Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-10-04 16:19:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn nhóc cảm thán đầy phấn khích.

Bởi vì Thẩm Dư huyện nha, La dì ở nhà lo lắng đến mức yên, tâm trạng cơm tối.

Thế là, về, vui vẻ về hậu bếp, chuẩn cơm nước.

Thẩm Dư thì đun một ít nước nóng, thoải mái tắm rửa.

Ba ngày , trong làng truyền tin tức, Thẩm lão thái thái tự vẫn trong lao tù.

Còn Thẩm Nhị Lang phu phụ và Thẩm Tam Lang thì ngay ngày hôm đó áp giải đến nơi lưu đày.

Con đường học hành của Thẩm Tứ Lang cản trở, mẫu trưởng phạm tội, con đường khoa cử của vô vọng, liền lập tức thôi học về nhà.

Bởi vì thái độ của lão Thẩm gia thường ngày trong làng thật sự khiến chán ghét, mấy ngày tang lễ , cửa quả thực vắng vẻ lạnh lẽo, ngay cả ngày đại tang, trong làng cũng chẳng mấy ai đến giúp, trừ thôn trưởng.

Không còn cách nào, với tư cách là thôn trưởng, dù lão Thẩm gia tệ hại đến , ông cũng đến phúng viếng một chuyến.

Thẩm lão gia, Thẩm Tứ Lang dẫn theo các tiểu bối trong nhà tự khiêng chiếc quan tài rẻ tiền chỉ tốn vài trăm văn mua để an táng Thẩm lão thái thái lên núi, mới coi như kết thúc tang sự.

Mấy chị em Thẩm Dư sớm đoạn tuyệt quan hệ với lão Thẩm gia, cho dù , trong làng cũng sẽ gì.

Hơn nữa, vốn dĩ là lão Thẩm gia lòng tham đáy, rắn nuốt voi, từ mà mua về d.ư.ợ.c liệu giả mạo kém chất lượng, học Thẩm Dư chế t.h.u.ố.c viên, hại c.h.ế.t , còn đổ tội lên .

Thế là, trong làng đều Thẩm Dư cảm thán, kiếp tạo nghiệp chướng gì, mà đầu thai nhà họ Thẩm.

Càng dám trách móc Thẩm Dư dự tang!

Trong lòng Thẩm Dư bình tĩnh, vẫn tiếp tục sống những ngày tháng an của .

Trời càng ngày càng nóng, Thẩm Dư nghĩ bụng cửa hàng mua , thể cứ để hoang phế như , đặc biệt là cửa hàng ở cổng Hành Nam Thư viện.

Thế là, liên tiếp mấy ngày, Thẩm Dư đều sống một cuộc sống hai điểm một đường, hoặc là ở nhà bận rộn chuẩn đồ uống đá, hoặc là dọn dẹp cửa hàng.

Để đồ uống đá bán chạy, vốn dĩ nàng định lấy một ít cốc thủy tinh trong gian .

, nghĩ đến Đại Khải quốc còn đồ thủy tinh, trong nhất thời nửa khắc, nàng cũng thời gian rảnh rỗi mà chế tạo .

Hơn nữa, vốn dĩ bán đồ uống đá đủ gây chú ý , nếu kết hợp cả hai, nàng e rằng nổi danh thêm một nữa.

Thôi , thôi , chuyện lão Thẩm gia bắt chước nàng bán t.h.u.ố.c viên còn trôi qua bao lâu !

Thế là, nàng đến tiệm đồ sứ đặt cốc sứ chân cao và bát sứ trắng.

Bản vẽ là do nàng tự tay phác thảo, kết hợp phong cách cổ điển và hiện đại, một nét độc đáo riêng, xa, chỉ riêng những chú mèo mắt to dễ thương in cốc đáng yêu vô cùng.

Lại còn hình tượng nhân vật hoạt hình, sống động khỏi !

Trong nhà, vui vẻ nhất ai khác chính là ba đứa nhóc con, bởi vì mỗi ngày khi Thẩm Dư thử đồ uống, chúng đều thể nếm thử.

Ngày khai trương, mặt trời chút nương tay thiêu đốt đại địa, như nung chảy cả con .

Mới sáng mà nóng bức như , e rằng buổi chiều còn tệ hơn. may mắn là cửa hàng đồ uống đá của nàng nên khai trương thời tiết như thế .

La dì yên tâm về Thẩm Dư, liền dẫn Mạn Mạn đến cửa hàng giúp đỡ.

Đương nhiên, còn La Từ và ba chủ tớ.

Chẳng qua, Thẩm Dư sợ họ vụng về đổ cốc, đành để họ phụ trách đá và đập đá vụn ở hậu viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-123.html.]

Nàng và La dì thì gọt vỏ và cắt miếng trái cây mua về, nấu một nồi chè đậu xanh, nước bạc hà.

Mắt thấy đến trưa, đến giờ khai trương định sẵn, Thanh Ảnh giúp lấy một tràng pháo dài, một hồi tiếng “bíp-li-ba-láp” vang lên.

Đến lượt Thẩm Dư xuất hiện. Hôm nay nàng mặc một bộ váy lụa dài màu xanh nhạt mới may, trông thanh thoát thoải mái, mang vài phần phiêu dật.

Giọng thiếu nữ trong trẻo, êm tai vang lên, “Chư vị phụ lão hương ngang qua, hôm nay tiệm đồ uống đá Mát Mẻ Một Hạ khai trương ! Giữa tiết hạ oi ả, hoan nghênh nếm thử. Hôm nay, tất cả đồ uống đá trong tiệm đều giảm giá năm phần, trẻ già lừa, giá cả ưu đãi!”

“Đồ uống đá? Tiểu chưởng quỹ, cô thêm đá ?”

Trong đám đông vây xem, một lão đại gia ăn mặc khá tươm tất mở lời.

, đồ uống đá, đồ uống đá, chính là đồ uống thêm đá. Không chỉ đá, còn trái cây, ví dụ như đồ uống đá nho, đồ uống đá dưa hấu, đồ uống đá lê, đồ uống đá cam, còn nước bạc hà mát lạnh, chè đậu xanh mát lạnh, chủng loại đa dạng, ngon giải nhiệt!”

Thẩm Dư mỉm giải thích cho .

“Tiểu chưởng quỹ, thể tiện cho giá cụ thể ? Không cần , đá xuất hiện mùa hè thật sự hiếm , hơn nữa thời tiết nóng bức như , chẳng mấy chốc sẽ tan chảy. Ai cũng , mùa hè mà uống đồ uống đá, chỉ các quan quý tộc ở kinh thành và những giàu ở phủ thành mới thể, mà giá đắt đỏ, tùy tiện một bát, ít nhất cũng mấy lượng bạc, thật sự hề rẻ.”

“Phải đó, giá cả đắt đỏ, chúng đều là dân thường, mà uống nổi!”

Người ở cửa tiệm mấy lượng bạc, đều nhao nhao lắc đầu xua tay rời .

Thẩm Dư thấy, , nếu giá nữa, e rằng sẽ bỏ hết.

“Mọi đừng , đồ uống đá của tiệm Mát Mẻ Một Hạ giá cả chăng, thấp nhất một bát sáu văn tiền, cao nhất quá một lượng bạc!”

Gà Mái Leo Núi

“Cái gì? Sáu văn tiền thể uống một bát đồ uống đá, lầm chứ!”

Một phụ nữ bước chân , liền dừng , thể tin mà hỏi ngược .

“Thím đây sai, nhưng hôm nay tiệm mới khai trương, sáu văn tiền thể mua hai bát nước bạc hà mát lạnh rẻ nhất!”

! Hôm nay giảm nửa giá!” Phu nhân mừng rỡ, kéo theo đứa trẻ lửng eo mà bước tiệm, khóe miệng toe toét rộng mở, “Tiểu chưởng quầy, hai con nếm thử, phiền ngươi dâng cho hai chén nước bạc hà mát lạnh là !”

“Dạ ! Thím, hai mời trong!”

Thẩm Dư nhiệt tình đón cặp con tiệm, còn những vây xem khác thì vẫn giữ thái độ chờ đợi.

Thẩm Dư cũng chẳng vội vàng, giờ đây chỉ cần đón tiếp vị khách đầu tiên, còn sợ gì họ chịu nữa!

Chờ phu nhân và đứa trẻ an tọa tại bàn, dì La liền bưng hai chén nước bạc hà mát lạnh quầy lên bàn.

Phu nhân qua, thấy giữa chén sứ trắng một khối băng lớn bằng nửa bàn tay, xung quanh một vũng nước nhỏ, cả hai chén đều bốc lên những làn khói trắng li ti.

“Mẫu , con khát quá! Ngưu Đản uống lắm!”

Đứa trẻ lôi kéo tay áo mẫu mà nũng nịu .

“Được, Ngưu Đản của mẫu khát , mau uống !”

Phu nhân dịch một chén thức uống lạnh đến mặt đứa trẻ.

Chỉ thấy đứa trẻ cầm muỗng lên, từng muỗng lớn múc nước đá đưa miệng, miệng còn ngừng lẩm bẩm.

“Chà! Lạnh quá, sảng khoái thật!”

Vị phu nhân vốn dĩ khô môi khát cổ thấy , còn nhịn nữa, liền cũng uống từng ngụm lớn.

Khi một ngụm nước đá trôi xuống bụng, tức thì sự nóng bức giảm quá nửa, cảm giác mát lạnh từ miệng lan xuống bụng, đến tứ chi, thật vô cùng khoan khoái.

 

Loading...