng thêm hiện giờ phát hiện diêm tiêu, hiệu quả bảo quản tươi sống của địa hầm chỉ thể ngày càng hơn.

Mắt thấy nước nóng trong nồi sắp sôi, Thẩm Dư một tay cầm d.a.o thái rau, một tay kẹp cổ gà, đang lúc định cắt cổ.

Một bàn tay lớn trắng nõn, ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng, từ trong tay nàng tiếp nhận d.a.o thái rau.

“Giết gà cứ để !”

Giọng trầm thấp vang lên phía đỉnh đầu, cần cũng , nhất định là tên bệnh hoạn !

“Với thể của ngươi, chi bằng trở về nghỉ , mới cứu ngươi về, để hai con gà hành hạ ngươi đến chết, chẳng phí hoài viên t.h.u.ố.c rẻ chút nào của !”

Dẫu , , ngoài đại boss Trấm Dạ, nội thương ngoại thương, còn tán mềm gân cốt còn sót trong cơ thể, lúc nàng cho uống t.h.u.ố.c đều đấu tranh tư tưởng, chứ!

Viên t.h.u.ố.c dùng đều là linh chi, thạch hộc vỏ sắt cùng vài vị t.h.u.ố.c quý hiếm trộn với linh tuyền thủy mà thành, đắt giá lắm đấy!

La Từ khẽ nhíu mày, trong mắt một thôn cô mà xem, từ khi nào trở nên yếu ớt đến thế!

Được thôi, đành thừa nhận, từ khi trúng Nhuyễn Cân Tán, cùng mẫu bán , thêm ăn đủ no, lao lực quá độ, trấm độc phát tác liên tục, thể quả thật một ngày một sa sút.

đến mức ngay cả một con gà cũng g.i.ế.c nổi!

Nghĩ năm xưa, dẫn mười vạn đại quân…

Thôi , nhắc đến cũng !

Lúc Thẩm Dư định tay đoạt d.a.o thái rau, phản ứng nhanh chóng, giơ cao con d.a.o lên.

Hừ!

Cao thì ghê gớm lắm !

Thẩm Dư thầm mắng vài câu trong lòng, sự cố chấp trong mắt tên bệnh hoạn , thôi bỏ !

“Ngươi g.i.ế.c thì mau lên một chút, còn chờ bữa tối đấy!”

Nói xong, liền trở rửa rau.

 

Loading...