Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 154: Giải Quyết

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:55:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , hai thôn Trần Gia và Lan Gia nhận thông báo những tham gia vụ ẩu đả tạm giam 15 ngày, phạt 500 tệ vì tội gây rối và kích động đ.á.n.h . Ngoài , mỗi còn bồi thường 200 tệ cho Tiêu Chính Dương và Trần Thu Oanh để chi trả tiền chữa trị và tổn thương.

 

Trần Tam Hoa và Lan Hồng Tinh, vì là xúi giục, nên giam giữ với tội danh cố ý gây thương tích, sẽ khởi tố và xét xử tòa.

 

Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh, với vai trò chủ mưu, bắt giữ với các tội danh cố ý gây thương tích, vu khống, phỉ báng và cố ý g.i.ế.c , họ cũng sẽ khởi tố và xét xử tòa án!

 

Cả hai ngôi làng náo loạn, ai nấy đều lo lắng, tức giận, hổ. Gần nửa làng bắt, trong mắt ngoài họ đều là tội phạm. Điều còn ảnh hưởng đến danh tiếng con cháu , đặc biệt là chuyện hôn nhân, gia đình nào kết thông gia với nhà phạm tội.

 

Nhiều nhà con đang bàn chuyện cưới gả thì càng giận dữ, ngày cưới định xong, sính lễ chuẩn đủ, mà bà mối tới báo:

“Bên con họ bận xa , chuyện hôn sự để tính .”

 

“Hỗn xược!” Họ tức giận mắng: “Mọi thứ bàn xong, ngày lành cũng chọn , giờ bận ?”

giận thì giận, họ vẫn hiểu, chẳng ai gả con cho nhà tội nhân, chẳng khác nào chôn tương lai con cái.

 

Thế là những gia đình kéo đến nhà mấy kẻ đầu sỏ gây chuyện để trút giận, những đang giam thì chịu sỉ nhục của dân làng, tìm cách lo tiền chuộc , đối mặt với khoản bồi thường cho nhà Tiêu Chính Dương. Cảnh sát thẳng:

“Nếu chịu nộp phạt, thì ở tù lâu thêm, thể đến nửa năm.”

 

Một phụ nữ lo lắng hỏi cha chồng:

“Ba, giờ đây? Ông nhà con mà giam lâu , nhà tan mất.”

 

Ông cụ mặt sầm , rít mạnh một t.h.u.ố.c lạnh lùng :

“Đi gặp nguồn cơn!”

 

Người phụ nữ hiểu ý ngay.

 

Sáng hôm , cô xách theo ít trái cây tươi và phong bì tiền, tìm đến bệnh viện gặp Tiêu Chính Dương.

 

“Anh Tiêu, chị Tiêu, thật xin … chồng em nóng nảy quá, nhất thời hồ đồ nên mới chuyện dại dột như , em đến đây để xin và bồi thường.”

Triệu Tiểu Xuân , giọng đầy áy náy.

 

Mẹ Tiêu lạnh mặt:

“Hừ! Chỉ vì nóng nảy mà phép đ.á.n.h ? Nếu cũng sai đến đ.á.n.h cô, xin , nóng quá, cô tha cho ?” Bà lau nước mắt: “Chồng suýt nữa mất mạng ! Nếu chậm đến bệnh viện chút nữa, ông …”

 

Nghe đến đây, Triệu Tiểu Xuân cúi đầu, lí nhí :

“Chị Tiêu, em xin …”

 

“Thôi, cô về .” Mẹ Tiêu phẩy tay, thêm.

 

Sau đó, nhiều khác cũng kéo đến bệnh viện, thật lòng, giả lả, còn mang mấy quả táo dập đến gọi là quà xin . Họ nghèo, mong Tiêu thương tình bỏ qua cho chồng họ về sớm.

 

Mặt Tiêu đỏ bừng vì tức, cuối cùng, Tiêu Linh Vũ đuổi hết bọn họ ngoài, lạnh giọng :

“Hôm đ.á.n.h ba , thấy các nghèo? Giờ bắt thì đến lóc xin tha ? Muộn !”

 

Nếu bồi thường cũng chẳng , cứ để họ ở tù thêm vài tháng.

 

Những kẻ đúng là vô liêm sỉ, rõ ràng là , mà tỏ như nạn nhân, nhưng Tiêu Linh Vũ dễ tha thứ như , họ khác thương thì trả giá. Vậy là cô ngăn cho ai tiếp cận cha nữa để họ nghỉ ngơi yên .

Tửu Lâu Của Dạ

 

“Ba, .”

Tiêu Linh Dạ đang học ở trường, ai báo tin cho , gọi điện về nhà thì mới ba nhập viện, thương, chị gái một lo liệu tất cả.

 

“Mẹ, cho con ?” Tiêu Linh Dạ đỏ mắt. “Ba thương nặng, chị con lo hết, còn con ở trường chẳng gì cả.”

 

Mẹ Tiêu dịu giọng :

“Tiểu Dạ, giờ nhà , ba con cũng đang hồi phục, điều quan trọng nhất với con là kỳ thi đại học sắp tới. Học cho , đậu trường giỏi là ba yên tâm .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-154-giai-quyet.html.]

Tiêu Linh Dạ nghẹn ngào:

“Con cần! Kỳ thi gì chứ, so với tính mạng của cha ? Con ở cạnh nhà chứ!”

 

Cậu dám tưởng tượng khoảnh khắc và chị lo lắng trong phòng phẫu thuật. Không ca mổ nào bảo đảm thành công 100%, mà ca của ba là phẫu thuật lớn.

 

Mẹ Tiêu khẽ xoa đầu con, dịu dàng :

“Thôi nào, chuyện qua , ba con giờ an , chỉ còn một tháng nữa là thi, con chuyên tâm học, ở nhà còn và chị con lo , con chỉ cần học cho giỏi, thi đậu đại học, hiểu ?”

 

“Mẹ đừng lo, con học hết thứ , nếu bài , con chắc chắn sẽ đậu một trường đại học , hai ngày tới để con chăm sóc ba, và chị nghỉ ngơi ạ.” Tiêu Linh Dạ .

 

“Không !” Tiêu Linh Vũ lập tức phản đối. “Tiêu Linh Dạ, nhiệm vụ quan trọng nhất của em bây giờ là học, chuyện chăm sóc ba , cứnđể chị lo.”

 

Thấy chị gái kiên quyết như , Tiêu Linh Dạ thể cãi , chỉ thở dài:

“Được , nhưng ít nhất mấy ngày tới em sẽ ở bệnh viện, ban ngày hai về nhà nghỉ, tối đến em sẽ trông.”

 

Cậu lo cho và chị vì họ nghỉ ngơi đầy đủ, nếu bệnh viện buổi sáng, ít hai thể về nhà ngủ một chút.

 

“Được.” Tiêu Linh Vũ và đồng ý.

 

Sau khi Tiêu Linh Dạ ba thương, ba bạn cùng phòng của cũng , mà họ nghĩa là Cố T.ử Dạ cùng nhóm bạn của cũng .

 

, hai ngày , nhiều đến bệnh viện thăm bố Tiêu, hầu hết họ đều là những trai trẻ, dáng vẻ thành đạt, những bệnh nhân trong cùng phòng cảnh đó mà bàn tán xôn xao.

 

“Xem con gái nhà cũng giỏi thật đấy, mấy đàn ông ăn mặc sang trọng thế , chắc chắn giàu !”

 

đó, cô chuyện đùa với bao nhiêu đàn ông mà hổ nữa cơ.”

 

liêm sỉ, tội nghiệp cho ba , nuôi một đứa con gái lẳng lơ như thế.” Giọng đầy chua chát, ghen tị.

 

Những đàn ông đó trông quả thật giàu , chỉ cần kết hôn với một trong họ cũng đủ khiến một cô gái đổi đời.

 

Lúc , Tiêu Linh Vũ đang dìu ba dạo quanh bệnh viện, ba, bốn ngày kể từ khi phẫu thuật, vết thương của ông hồi phục , cơ thể cũng đang khỏe lên từng ngày. Hơn nữa, Tiêu Linh Vũ còn dùng nước suối linh tuyền để lau rửa cho ba và pha nước uống hằng ngày, nhờ , tốc độ hồi phục của ba Tiêu nhanh đến mức khiến bác sĩ cũng kinh ngạc. Sau khi kiểm tra, họ chỉ kết luận rằng hai ông bà là nông dân lao động chăm chỉ, nên thể trạng cường tráng giúp vết thương mau lành.

 

Ba ngày , ba Tiêu xuất viện, chỉ cần tái khám một tuần. Tiêu Linh Vũ lái xe đưa ba về nhà.

 

Nhan Tư Minh thì trở thành phố Z từ ngày hôm khi ba Tiêu nhập viện, dù , nhưng là chủ tịch một tập đoàn lớn, thể vắng mặt quá lâu. Thêm đó, thư ký liên tục gọi thúc giục về.

 

Khi thấy Nhan Tư Minh rời , ba Tiêu đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Từ khi Nhan Tư Minh chính là từng giúp đỡ Linh Vũ, cả hai đều cảm thấy căng thẳng và cảnh giác, họ ý đồ thật sự của là gì, điều khiến Nhan Tư Minh cũng dở dở .

 

“Mình đáng sợ đến thế ?” Anh nghĩ: “Hơn nữa, rõ với Linh Vũ rằng chuyện của chỉ là đùa thôi, họ vẫn đề phòng chứ?”

 

Thật , chỉ là Tiêu Linh Vũ dịp giải thích, từ lúc ba đ.á.n.h đến khi ba nhập viện, cô bận rộn suốt, nhớ chuyện đó.

 

Trên đường về nhà, Tiêu cuối cùng cũng cơ hội hỏi con gái về Nhan Tư Minh, như là vì đến tìm cô, định dụ cô l..m t.ì.n.h nhân . Bà còn nghiêm giọng cảnh cáo:

“Nếu con thật sự trở thành tình nhân của , sẽ từ con đấy!”

 

Tiêu Linh Vũ cạn lời, đành giải thích rõ ràng, cô rằng Nhan Tư Minh chỉ đến để giúp đỡ và cảnh báo về việc Trần Đại Hoa cùng vợ sẽ đến gây chuyện. Còn chuyện l..m t.ì.n.h nhân chỉ là đùa, thật. Sau cô cũng sẽ liên lạc với nữa, dù gặp, cũng chỉ là bạn bè bình thường.

 

Mẹ Tiêu vẫn còn nghi ngờ:

“Thật ? Cậu đến chỉ để báo chuyện đó thôi ?”

Bà cảm thấy gì đó kỳ lạ.

 

.” Tiêu Linh Vũ gật đầu: “Mẹ đừng nghĩ nhiều, về , con cũng sẽ thành phố Z nữa, nên sẽ gặp .”

 

“Vậy thì …” Mẹ Tiêu khẽ thở , giọng nhẹ hẳn .

Loading...