Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 170: Báo Thù
Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:39:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn họ dụ dỗ Tiêu Linh Vũ, ngược còn cô chơi , nhưng cũng , nếu bản nhà họ Chu vấn đề thì Tiêu Linh Vũ cũng chẳng thể gì họ.
Tuy nhiên, trung tâm của mâu thuẫn chính là Chu Hoa Doanh. Khi những lời đồn, ông tin chắc rằng đúng là cả Chu Hoa Minh giở trò, hại cháu trai tù.
Dù Chu Hoa Minh giải thích thế nào, Chu Hoa Doanh cũng chịu , ngay cả khi Chu Quốc Kiện lên tiếng, Chu Hoa Doanh chỉ đáp :
“Nếu cả thật sự thương Tiểu Vĩ, thì hãy chuyển khách sạn sang tên nó ngay bây giờ . Dù thì khách sạn sớm muộn gì cũng là của nó. Sau Tiểu Vĩ tiếp quản, cả sẽ đỡ cực hơn. Ba, ba đúng ?”
Chu Hoa Doanh đang cố dùng miệng lưỡi ép Chu Hoa Minh theo ý Chu Hồng Vĩ. Trước mặt em thì Chu Hoa Doanh tỏ hống hách, nhưng đối với con trai thì nhút nhát, sợ hãi. Ông lời Chu Hồng Vĩ một cách răm rắp, bởi ông hiểu rõ cuộc sống an nhàn của là do con trai ban tặng.
Chu Hồng Vĩ thừa hưởng bộ tính cách của nhà họ Chu: hiểm độc, xảo quyệt, ích kỷ và tham lam. Hắn sẽ đến ngày thừa kế cả gia sản, nhưng điều khiến giận dữ chính là việc chú và bác chịu giao quyền ngay bây giờ. Hắn 27 tuổi, bằng tuổi , Cố T.ử Dạ là tổng giám đốc khách sạn nhà họ Cố, còn chỉ là một trưởng phòng thu mua.
Hắn từng xin Chu Hoa Minh cho chức phó tổng giám đốc, nhưng từ chối. Chu Hoa Minh Chu Hồng Vĩ cần thêm kinh nghiệm, và bộ phận thu mua là nơi thích hợp nhất để học hỏi.
Một mặt, Chu Hoa Minh thật sự ý bồi dưỡng Chu Hồng Vĩ kế nhiệm, nhưng mặt khác, ông thể buông bỏ quyền lực quá sớm, vì , ông tạm thời bố trí ở phòng kinh doanh.
Chu Hoa Doanh :
“Anh cả, Tiểu Vĩ với bao nhiêu rằng nó trưởng phòng kinh doanh. Nó tổng giám đốc hoặc phó tổng, nhưng nhất quyết chịu buông. Anh định mất mặt thừa kế tương lai của nhà họ Chu ? Hay là vốn giao khách sạn cho nó? Nó nó thất vọng về đấy.”
Những lời buộc tội như đ.â.m thẳng tim Chu Hoa Minh, ông thứ vì Chu Hồng Vĩ, mà cuối cùng chất vấn như thế.
Khoảnh khắc đó, ông nhớ lời Cố T.ử Dạ:
“Ông nghĩ cháu trai ông sẽ thật sự đối với ông, đem ông bỏ viện dưỡng lão coi như ông tồn tại ?”
Chu Hoa Minh cảm thấy cay đắng:
Hóa trong lòng nó nghĩ về như . Mình đối xử với nó như con ruột từ khi nó sinh , nhưng…
Chu Quốc Kiện nheo mắt, cắt lời:
“Hoa Minh, Hoa Doanh, chuyện đó tính . Giờ điều quan trọng nhất là nghĩ cách cứu Tiểu Vĩ.”
Ông nhận con trai cả đang tổn thương bởi lời lẽ của em trai, cảm giác xa cách đang hình thành, điều đó tuyệt đối thể để xảy .
Nhà họ Chu chỉ một thừa kế nam là Chu Hồng Vĩ, tất cả tài sản sẽ do thừa hưởng, còn con gái thì sẽ gả , dù gả thì cũng chia tài sản.
Chu Hoa Minh hít sâu :
“ nghĩ đủ cách , cách nào hiệu quả cả.”
Điều đó khiến Chu Hoa Doanh càng bực .
“Anh cả, tin chút nào ? Anh chắc là hết sức chứ? Hay là Tiểu Vĩ tù cho xong? Anh quen nhiều như , thì dùng quan hệ để kéo nó chứ, ngay cố ý!”
“Cậu…” Chu Hoa Minh giận đến run , nghiến răng : “Cậu trai, nếu như nghi ngờ như , tự cứu Tiểu Vĩ !”
Chu Hoa Doanh nghẹn lời, sang than vãn:
“Ba, ba xem đó, vốn cứu Tiểu Vĩ. Bây giờ còn bỏ mặc nó kìa Nếu con tự cứu nó, còn cần gì nữa?”
Chu Hoa Minh: “…”
Khoảnh khắc , ông hiểu nhiều điều, dù ông thế nào, Chu Hoa Doanh cũng sẽ tin. Còn Chu Hồng Vĩ, với một cha như Chu Hoa Doanh, liệu đáng tin cậy trong tương lai ?
Đồng thời, ông chợt nhớ đến hai cô con gái hiếu thuận của , dù lấy chồng, họ vẫn thường xuyên hỏi thăm sức khỏe ba , vài ngày về nhà một , nếu bận thì gọi điện hỏi han.
Còn Chu Hồng Vĩ thì ? Mỗi gọi điện, cũng chỉ là để xin tiền, bao giờ quan tâm đến chú bác của ? Chưa bao giờ.
“Con đang nghĩ gì ?” Chu Quốc Kiện nheo mắt, giọng nghiêm khắc.
Ông bắt đầu bất mãn với Chu Hoa Minh, hạt giống nghi ngờ gieo xuống.
Không lẽ Hoa Minh thật sự phản bội gia đình?
Chu Hoa Minh lắc đầu, đó :
“Ba, chúng thể nhờ lúc chỉ còn phó huyện trưởng Hồng.”
“Anh cả, hóa vẫn còn quan hệ, lúc nãy thử hết ?” Chu Hoa Doanh gào lên: “ ngay là giấu mà!”
“Im !” Chu Quốc Kiện quát lớn.
Tửu Lâu Của Dạ
Nếu đứa con thứ hai còn tiếp tục như , con cả sớm muộn gì cũng lưng với gia đình.
Chu Hoa Doanh quát liền im bặt, nhưng trong lòng vẫn khăng khăng tin rằng Chu Hoa Minh chính là hại Chu Hồng Vĩ tù.
Chu Quốc Kiện chỉ gật đầu:
“Xem đây là con đường duy nhất.”
Phó huyện trưởng Hồng Thanh là mối quan hệ nhất mà họ còn . Năm xưa Chu Quốc Kiện từng giúp đỡ Hồng Thanh. Khi ông nhậm chức, ông cũng hứa sẽ giúp nhà họ Chu.
…
Một tuần , vụ án hình sự của Chu Hồng Vĩ đưa xét xử, tuyên án.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-170-bao-thu.html.]
Hắn kết tội bắt cóc, giam giữ trái phép và uy hiếp, cả ba tội đều nghiêm trọng như , cuối cùng tuyên án năm năm tù. Ngoài , còn bồi thường tổn thất tinh thần cùng các thiệt hại khác cho nhiều bên, mỗi bên bồi thường 300.000 tệ, tổng cộng vượt hơn một triệu tệ.
Đó là khi Hồng Thanh dùng quan hệ để giảm nhẹ, Chu Hồng Vĩ lẽ bảy năm, nhưng giảm xuống còn năm năm.
Khi phán quyết , nhà họ Chu phẫn nộ tột cùng.
Phụ nữ trong nhà như trời sập, đàn ông thì tức giận bùng nổ.
“Ba, chẳng ba nhờ ohó huyện trưởng Hồng giúp ? Vì Tiểu Vĩ vẫn kết án?” Chu Hoa Doanh sang chất vấn Chu Quốc Kiện. Ý ông là Chu Quốc Kiện hết sức.
“Câm miệng!” Sắc mặt Chu Quốc Kiện tối sầm. Ông vẫn luôn chiều chuộng con trai thứ, nhưng thì thật sự nổi giận. “Chu Hoa Doanh, chuyện với như ?”
Chu Tân Hùng lên, với Chu Hoa Doanh:
“Anh hai, hiểu lầm ba . Nhờ phó huyện trưởng Hồng mà bản án mới giảm đấy.”
Chu Hoa Doanh quá lời, nhưng vẫn phục, lẩm bẩm:
“Dù thì vị phó huyện trưởng Hồng cũng chẳng tài cán gì, chỉ giảm hai năm.”
“Im miệng!” Chu Quốc Kiện quát lớn: “Cậu thì cái gì!”
Ông càng lúc càng thất vọng về đứa con thứ , ông đầu óc, việc theo cảm tính, giờ ông còn lo con thứ sẽ liên lụy cả Chu Hồng Vĩ, nhất là khi Tiểu Vĩ tù.
Chu Hoa Minh cũng ngày càng xem thường em trai , lão già chẳng quan tâm gì ngoại trừ tài sản nhà họ Chu. Tất nhiên, chuyện liên quan đến thừa kế duy nhất thì ông dám hó hé.
Chu Hoa Minh giải thích:
“Cậu hai, phó huyện trưởng Hồng cố hết sức, tổ trưởng Giang Đào, bắt Hồng Vĩ là hậu thuẫn sâu, hơn nữa còn đối mặt với phó huyện trưởng Tiền, quan hệ thiết với nhà họ Cố. Phó huyện trưởng Hồng tất cả những gì thể, chúng nên trách ông , ngược , còn cảm ơn đấy.”
Rồi ông sang hỏi Chu Quốc Kiện:
“Ba, giờ gì đây?”
“ đó, ba. Tiểu Vĩ tù . Giờ tính ?” Chu Hoa Doanh lo lắng hỏi, giọng sốt ruột.
Chu Quốc Kiện liếc qua ông , quát:
“Cậu im cho !”
Sau đó, ông Chu Hoa Minh và Chu Tân Hùng, :
“Tình hình giờ căng thẳng lắm, chờ đến khi quên chuyện bớt , chúng sẽ tay.”
Hai em gật đầu:
“Vâng, ba!”
Đôi mắt sắc lạnh của Chu Quốc Kiện về phía , sự thù hận lóe lên. Rồi ông thêm:
“ bây giờ là lúc tính sổ với kẻ đầu sỏ. Con bé Tiêu Linh Vũ thật quá đáng, nó dám chèn ép nhà họ Chu đến mức !”
Nếu Tiêu Linh Vũ ở đó, chắc cô chỉ câm nín. Trong mắt bọn họ, cô chỉ là một con bé nhà quê quyền thế, cô lấy tư cách gì để chèn ép nhà họ Chu?
Nhà họ Chu đúng là vô liêm sỉ đến cực hạn.
Chu Hoa Minh và Chu Tân Hùng cũng đồng thanh:
“ . Nếu tay, cô sẽ còn giẫm lên đầu chúng !”
Hai bọn họ đều mắc bẫy của Tiêu Linh Vũ, chịu thiệt chính là cháu trai họ. Trước đây họ nhịn vì Tiêu Linh Vũ là nhân chứng mấu chốt trong vụ án của Chu Hồng Vĩ, nhưng giờ vụ án xử xong, đến lúc trả thù .
Trịnh Hải Dương ký hợp đồng thuê cửa tiệm mới với Tiêu Linh Vũ, cô cũng nhận bản thiết kế ưng ý từ Lý Dương.
“ thích!” Tiêu Linh Vũ xem bản vẽ: “ giao cho giám đốc Lý là đúng, giám đốc Lý cứ cho theo bản thiết kế nhé!”
“Được!” Lý Dương đáp: “Vậy, cô Tiêu, cô dự định khi nào khai trương?”
Tiêu Linh Vũ nghĩ một chút :
“Giám đốc Lý, khai trương ngày 21, bên kịp chứ?”
Lý Dương tính toán một lúc đáp:
“Hôm nay là mùng 1, còn 20 ngày nữa, chắc là kịp.”
Tiêu Linh Vũ gật đầu:
“Giám đốc Lý, yêu cầu gì về vật liệu xây dựng ngoại trừ một điều, tuyệt đối dùng những thứ độc hại, hóa chất như formaldehyde mùi lạ, chứ?”
Cô chuẩn bán rau và trái cây, thể để dính bất kỳ sự ô nhiễm nào.
Lý Dương mỉm :
“Tất nhiên, phục vụ khách hàng là tôn chỉ của chúng .”
Tiêu Linh Vũ mỉm rời khỏi công ty sửa chữa.
Trên đường về nhà, khi rẽ một góc, một bất ngờ lao với con d.a.o sáng loáng, đ.â.m thẳng về phía cô.