Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 153: Cơn Giận Của Tiêu Linh Vũ (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:55:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tới bệnh viện huyện, họ hàng loạt kiểm tra, vết thương của Tiêu chỉ ngoài da, chỉ cần băng bó và băng đúng lúc, nhưng vết thương của ba Tiêu khiến Tiêu Linh Vũ và cô toát mồ hôi lạnh.

 

Bác sĩ : “Bệnh nhân tổn thương phổi, xuất huyết, cần phẫu thuật gấp, may mà đưa đến kịp, nếu chậm chút nữa thì hậu quả khó lường.”

 

Tiêu Linh Vũ kiên quyết : “Bác sĩ, xin hãy mổ ngay lập tức!”

 

Khi ba Tiêu đưa phòng mổ, Tiêu Linh Vũ và chờ bên ngoài, lòng đầy căng thẳng.

 

Ngồi ghế chờ, hai tay cô nắm chặt, ánh mắt tràn đầy oán hận. Ở kiếp , nhà họ Trần khiến gia đình cô chịu đủ đau khổ, mà đến kiếp , họ vẫn gây bi kịch, suýt nữa g.i.ế.c c.h.ế.t cha cô, cô nhất định sẽ bắt bọn họ trả giá đắt. Tiêu Linh Vũ và lặng lẽ chờ.

 

Lúc , Nhan Tư Minh mang hai hộp cơm đến, : “Dì , Linh Vũ, hai ăn chút , nếu ăn gì thì còn sức chăm chú Tiêu .”

 

Mẹ Tiêu : “Cảm ơn Nhan, nhưng bây giờ thật sự nuốt nổi.” Biết rõ phận của Nhan Tư Minh, bà dè dặt hơn, nhưng nghĩ tới việc giúp quá nhiều, bà cũng tiện tỏ lạnh nhạt.

 

Tiêu Linh Vũ : “Nhan thiếu, cũng ăn chút gì .”

 

Nhan Tư Minh cau mày: “Tiêu Linh Vũ, cô ăn gì từ sáng đến giờ, cô thể nhịn đói mãi như .” Sau đó, đưa hộp cơm cho cô.

 

“Cảm ơn , vẫn thấy đói.” Giọng của Tiêu Linh Vũ tràn đầy tức giận và lo lắng kìm nén, ba cô đang trong phòng phẫu thuật, cô lo lắng đến mức chẳng nuốt nổi gì.

 

“Nhan thiếu bận rộn từ sáng đến giờ , nên về nghỉ thì hơn.” Tiêu Linh Vũ với , cô nợ Nhan Tư Minh một ân tình lớn, giờ thêm nữa, nên cô phiền thêm nữa. Giữa cô và vốn quan hệ gì, dù ý gì chăng nữa, cô vẫn ơn nhưng giữ cách nhất định.

 

Nhan Tư Minh cảm thấy tiếp tục ở cũng tiện.

 

Anh gật đầu : “Vậy về khách sạn , nếu chuyện gì cần giúp, cứ gọi cho .”

 

“Vâng.” Tiêu Linh Vũ đáp.

 

Sau khi chú và thím Tiêu xong lời khai ở đồn cảnh sát, họ liền chạy xe máy đến thị trấn huyện. Khi tới nơi, ba Tiêu phẫu thuật xong và chuyển phòng bệnh.

 

“Chị Hai, Linh Vũ, chuyện gì ? Anh Hai ?” Tiêu Minh Dương lo lắng hỏi khi thấy na Tiêu đang ngủ say. “Thương tích nặng đến mức mổ ?”

 

Tiêu Linh Vũ : “Ba đá trúng phổi, bác sĩ nếu đến trễ chút nữa, hậu quả sẽ khó lường.”

 

“Bọn khốn đó!” Chú liền c.h.ử.i ầm lên: “ g.i.ế.c chúng nó mới !” Nói xong ông liền định lao ngoài.

 

“Đủ !” Mẹ Tiêu quát lớn: “Chú ngốc ? Nếu chú đ.á.n.h , thì chúng mới là kẻ tội đấy!”

 

Lưu Xuân Hoa nhanh chóng kéo Tiêu Minh Dương : “Đừng manh động, giờ bọn chúng đều nhốt trong đồn cảnh sát , tìm cũng gặp .” Rồi bà áy náy : “Tất cả là của em. Biết hôm qua em về, nếu , chuyện xảy !”

 

Mẹ Tiêu lắc đầu: “Xuân Hoa, chuyện của em, đừng tự trách, dù em ở đó thì họ cũng kéo đến cả đám, tay đ.á.n.h bất ngờ, chúng trở tay kịp. Nếu bọn chúng quá xảo quyệt, em nghĩ ở thôn Đào Nguyên sẽ để mặc cho họ càn ?”

 

sang Tiêu Linh Vũ: “Linh Vũ, dân Đào Nguyên phần lớn đều giúp chúng chống thôn họ Trần, nhiều còn thương. Khi nào về, chúng cảm ơn họ đàng hoàng, ai thương, chúng bồi thường chi phí t.h.u.ố.c men.”

 

“Dĩ nhiên , !” Tiêu Linh Vũ gật đầu.

 

“Còn những kẻ thừa nước đục thả câu, thêm dầu lửa, thì cắt đứt quan hệ luôn, cho họ gần Tiểu Quang nữa!” Trong mắt Tiêu lóe lên tia giận dữ, cũng đúng thôi, thể tức giận ?

 

Bình thường, Tiêu thích dính mấy chuyện thị phi vì thấy phiền phức, nhưng quan tâm. Bọn đó ăn cháo đá bát, còn bắt nạt họ, thật đáng khinh! Họ nghĩ nhà họ Tiêu dễ bắt nạt chắc?

 

“Vâng!” Tiêu Linh Vũ đáp, cô thánh nhân, với kẻ hại gia đình , thể bụng chứ?

 

Tiêu Minh Dương và Lưu Xuân Hoa ở bệnh viện một lúc về.

 

Vì ba Tiêu viện, Tiêu Minh Dương về thu dọn ít đồ dùng hằng ngày. Lưu Xuân Hoa thì về nông trại trông nom công việc.

 

Tiêu Linh Vũ và cô ở . Tiêu Linh Vũ thuê một căn nhà ở thị trấn, đầy đủ tiện nghi. Họ sẽ túc trực bên ba Tiêu.

 

Buổi chiều, cảnh sát trấn Hưng An đến, thấy ba Tiêu phẫu thuật xong, họ quyết định hôm , tuy nhiên, họ cần Tiêu Linh Vũ cùng.

 

Tiêu Linh Vũ lo lắng khi để một , dù cô cũng đang thương.

 

Cảnh sát suy nghĩ : “Chúng điều tra rõ, thôn Trần và nhà họ Lan đều nhận lệnh từ Trần Tam Hoa và Lam Hồng Tinh đến gây sự ở nhà cô, Trần Tam Hoa và Lam Hồng Tinh họ chỉ theo lệnh của Trần Đại Hoa và vợ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-153-con-gian-cua-tieu-linh-vu-4.html.]

“Vì , Trần Đại Hoa và Lâm Ngạc Anh là chủ mưu, còn những khác là đồng phạm, tuy nhiên con trai họ liệt, họ chăm sóc nó, họ hỏi cô thể nể tình mà tha cho họ ?”

 

Tiêu Linh Vũ lạnh giọng hỏi: “Thưa các , tha thứ là ý gì? G.i.ế.c phóng hỏa thì đáng tội t.ử hình, mặc kệ là Trần Đại Hoa Lâm Ngạc Anh, làng của họ, đến nhà ba đ.á.n.h vô cớ thì đều là tội phạm, mà tội phạm thì pháp luật trừng trị, đúng ạ?” Cô dứt khoát, cho họ cơ hội xin xỏ.

 

“Ba suýt mất mạng, nếu hàng xóm giúp đỡ, e rằng ba c.h.ế.t !” Giọng Tiêu Linh Vũ sắc lạnh: “Đây là tội cố ý gây thương tích, thậm chí là g.i.ế.c thành, chẳng lẽ vì con họ liệt, họ quyền đ.á.n.h ? Nếu ai cũng viện lý do như thì pháp luật còn ý nghĩa gì? Pháp luật là để công bằng cho tất cả chứ!”

 

Cảnh sát: “…” Cô hết cả , chúng còn gì nữa đây!

 

“Được , chúng hiểu.” Viên ảnh sát gật đầu: “Mong cô đừng để bụng. Chúng chỉ đang đúng quy trình, truyền đạt ý kiến.”

 

Tiêu Linh Vũ lễ phép : “ hiểu, cảm ơn các vất vả.”

 

Sau khi cảnh sát rời , Tiêu Linh Vũ liền gọi điện thoại.

 

Tửu Lâu Của Dạ

 

Cùng ngày hôm đó, trong thôn Trần và thôn Lan tin, những kẻ rủ gây sự với nhà họ Tiêu đều bắt, họ bắt vì tội cố ý gây thương tích và mưu sát thành, dân làng lập tức náo loạn.

 

Người làng kéo đến nhà Trần Ngạc Hoa, Trần Tam Hoa và Lam Hồng Tinh gây ầm ĩ, bởi lẽ, chính mấy kẻ đó gọi nhà họ đến nhà họ Tiêu dọa nạt, kết quả là tất cả đều bắt, trở thành tội phạm.

 

“Lan Tú Anh! Nếu chồng cô lo mà cứu chồng , đốt nhà cô ngay đấy!” Dân làng họ Trần gào lên cửa nhà Trần Tam Hoa.

 

Lam Tú Anh lạnh mặt : “Chồng cũng đang giam trong đồn, cứu nhà cô kiểu gì chứ? Muốn cứu thì tự mà đến đó!”

 

Trong lòng bà cũng hận c.h.ế.t vợ chồng Trần Đại Hoa, hai kẻ gây họa trở về khiến cả nhà yên nổi.

 

quên luôn rằng chính xúi giục Trần Tam Hoa kéo đến nhà họ Tiêu hôm qua.

 

mặc kệ! chỉ chồng thả, nếu , đập nát nhà cô cho mà xem!”

 

“Cô dám !”

 

“Cô nghĩ dám chắc?”

 

Cùng lúc đó, ở làng họ Lan cũng đang náo loạn.

 

Mẹ của Lan Hồng Tinh, Tăng Hiểu Lan, tức giận chỉ tay mặt chồng là Lan Bảo Tài:

“Lan Bảo Tài, , cô em gái của ông đấy! là đồ chổi, về khiến Hồng Tinh nhà tù!”

 

cho ông , nếu Hồng Tinh thả, tuyệt đối tha cho ông ! Mấy nhà theo Hồng Tinh hôm qua giờ ngày nào cũng đến nhà gây chuyện, nếu chúng giúp, họ sẽ đập nhà!”

 

“Lan Bảo Tài, giờ ông tính đây? với ông bao nhiêu , đừng qua với cô em gái đó nữa, cô chỉ mang xui xẻo thôi! Ông cứ nghĩ con trai là oai, coi thường cả vợ , giờ thì , xem ông lo kiểu gì!”

 

Lan Bảo Tài rít một thuốc, mặt mày đen , lời nào.

 

“Ông chứ!” Thấy , Tăng Hiểu Lan tức đến run .

 

Một lúc , Lan Bảo Tài mới lên tiếng:

“Ngày mai lên đồn cảnh sát xem thể lo lót chút gì , tiền thì việc gì cũng dễ .”

 

Ông quan tâm đến ai khác, nhưng đưa con trai về, dù Hồng Tinh vẫn lấy vợ, lẽ nào để nó cưới vợ trong tù? Nó còn nối dõi cho nhà họ Lan chứ!

 

Nhà họ Lan chút quen trong thị trấn, họ phó cục trưởng đồn cảnh sát, nếu nhờ mối quan hệ , với cái tính côn đồ của Lan Hồng Tinh, bắt mấy .

 

Hôm , Lan Bảo Tài mang theo ít tiền, hai bao t.h.u.ố.c và hai chai rượu ngon, đến trấn Hưng An, nhưng khi tới nơi, ông chặn ngoài cửa, khi van nài mãi, vị phó cục trưởng mới :

 

“Anh , giúp, nhưng con trai động đến thế lực lớn hơn , cũng bó tay.”

 

Lời đó như sét đ.á.n.h ngang tai!

 

 

 

 

 

 

Loading...