Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 162: Đe Dọa

Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:39:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cảnh sát ở ngoài cửa, nhưng Chu Hồng Vĩ nhà để gọi cho chú .

 

Vừa nối máy, sốt ruột :

“Chú , chuyện gì thế? Sao của đồn cảnh sát đến nhà cháu? Sao chú báo ?”

 

Đầu dây bên vang lên một giọng lạnh lẽo:

“Phó cục trưởng Chu đang trong nhà vệ sinh.”

 

Chu Hồng Vĩ nhíu mày, nghi ngờ hỏi:

“Anh là ai? Ai cho gan dám điện thoại của phó cục trưởng Chu? Muốn c.h.ế.t ?”

 

Giọng lạnh như băng vang lên:

là Giang Đào, cục trưởng đồn cảnh sát.”

 

Sắc mặt Chu Hồng Vĩ tái mét, vội cúp máy, trong lòng chợt dấy lên cảm giác bất an, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh .

 

thì chỉ mời Tiêu Linh Vũ đến khách, cũng gì cô cả.

 

Anh trừng mắt Tiêu Linh Vũ, giọng đe dọa:

“Tiêu Linh Vũ, cô gan thật, dám gọi cảnh sát ? Cứ chờ xem, dù cảnh sát tới, xem cô gì. Chuyện xong , sẽ tính sổ với cô!”

 

“Cảnh sát đây! Mở cửa !” Tiếng quát ngoài cửa vẫn vang lên.

 

“Lão Tam, mở cửa!” Chu Hồng Vĩ lệnh.

 

“Rõ, đại ca!” Lão Tam đáp.

 

Vừa mở cửa, bốn cảnh sát lập tức ập , giơ s.ú.n.g chỉ thẳng, quát lớn:

“Giơ tay lên!”

 

Chu Hồng Vĩ và hai gã đàn em đều giơ tay.

 

Chu Hồng Vĩ ngạc nhiên hỏi:

“Các đồng chí cảnh sát, chuyện gì ? Chúng gì cả, chúng là công dân , luôn tuân thủ pháp luật.”

 

Vừa dứt lời, ba khác bước , đầu là một thanh niên mặc đồng phục cảnh sát, kế đến là một sĩ quan trung niên ngoài bốn mươi, cuối cùng… là mà Chu Hồng Vĩ nhận ngay lập tức.

 

Anh rõ cả ba đó.

 

Người đầu tiên là Giang Đào, cục trưởng cảnh sát, thứ hai là chú , phó cục trưởng Chu Tân Hùng, còn cuối cùng là…

 

Anh nghiến răng, hét lên:

“Cố T.ử Dạ, ở đây?”

 

Sau đó, về phía Giang Đào, khi chạm ánh mắt lạnh lùng chút cảm xúc của đối phương, vội lảng , liếc chú như hỏi: Chuyện gì đang xảy ?

 

Trước đây, Chu Hồng Vĩ thường dùng uy h.i.ế.p để ăn, từng báo cảnh sát, nhưng mỗi chỉ vài cảnh sát cấp thấp đến.

 

Phần lớn họ đều Chu Hồng Vĩ là cháu của phó cục trưởng Chu Tân Hùng, vì thế, mỗi khi nhận đơn tố cáo về , họ chỉ qua loa.

 

Hơn nữa, Chu Hồng Vĩ hiếm khi tay đ.á.n.h thật sự, lời đe dọa của đủ khiến đối phương khuất phục, vì cảnh sát nắm chứng cứ cụ thể để xử lý. Anh từng nghĩ sẽ ngày gặp rắc rối thật sự, nhưng chú ở đây, Chu Hồng Vĩ dần trấn tĩnh . Anh bình thản hỏi:

“Cục trưởng Giang, dẫn nhiều cảnh sát đến nhà như ? gì sai .”

 

Chu Tân Hùng Tiêu Linh Vũ, đang yên bình thản từ đầu tới giờ, :

“Cục trưởng Giang, chắc hiểu lầm gì đó thôi, Hồng Vĩ chỉ mời cô gái đến khách thôi.”

 

Ông liếc Cố T.ử Dạ, giọng gay gắt:

“Cố T.ử Dạ, luôn bất hòa với Hồng Vĩ, vì nó giành vài phi vụ ăn của nên tức giận, nhưng nên lạm dụng quyền lực như . Cậu báo vụ bắt cóc, xem, đây giống bắt cóc ? Cô gái trông sợ hãi chút nào, rõ ràng giống nạn nhân.”

 

Thêm đó, cô còn xinh , đúng gu của cháu ông, nghĩ , Chu Tân Hùng tiếp lời:

“Đây là bạn gái của Hồng Vĩ, hai đứa đang hẹn hò, cần gọi cảnh sát đến thế ?”

 

Lời thốt , sắc mặt đều đổi, đặc biệt là Chu Hồng Vĩ.

 

Chu Hồng Vĩ kịp báo với chú, giờ thì rắc rối to . Tiêu Linh Vũ quen với Cố T.ử Dạ, dĩ nhiên rõ cô bạn gái .

 

Khoan , nhưng thể lợi dụng chuyện ! Chu Hồng Vĩ chợt nảy ý.

 

Anh gật đầu :

, cô đồng ý bạn gái .” Rồi sang Tiêu Linh Vũ, giọng ngọt xớt:

“Linh Vũ, em sẽ dẫn về mắt em trai mà, nuốt lời đấy.”

 

Chu Hồng Vĩ sang chú , tươi :

“Chú , lẽ chú , em trai của Linh Vũ, Tiêu Linh Dạ học giỏi, là học sinh xuất sắc nhất trường cấp ba một, đầu huyện trong kỳ thi mô phỏng gần nhất, chắc chắn sẽ đỗ trường đại học danh tiếng... nếu như chuyện gì xảy .”

 

Ánh mắt Tiêu Linh Vũ sắc như dao.

 

Đồ bẩn thỉu! Đến lúc vẫn lấy em trai để uy hiếp.

 

Chu Tân Hùng hiểu rõ tính cháu . Ông lập tức nhận ẩn ý trong lời Hồng Vĩ và lỡ miệng, giá mà Giang Đào mặt ở đây.

 

Ông hiểu Giang Đào, con lạnh lùng, chính trực, tuyệt đối dung túng cái ác. Nếu để nghi ngờ, chắc chắn sẽ điều tra đến cùng, mà nếu những việc mờ ám của Hồng Vĩ khui , hậu quả sẽ khôn lường.

 

Điều quan trọng nhất bây giờ là khiến Giang Đào tin rằng Cố T.ử Dạ đang lợi dụng cảnh sát để trả thù riêng.

 

Nghe cháu , ông hiểu rằng sự phối hợp của Tiêu Linh Vũ là chìa khóa, ông nở nụ giả tạo:

“Vậy ? Tin vui đấy, Linh Vũ, nhớ đưa em trai đến, cho chú xem học sinh giỏi tương lai nhé.”

 

Tửu Lâu Của Dạ

Đồng t.ử của Cố T.ử Dạ co , trong lòng c.h.ử.i thầm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-162-de-doa.html.]

Hai chú cháu thật vô liêm sỉ, dám lấy Tiêu Linh Dạ uy h.i.ế.p Linh Vũ!

 

lo lắng, ngược , còn khẽ .

 

Những phụ nữ khác thể dọa sợ, nhưng họ quên mất đang đối phó với ai .

 

Đây là thể khiến cục trưởng Giang trở nên dịu dàng.

 

Âm mưu của hai chú cháu họ Chu, sớm muộn gì cũng tan thành mây khói.

 

“Linh Vũ, cô khi nào đồng ý bạn gái ?” Giang Đào nóng nảy hỏi.

 

Vừa Tiêu Linh Vũ đồng ý hẹn hò với khác, đầu óc trống rỗng, tim rối loạn cả lên, nhận mâu thuẫn trong lời .

 

Cố T.ử Dạ suýt lật mắt: Trời ạ, ngờ cục trưởng Giang cũng hoảng loạn như thế. Này, giờ lúc để ghen chứ!

 

Tuy nhiên, khi thấy vẻ mặt của Chu Tân Hùng và Chu Hồng Vĩ, Cố T.ử Dạ nở một nụ nhạt. Trước đây, thể động tới Chu Hồng Vĩ vì phía Chu Tân Hùng chống lưng, nhưng họ ngờ rằng Giang Đào và Tiêu Linh Vũ quen , quan trọng hơn nữa, cục trưởng Giang còn cảm tình với cô, mà Chu Hồng Vĩ ngang nhiên nhận Tiêu Linh Vũ là bạn gái của , chuyện chắc chắn thể lọt mắt xanh của Giang Đào.

 

Khi Chu Tân Hùng mang em trai cô để uy hiếp, Tiêu Linh Vũ giận sôi máu. Thằng cháu thì trơ trẽn, còn ông chú thì càng vô liêm sỉ hơn.

 

Muốn uy h.i.ế.p ? Được thôi, xem ai uy h.i.ế.p ai!

 

Nhìn thấy nụ lạnh lóe lên nơi khóe môi Tiêu Linh Vũ, Chu Hồng Vĩ bỗng thấy bất an.

 

Ngay đó, với Giang Đào:

“Cục trưởng Giang, hiểu lầm , hai họ ép đến đây, bạn gái của Chu tổng.”

 

Tiêu Linh Vũ chỉ hai gã cao to trần tay cạnh, tiếp:

“Họ ông chủ của họ bàn chuyện ăn với , nhưng hứng chuyện với hạng thô lỗ như , dù , họ vẫn chịu để . Lúc về phòng lấy tài liệu, gửi tin nhắn cho Cố tổng, rằng bắt cóc và nhờ gọi cảnh sát!”

 

Cố T.ử Dạ bật , với Chu Hồng Vĩ:

“Chu Hồng Vĩ, giờ hiểu vì mặt ở đây chứ?”

Ánh mắt tràn đầy khinh miệt:

“Chu Hồng Vĩ, thật hèn hạ. Linh Vũ hợp tác, ép cô đến đây. Nếu đây bắt cóc thì là gì?”

 

Chu Tân Hùng trừng mắt giận dữ Cố T.ử Dạ, nhưng đối phương hề sợ hãi. Giang Đào đang ở đây, hơn nữa, nhà họ Cố và nhà họ Chu vốn đối đầu nhiều năm, thêm một mối thù nữa cũng chẳng hề gì.

 

Chu Hồng Vĩ nghiến răng, quát lớn:

“Cố T.ử Dạ, bắt cóc ai hết! chỉ… chỉ bàn chuyện ăn với cô Tiêu thôi. Trời còn tối, bảo đưa cô đến để bảo vệ cô .”

 

Trên đời chắc ai thể trắng thành đen trơn tru đến .

 

Cố T.ử Dạ hỏi dồn:

“Nếu đây là buổi gặp gỡ ăn bình thường, hẹn bình minh?”

 

“Ờm…” Chu Hồng Vĩ nghẹn họng, ấp úng đáp: “Đó là thói quen của . thích bàn chuyện ăn từ sáng sớm.”

 

Cố T.ử Dạ liền phản bác:

“Đó là thói quen của , nhưng thích ? Anh bắt mà gọi là bảo vệ? Nếu bắt cóc thì là gì?”

 

“Cố T.ử Dạ!” Chu Tân Hùng quát lớn: “Cậu cảnh sát, quyền lên tiếng ở đây!”

 

Nếu để Cố T.ử Dạ thêm, chỉ càng khiến lời dối của cháu ông thêm lộ liễu. Điều ông cần lúc là tìm cách dập tắt lời khai của Tiêu Linh Vũ đưa cháu về đồn, về đó, ông sẽ cách lo liệu, nhưng ông ngờ tiếng quát đó khiến Giang Đào bừng tỉnh. Giang Đào lập tức sang Tiêu Linh Vũ, hỏi:

“Rốt cuộc xảy chuyện gì?”

 

Tiêu Linh Vũ bước lên , mở cặp tài liệu trong tay, lấy một chiếc bút ghi âm đưa cho Giang Đào:

“Cục trưởng Giang, Chu Hồng Vĩ uy h.i.ế.p và gia đình . Trong bản ghi âm bằng chứng.”

 

Nhìn thấy chiếc bút ghi âm, sắc mặt Chu Hồng Vĩ lập tức biến đổi, ngờ phụ nữ cao tay đến . Hai gã đàn em cũng run rẩy, hóa lúc cô về nhà lấy hợp đồng ăn, cô chuẩn tất cả.

 

Chu Hồng Vĩ nghiến răng, gầm lên:

“Tiêu Linh Vũ, nếu cô hợp tác thì thẳng, giở trò bỉ ổi như ?”

 

Tiêu Linh Vũ nhếch môi lạnh:

“Chu tổng, ở trong nhà kính thì đừng ném đá. từ chối , hợp tác, nhưng lấy an của em trai ép buộc, thể đến ? Biết ý đồ , nên chuẩn .”

 

Cố T.ử Dạ vỗ tay tán thưởng, Chu Hồng Vĩ luôn thích dùng đe dọa để bắt khác khuất phục, giờ thì đến lượt nếm mùi uy hiếp.

 

Giang Đào cầm bút ghi âm, lạnh lùng lệnh:

“Đưa bọn họ !”

 

Sau đó Tiêu Linh Vũ, :

“Linh Vũ, cô cũng về đồn lấy lời khai.”

 

Tiêu Linh Vũ gật đầu:

“Được!”

 

Nói xong, cô chợt nhớ điều gì, liền thêm:

“Cục trưởng Giang, nếu em trai xảy chuyện, thể kiện nhà họ Dịch ? Chu tổng là trưởng phòng thu mua của khách sạn nhà họ Dịch đấy!”

 

Mọi : “…”

 

Chu Hồng Vĩ trừng mắt cô, hận thấu xương, xem thường phụ nữ , nghĩ cô yếu đuối, chỉ cần dọa một chút là sẽ lời, nhưng Tiêu Linh Vũ là một thép, giờ đây cô còn kéo cả nhà họ Dịch vụ .

 

 

Chu Hồng Vĩ tạm thời bắt giữ, chú khác của là Chu Hoa Minh, tổng giám đốc khách sạn nhà họ Dịch.

 

Nhà họ Chu ba con trai, chỉ con thứ hai sinh cháu đích tôn, hai còn chỉ con gái. Cháu đích tôn chính là Chu Hồng Vĩ thừa kế duy nhất của nhà họ Chu.

 

Nhà họ Chu trọng nam khinh nữ, nên từ nhỏ Chu Hồng Vĩ tất cả các bậc trưởng bối cưng chiều, nuông chiều hết mực, giờ bắt, nhà họ Chu đương nhiên tìm cách cứu, và họ hiểu rõ chìa khóa ở Tiêu Linh Vũ.

Loading...