Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 151: Cơn Giận Của Tiêu Linh Vũ (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-22 12:06:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lời của Nhan Tư Minh như một quả b.o.m nổ tung mặt đất, ngay cả Tiêu và ba Tiêu cũng sững sờ. Đây chính là đàn ông giúp con gái họ ở thành phố Z ?

 

Mẹ Tiêu và ba Tiêu lập tức chắn con gái lưng, gương mặt bầm tím của họ tràn đầy cảnh giác.

 

Những mặt ở đó, ai là ngu ngốc, đều nhận đây chính là đàn ông mà Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh bao dưỡng Tiêu Linh Vũ. Anh còn là quyền thế đến mức khiến công ty của cha vợ Trần Nhiên phá sản chỉ một đêm.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Trong chốc lát, ánh mắt đều đổ dồn về phía Nhan Tư Minh, mang theo tò mò, nghi ngờ, kinh ngạc, xen lẫn sợ hãi, lo lắng và ngượng ngùng.

 

Trần Đại Hoa khí thế của Nhan Tư Minh cho hoảng sợ, lùi vài bước, trong mắt tràn đầy e dè bất an, lắp bắp :

“Cậu… ý gì?”

 

Nhan Tư Minh nhếch môi lạnh:

“Ông hiểu mấy lời đơn giản ? Được thôi, thẳng luôn.”

Ánh mắt đầy khinh miệt, giọng lạnh như băng: “ chính là mà ông bao dưỡng Tiêu Linh Vũ ở thành phố Z, cũng chính khiến công ty của cha vợ Trần Nhiên sụp đổ chỉ một đêm. Giờ thì hiểu chứ?”

 

Trần Đại Hoa trừng to mắt, giận dữ và tin nổi:

“Tiêu Linh Vũ, lời Nhiên Nhiên là thật, cô còn dắt cả gã gian phu đến đây? Tiêu Linh Vũ, cô thật độc ác!”

 

“Độc ác là các mới đúng!” Nhan Tư Minh quát lớn, giọng đầy uy lực: “Tiêu Linh Vũ vô tội, khi cô phát hiện con trai của ông ngoại tình với con gái của sếp, lúc đó cô mới đầu gặp , chúng vốn quen !”

 

Ánh mắt sắc bén của quét về phía Trần Nhiên, khóe môi cong lên chế giễu:

“Trần Nhiên, cảm ơn giới thiệu với Tiêu Linh Vũ! Sau khi và Triệu Văn Mạn hãm hại, Tiêu Linh Vũ tìm đến để nhờ giúp đỡ, và đồng ý.”

 

“Chuyện ở công ty Huy Khánh, chắc cần nhắc nhỉ, tưởng cú ngã đó, sẽ học cách , ai mà ngờ vẫn đổi, vốn định cho cơ hội , nhưng tự tay hủy nó, tại ?”

 

Lời vang vọng giữa đám đông, chỉ hướng đến Trần Nhiên mà còn để chứng minh sự trong sạch của Tiêu Linh Vũ.

 

“Cậu bậy!” Trần Đại Hoa tin nổi, trong đầu ông chỉ một sự thật: Tiêu Linh Vũ phản bội Trần Nhiên, l..m t.ì.n.h nhân của khác, hợp sức hãm hại con trai ông, lý do khiến nhà họ Trần sa sút chính là vì cô .

 

Nhan Tư Minh khẩy:

bằng chứng chứng minh lời , còn ông bảo là gian phu, ông bằng chứng ?”

 

Trần Đại Hoa gào lên:

“Bằng chứng? Bằng chứng gì chứ! mặc kệ đến , con trai xuất sắc như , chọn cô gái hơn? Tại dính lấy một đứa con gái già như Tiêu Linh Vũ? , vì bỏ rơi, nuôi lòng thù hận, thật độc ác! Với tâm địa như , cô còn xứng đáng lấy chồng ?”

 

Tiêu Linh Vũ chắc chắn Trần Nhiên chính là con trai ruột của Trần Đại Hoa, bởi cả hai đều hèn hạ như .

 

Cô lạnh giọng :

“Trần Đại Hoa, ông thật xuyên tạc trắng đen. , Trần Nhiên quyền tìm phụ nữ hơn, ngăn cản. Chỉ cần chia tay đàng hoàng, sẽ bao giờ phiền, nhưng vì giữ danh tiếng cho , dám chia tay, lấy lòng Triệu Văn Mạn, nên chọn cách bôi nhọ , sai chuốc t.h.u.ố.c và tặng cho một lão già đấy!”

 

Cô đang tự tay xé toang vết thương của mặt .

 

“Tiểu Vũ, đừng nữa!” Mẹ Tiêu đau lòng ngăn .

 

“Mẹ, con ! Nếu , sẽ mãi nghĩ con là kẻ ngoại tình, là tình nhân của khác.” Tiêu Linh Vũ kiên định : “Con cần quan tâm khác nghĩ gì nữa.”

 

Khi đến chuyện Trần Nhiên chuốc t.h.u.ố.c hãm hại Tiêu Linh Vũ, đều thể đoán phần nào chuyện xảy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-151-con-gian-cua-tieu-linh-vu-2.html.]

Ánh mắt nhiều cô đổi khác, thương hại, cảm thông, xen lẫn chút e dè.

 

Tiêu Linh Vũ tiếp tục:

“Trần Nhiên và Triệu Văn Mạn lên kế hoạch để một lão già, đáng tuổi cha cưỡng hiếp, may mà kịp thoát khỏi căn phòng đó khi ông tới.”

 

Nhiều âm thầm thở phào, tưởng cô an .

 

t.h.u.ố.c họ cho quá mạnh… trốn khỏi tay lão già, nhưng thoát khỏi tác dụng của thuốc…” Giọng Tiêu Linh Vũ nghẹn , nước mắt rơi lã chã.

 

“Tiểu Vũ, đừng nữa mà con!” Mẹ Tiêu lắc đầu.

 

thoát , Trần Nhiên còn chụp ảnh tung khắp công ty, c.h.ế.t trong nhục nhã, để đạo đức mà c.h.ử.i rủa .” Cô nghẹn ngào : “Nếu là thời xưa, ném xuống sông c.h.ế.t . Hắn c.h.ế.t, tại thể trả thù?”

 

Tiêu Linh Vũ sớm muộn gì bụng cũng lớn, sự thật thể giấu, vì để ngoài xì xào lưng, cô chọn tự . Cô tái sinh, và giờ đây, cô còn sợ ánh của đời nữa. Cuộc đời là của cô, sống theo miệng khác chỉ khiến cô mệt mỏi.

 

Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh, dù rõ chuyện, nhưng lời của Tiêu Linh Vũ như d.a.o đ.â.m lòng họ.

 

Cô phẫn nộ hai :

“Người chuốc thuốc, cưỡng hiếp, chẳng lẽ quyền trả thù ? Hắn hãm hại , phép phản kháng ?”

 

“Cô… cô…” Trần Đại Hoa nghẹn họng, đáp thế nào.

 

Lan Ngạc Anh thì gào lên the thé:

“Bị cưỡng h.i.ế.p thì ? Đàn bà chẳng đều dạng chân cho đàn ông ? Cô cưỡng h.i.ế.p là vì ngu ngốc! Danh tiếng của cô là gì so với con trai ? Sao cô dám kéo nó xuống bùn với cô? Tiêu Linh Vũ, đời cô hỏng thì c.h.ế.t cho , đồ đàn bà nhơ nhớp, c.h.ế.t !”

 

Mọi đều cau mày, lời Lan Ngạc Anh thật quá độc miệng.

 

Giữa đám đông, Trương Xuân Kiều chen hùa theo:

từng ở làng bên một cô gái côn đồ cưỡng hiếp, hổ quá, hôm thấy cô treo cổ tự vẫn, sống nổi với nỗi nhục như .”

Ý bà rõ ràng, Tiêu Linh Vũ cũng tự t.ử như thế, nhưng ai , kiếp Tiêu Linh Vũ thật sự từng tự sát, còn cô của hiện tại thì thấy điều đó đáng.

 

“Trương Xuân Kiều, đừng đổ thêm dầu lửa nữa!” Dì Chu tức giận quát; “Trước khi bà lấy chồng, bà còn ngủ với đàn ông vợ đấy, treo cổ luôn ?”

 

Hóa , khi Trương Xuân Kiều kết hôn và dọn về thôn Đào Nguyên, bà từng mang tiếng , cũng vì thế mà lấy chồng xa để quên . Mười năm trôi qua, bà tưởng chuyện đó chìm dĩ vãng, nhưng dì Chu nhắc , bà liền cúi đầu, mặt trắng bệch. Khi thấy ánh mắt giận dữ của chồng bà, Tiêu Phúc Khí, bà im bặt, dám hé răng nữa.

 

Mẹ Tiêu tức giận bước đến, giáng thêm một cái tát mạnh mặt Lan Ngạc Anh.

 

Nhìn khuôn mặt sưng húp của đối phương, bà quát lớn:

“Lan Ngạc Anh, nếu bà coi chuyện đó là chuyện lớn thì về nhà mà dạng chân cho đàn ông khác ngủ với bà , bà thấy ghê tởm ?!”

 

Trần Đại Hoa trừng mắt, gầm lên:

“Trần Thu Oanh, bà cái gì hả?!”

 

Ba Tiêu bước lên, giọng giận dữ:

“Trần Đại Hoa, vợ chỉ trả y nguyên lời vợ ông thôi, nếu con trai ông hại con gái , nhà chịu nhục như thế ? Con trai ông chuyện đê tiện như , nhân nhượng g.i.ế.c nó đấy!”

 

Ông thấy thật bất lực, bảo vệ nổi vợ con, để họ chèn ép đến thế.

 

 

 

Loading...