lúc đó, vài viên cảnh sát tiến , thấy đám đông tụ tập, một hỏi:
“Ai là báo cảnh sát?”
“.” Tiêu Linh Vũ bước , đáp.
Mọi đều sững sờ, ai nấy đều tưởng là trưởng thôn gọi.
Đội trưởng Lưu Hằng quanh, thấy nhiều thương, rõ ràng ẩu đả, nghiêm giọng hỏi:
“Chuyện gì xảy ?”
Tiêu Linh Vũ chỉ về phía nhóm nhà họ Trần:
“ kiện bọn họ tội xâm nhập trái phép, cố ý gây thương tích, còn âm mưu g.i.ế.c .” Rồi cô sang chỉ Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh: “ cũng kiện hai tội vu khống!”
Thời nay thời phong kiến, nên khi đối mặt với cảnh sát, nhà họ Trần ai nấy đều run sợ.
Lưu Hằng liếc của hai làng hỏi:
“Có xảy đ.á.n.h ?”
“Cảnh sát, là của thôn Trần đ.á.n.h !” Tiêu Thành Bang lên tiếng: “Bọn họ đ.á.n.h hai nhà , chúng chỉ can . Anh , Tiêu Chính Dương đ.ấ.m ngã xuống đất, còn đá liên tục. Còn vợ thì đập đá đầu, đá thêm mấy cái nữa!”
“Các đồng chí cảnh sát, dân thôn Đào Nguyên chỉ hành động để tự vệ. Họ là để ngăn những kẻ tiếp tục gây tội.” Tiêu Linh Vũ : “Nếu các bác ở đây giúp đỡ, ba họ đ.á.n.h c.h.ế.t , những phạm tội cố ý gây thương tích và mưu sát. Chú, xin hãy điều tra giúp!”
“Chú?” Anh khựng : “ già ? mới hơn ba mươi thôi mà.”
Lưu Hằng còn kịp lên tiếng thì cả nhà họ Trần sợ đến run lẩy bẩy.
Có ấp úng , “Chúng … chúng cố ý, chúng … chỉ dạy họ một bài học thôi mà!”
Cảnh sát: “…”
là một màn nhận tội nhanh gọn, ban đầu họ còn định điều tra để xác minh lời cô gái, nhưng đàn ông tự thừa nhận tội như .
Ánh mắt sắc lạnh của Lưu Hằng lia qua đám , giọng ông nghiêm nghị: “Các đ.á.n.h là phạm pháp ? Đã tự nhận tội thì tất cả cùng theo chúng về đồn.”
Người nhà họ Trần và họ Lan hoảng loạn.
Một trong thôn túm lấy tay Trần Đại Hoa, run rẩy : “ tù.” Rồi sang cảnh sát : “Thưa , … Trần Tam Hoa rủ tới, họ bảo đ.á.n.h Tiêu Linh Vũ để cô trả tiền, giờ cần tiền nữa, xin đừng bắt .”
Ngay đó thứ hai chen : “ cũng Trần Tam Hoa và trai rủ tới giúp, họ bảo đ.á.n.h Tiêu Chính Dương và gia đình , sẽ trả 30 tệ .”
“Lan Hồng Tinh cũng với chúng như . Chuyện chẳng liên quan gì đến , tù .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-152-con-gian-cua-tieu-linh-vu-3.html.]
Tửu Lâu Của Dạ
Thoắt cái, thôn Trần và thôn Lan thi chối tội, đùn đẩy trách nhiệm.
Lưu Hằng lạnh giọng: “Đưa hết bọn họ về đồn, nhanh, lên xe!”
Một vài thôn Đào Nguyên, cùng Tiêu, ba Tiêu và Tiêu Linh Vũ cũng theo.
Ngoài việc lấy lời khai, họ còn đến bệnh viện, ba Tiêu thương nặng. Tiêu Linh Vũ đưa họ đến bệnh viện huyện, nhưng liên quan quá nhiều, cảnh sát chỉ cử hai xe, xe của Tiêu Linh Vũ chở thêm hai , còn xe máy. Không ai cơ hội trốn, vì tên tuổi và ảnh của họ đều ghi , nếu bỏ trốn, họ sẽ khép thêm tội khác!
Thế nhưng Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh chịu , họ van xin: “Các đồng chí cảnh sát, xin đừng bắt chúng , chúng còn đứa con liệt cần chăm sóc.” Họ chỉ về phía Trần Nhiên.
Lưu Hằng Trần Nhiên đang đất, cau mày : “Vậy thì đem con theo, nghĩ con tàn tật là thể trốn tội ?”
Trước mặt Tiêu Linh Vũ thì cặp vợ chồng hống hách, còn cảnh sát thì ngoan ngoãn như mèo.
Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh bế Trần Nhiên lên xe cảnh sát.
Các viên cảnh sát nhíu mày khi ngửi thấy mùi hôi thối bốc lên, cha thậm chí cho con một tấm chăn, lau rửa phân tiểu cho con, cha kiểu gì chứ?
họ vẫn giữ lễ phép, gì.
Trên xe, Trần Đại Hoa và vợ im lặng, cúi đầu.
Một lát , Trần Đại Hoa nhỏ: “Anh ơi, con trai từ tối qua ăn gì, chúng … cũng ăn, xó thể dừng ăn chút ?”
Lưu Hằng đáp: “Lúc đ.á.n.h thì các đói? Thôi , tới thị trấn sẽ bảo mua đồ ăn.”
Khi đến thị trấn, Tiêu Linh Vũ đưa cha bệnh viện, Tiêu chỉ thương ngoài da, băng bó là , nhưng ba Tiêu đá và đ.ấ.m mạnh ngực, bầm tím nặng, cần chụp CT để xác định tổn thương bên trong .
Bệnh viện thị trấn máy CT, nên chỉ thể băng tạm, Tiêu Linh Vũ lo lắng, báo với cảnh sát tự lái xe đưa ba lên bệnh viện huyện.
Cảnh sát ba Tiêu thương nặng trong vụ ẩu đả nên khó, họ thể lấy lời khai khi khám xong.
Tiêu Linh Vũ vì quá kích động nên thể lái xe, việc đành giao cho Nhan Tư Minh.
Thấy vết thương ba , Tiêu Linh Vũ đau lòng, bật . “Ba, , con xin .” Nước mắt cô tuôn trào. “Sao họ thể độc ác đến chứ? Trước đây con đúng là mù quáng mới nghĩ Trần Nhiên là .” Lần , cô sẽ tha cho họ, dù cô cũng quan hệ .
Mẹ Tiêu thở dài, đau lòng: “Không , Tiểu Vũ, đừng nữa.”
Nhan Tư Minh vốn chỉ định xem kịch vui, ngờ chuyện thành thế , trong lòng chút phức tạp.
Qua gương chiếu hậu, thấy Tiêu Linh Vũ nức nở, ánh mắt dần sâu lắng.