Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 30: Không thể lãng phí ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:41:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giờ phút trưởng tỷ xây nhà, cho bọn học, mới hỏi nỗi nghi hoặc trong lòng.

“Các ngươi còn nhớ tấm da hổ lớn mà tối qua chúng đắp khi ngủ ?” Thẩm Dư hỏi ngược .

Mấy đứa em gật đầu, “Nhớ ạ!”

“Tấm da hổ lớn đó, hôm nay mang trấn bán ít tiền, nên mới mua về nhiều đồ như , nhà chúng cũng mới tiền để xây nhà!”

Thẩm Dư định giấu mấy đứa em, cho bọn chúng , tiền trong nhà tự nhiên mà .

Đặc biệt là lão nhị Thanh Phồn, lanh lợi tưởng, nàng cho dù giấu, lâu dần cũng sẽ lộ sơ hở, chi bằng thật.

“Có tiền , nhà chúng thể ăn thịt mỗi bữa ? Tỷ tỷ.”

Tiểu tứ mắt sáng rực thẳng Thẩm Dư. Nói đến ăn thịt, vẫn nhịn nuốt nước miếng ừng ực.

Thẩm Dư bộ dạng , đúng là một tiểu tham ăn, nàng đỡ trán : “Ngày mai tỷ tỷ sẽ thịt kho tàu cho các ngươi ăn, hôm nay mua ít gia vị về.”

Vừa ngày mai thịt kho tàu ăn, ba đứa em còn cũng nhịn lộ ý vui sướng.

Mặc dù, quãng thời gian , bọn chúng ngày nào cũng ăn thịt, bởi vì tài nấu nướng của trưởng tỷ thật sự quá xuất sắc, mỗi món thịt nào cũng đặc biệt ngon.

Đến nỗi bọn chúng thể thèm thuồng món thịt kho tàu sẽ ngày mai.

tỷ tỷ là, chuyện hôm nay tỷ tỷ kiếm tiền, các ngươi tuyệt đối ngoài lung tung. Nếu để , truyền đến tai kẻ trộm và kẻ , trộm hết tiền , nhà chúng những thịt ăn, mà cũng nhà mới để ở !”

Thẩm Dư nhân cơ hội mà tiêm phòng cho mấy đứa em.

Quả nhiên, mấy tiểu tử xong, vội vàng cam đoan, “Tỷ tỷ, cứ yên tâm, chắc chắn sẽ !”

“Ta cũng sẽ , còn sẽ giám sát tiểu và nhị ca bọn họ nữa! Nếu sẽ thịt ăn!” Tiểu tứ sẽ thịt ăn, lập tức cam đoan đ.á.n.h c.h.ế.t cũng .

“Mạn Mạn cũng sẽ , Mạn Mạn cái gì cũng !”

Thẩm Dư hai búi tóc nhỏ của Mạn Mạn lắc như trống bỏi, nàng xoa mấy cái, mới hài lòng buông tay.

là những bảo bối ngoan ngoãn điều mà!

Nhìn thấy và mấy đứa em vẫn còn mặc quần áo cũ nát bẩn thỉu, nàng lập tức đun nhiều nước nóng, tắm táp sạch sẽ cho bốn đứa em và , bằng quần áo mới tinh.

Mấy đứa nhỏ mặc quần áo mới , mừng rỡ xiết, lúc thì sờ sờ chỗ , lúc thì kéo kéo chỗ .

Ba đứa nhỏ nhất, từ khi ký ức đến giờ, từng mặc quần áo mới, đều là của tỷ và mặc chật mới đưa cho chúng.

Sau khi cha mất, quần áo của bọn chúng từng sắm thêm một bộ nào. Vốn dĩ mỗi hai bộ quần áo rách rưới, nào ngờ Thẩm bà tử đuổi đến bên , chỉ còn bộ đang mặc mà thôi.

Khó khăn lắm mới mặc bộ quần áo mới đầu tiên kể từ khi ký ức, xúc động cho .

“Tỷ tỷ, váy mới của Mạn Mạn ?”

Mạn Mạn lắc lắc cánh tay của trưởng tỷ, khẽ hỏi.

“Đẹp chứ! Mạn Mạn của chúng đến nỗi tỷ tỷ còn nhận nữa đây , ôi chao, đây là tiểu tiên nữ nào giáng trần !”

Khiến Mạn Mạn khúc khích ngừng.

Lão tam và tiểu tứ thấy trưởng tỷ khen tiểu , cũng nhao nhao hỏi quần áo mới của thế nào.

Gà Mái Leo Núi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-30-khong-the-lang-phi.html.]

Sau khi câu trả lời ưng ý, bọn chúng đều rộ lên.

Lão nhị chững chạc hơn một chút, tự nhiên tiện hỏi miệng giống như các .

cũng mặc quần áo mới , trong mắt khác , cái miệng nhỏ thôi, chính là hỏi .

“Nhị mặc quần áo mới , quả thực là trai nhất thôn chúng đó. Sau , cô nương nhà ai phúc khí, thể tức phụ cho nhị nhà chúng đây!”

“Tỷ tỷ, vẫn còn là trẻ con mà!” Nửa đoạn đầu xong khiến lão nhị mừng rỡ trong lòng, nửa đoạn đỏ bừng mặt.

“Ha ha ha!”

“Ha ha!”

Tiếng trong căn nhà tranh rách nát trong trẻo du dương, tựa như khúc nhạc ấm áp nhất đêm xuân.

Sau một tràng , khi Thẩm Dư định vứt quần áo bẩn lò bếp củi đốt, trong mắt lão nhị lộ vẻ tiếc nuối.

“Tỷ tỷ, quần áo giặt sạch vẫn thể mặc việc đồng mà!”

Thẩm Dư chê bai bộ y phục tay rách nát đến mức còn hình thù gì, nàng liền lắc đầu: “Không cần nữa, nhà chúng giờ lo quần áo mặc. Dù xuống đồng việc, cũng cần mặc những thứ như .”

Nàng đoạn, ngón tay chọc những lỗ rách lớn nhỏ y phục: “Con xem bên rách nát đến mức nào , con lõa thể xuống đồng ? Cái mặc cũng như mặc !”

Vừa đến “lõa thể”, lão nhị mặt nhỏ đỏ bừng, vội vàng xua tay: “Ta cần nữa , tỷ tỷ mau đốt !”

Thẩm Dư nhét mấy bộ y phục cũ nát lỗ bếp, vỗ vỗ tay, với mấy đứa trẻ: “Các con thấy dạo cao hơn, mập hơn ? Bộ y phục chẳng mấy chốc sẽ . Sau tỷ tỷ mỗi mùa sẽ cho các con hai bộ y phục mới.”

“Oa, quá ! Mùa xuân hai bộ, mùa hạ, mùa thu và mùa đông mỗi mùa hai bộ, chúng mỗi năm thể mặc tám bộ y phục mới !”

Lão tam kích động đến mức đếm xem một năm thể bao nhiêu bộ y phục, vui sướng đến nỗi mặt mày tươi rói.

“Nhà chúng năm , tính cả năm cần bốn mươi bộ y phục, nhiều quá! Chắc chắn đắt nhỉ!”

Nghĩ đến việc nhà một năm sẽ tốn nhiều tiền như y phục, lão nhị bẻ ngón tay tính toán, nếu là loại y phục từ chất liệu đang mặc , e rằng tốn mấy lạng bạc lận!

Đột nhiên, mắt nhỏ của y sáng lên, y nghĩ một cách : “Tỷ tỷ, thật nhà chúng một năm cần tốn nhiều tiền như để may y phục .”

“Hả? Ý con là ?” Thẩm Dư lời của lão nhị khiến nàng ngớ .

“Hì hì!” Lão nhị ngại ngùng đ.ấ.m đấm tay, vành tai đỏ: “Đó là nhà chúng Huynh Tỷ đông mà, y phục lớn mặc xong, đưa cho nhỏ mặc là . Như những tiết kiệm tiền, mà cũng cần tốn công may y phục mới.”

Lão nhị xong, còn gượng hai tiếng.

“Ý con là mặc xong thì con mặc, con mặc xong thì lão tam mặc… tiểu tứ mặc xong thì tiểu ngũ mặc!”

“Có thể hiểu như , chỉ là tỷ tỷ là nữ nhi, ba chúng thể nhặt y phục của tỷ tỷ mặc. Mạn Mạn thể, sửa nhỏ cho mặc là !”

Lão nhị giải thích, sợ rằng tỷ tỷ sẽ đưa y phục nữ cho y mặc, nghĩ thôi thấy đáng sợ .

Thẩm Dư trầm ngâm gật đầu: “Cách tệ, chỉ là lão tam, tiểu tứ, tiểu ngũ các con nguyện ý ?”

“Nguyện ý!”

“Ta cũng nguyện ý!”

“Y phục của tỷ tỷ , Mạn Mạn thể mặc tiếp, cần nhiều y phục mới như . Nhà chúng tiết kiệm thật nhiều tiền, lãng phí lung tung !”

 

Loading...