Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 149: Vịt Con Xấu Xí

Cập nhật lúc: 2025-11-16 01:44:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tiêu Linh Vũ, chậm !”

 

Khi thấy lời của Nhan Tư Minh, Tiêu Linh Vũ lập tức lo lắng. Cô Trần Đại Hoa nhất định sẽ tới gây rắc rối cho gia đình .

 

Không lâu khi Nhan Tư Minh xong, Tiêu Linh Vũ nhận cuộc gọi của Tiêu Thành Bang. Ông rằng Trần Đại Hoa cùng vợ dẫn theo Trần Nhiên đến, đang cửa nhà cô giữa đêm khuya mà c.h.ử.i bới om sòm. Tiêu Thành Bang khuyên cô đừng về, vì bọn họ đến chính là để tìm cô, nhưng Tiêu Linh Vũ thể về ? Hơn nữa, chuyện của cô!

 

Tiêu Linh Vũ lập tức lái xe trở về thôn Đào Nguyên. Nhìn vẻ mặt lo lắng của cô, Nhan Tư Minh cũng nhảy lên xe, bất chấp sự phản đối của cô. Tuy nhiên, kỹ năng lái xe của Tiêu Linh Vũ khiến suýt thì hồn bay phách tán.

 

“Tiêu Linh Vũ, dừng xe ngay! Để lái! mất mạng ở đây !” Nhan Tư Minh nghiêm mặt .

 

Tiêu Linh Vũ vui: “ bắt cùng , sống thì xuống .” Nói , cô đạp phanh, ý bảo thể xuống xe.

 

Nhan Tư Minh xuống xe, nhưng vẫn giữ tay cửa, phòng cô phóng mất. Anh vòng xe, quát: “Tiêu Linh Vũ, xuống xe ngay!”

 

Tiêu Linh Vũ khẽ nhạt: “Nhan Tư Minh, ý là gì đây? Chuyện nhà hấp dẫn đến mức liều mạng xem cho bằng ?”

 

“…” Nhan Tư Minh kéo cô khỏi ghế lái, : “ , nhưng quan tâm đến tính mạng của cả hai chúng nhiều hơn. Cô lái xe thế thì ai mà chịu nổi!”

 

Quả thật, Tiêu Linh Vũ định nhân lúc xuống sẽ lái luôn, nhưng đoán . Nhan Tư Minh nhanh chóng ghế lái, còn Tiêu Linh Vũ buộc ghế phụ.

 

Chiếc xe bắt đầu chạy, xe rung lên bần bật. Nhan Tư Minh gầm lên:

“Chiếc xe quái quỷ gì thế ?”

 

“Nhan tổng từ nhỏ sống trong nhung lụa, đương nhiên quen lái mấy cái xe cũ nát, chỉ đáng giá mấy chục ngàn tệ .” Tiêu Linh Vũ đáp .

 

Mặt Nhan Tư Minh sa sầm, lạnh:

“Nhóc con , từ sáng đến giờ cô cứ châm chọc suốt. Đừng quên, là ân nhân của cô đấy. Nếu , cô nghĩ thể trả thù thuận lợi ? Không , cha con Triệu Văn Mạn tù, mà Trần Nhiên cũng liệt, giờ cô định qua cầu rút ván ?”

 

Mặt Tiêu Linh Vũ đỏ bừng. Cô quả thật thấy ngượng. Nhan Tư Minh đúng, giúp cô nhiều. Nếu , dù cô kế hoạch, chuyện cũng chẳng thể suôn sẻ như thế. Hơn nữa, nếu chỉ một đối đầu với Trần Nhiên và Triệu Văn Mạn, cô chẳng khác nào trứng chọi đá.

 

Chưa kịp trả thù, e rằng cô cha con Triệu đuổi khỏi thành phố Z , nhưng yêu cầu mà Nhan Tư Minh đưa quá khó chấp nhận, nên cô đành đối xử với như thế.

 

Tiêu Linh Vũ lẩm bẩm:

“Là do , ai bảo đưa yêu cầu kiểu đó.”

 

Nhan Tư Minh nhướn mày:

“Yêu cầu gì cơ?”

Tửu Lâu Của Dạ

 

“Thì… là…” Tiêu Linh Vũ ấp úng, mãi nên lời.

 

“Là chuyện bảo cô phụ nữ của ?” Nhan Tư Minh tà, hừ lạnh: “Cô thật nghĩ là nghiêm túc ? Cô tưởng Nhan đại thiếu gia sẽ lòng một vịt con xí như cô ? Đừng tự đề cao quá mức!”

 

còn kịp giải thích thì cô bỏ khỏi bệnh viện khi vẫn còn băng bó! Cô nghĩ quan trọng lắm ?

 

“Từ lúc gặp hôm nay, cô cứ những lời châm chọc . Cô nghĩ cảm xúc ?”

 

Tiêu Linh Vũ: “…”

 

Những lời mỉa mai của Nhan Tư Minh khiến Tiêu Linh Vũ hổ đến đỏ mặt. Cô chỉ tìm cái lỗ chui xuống, nhưng cô vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh:

“Không thể trách . Lúc đó chuyện mập mờ như , dám ở ? Lỡ thật sự trở thành tình nhân của thì ? thích ! Mẹ chắc chắn sẽ đ.á.n.h gãy chân mất. ngốc mà thứ ba !”

 

Tiêu Linh Vũ rõ, Nhan Tư Minh kiểu đàn ông cưới vợ. Nếu cô phụ nữ của , chẳng khác nào nhân tình.

 

“…” Nhan Tư Minh bỗng thấy lòng trùng xuống.

 

Thì cô thật sự chút tình cảm nào với . Trước đây, cứ nghĩ cô đang cao, nên mới giả vờ lạnh nhạt, nhưng hơn một tháng trôi qua, cô hề động tĩnh gì, chính mới là nôn nóng. Bởi , khi tin về nhà họ Trần, lập tức lấy cớ đến tìm cô.

 

Nhan Tư Minh cô gái thôn quê bên cạnh, khẽ lạnh:

“Hừ, tưởng tượng phong phú thật đấy. Cô nghĩ là ai, vịt con xí?”

 

Tiêu Linh Vũ: “…”

Sao miệng đàn ông độc đến chứ?

 

Theo lời đồn, Nhan đại thiếu gia vốn cay nghiệt nhỏ nhen như mà…

 

“Thôi , ít giờ chuyện rõ ràng.” Tiêu Linh Vũ thở phào, vỗ n.g.ự.c : “Giá mà sớm hơn thì quá, lo sợ suốt cả thời gian qua!” Nếu Nhan Tư Minh thật sự theo đuổi cô, Tiêu Linh Vũ cũng chẳng đối phó thế nào.

 

Nhan Tư Minh: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-149-vit-con-xau-xi.html.]

 

Nhìn dáng vẻ thật lòng thở phào nhẹ nhõm của cô, ánh mắt chợt tối .

 

 

Tình hình ở thôn Đào Nguyên lúc thì hỗn loạn vô cùng. Cả nhà Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh lao đ.á.n.h với trong thôn.

 

Khi dân làng Đào Nguyên thấy , họ lập tức chạy đến can ngăn, nhưng nhà họ Trần và họ Lan chẳng những chịu dừng, còn sang đ.ấ.m đá luôn cả những can, thế là cuộc ẩu đả lớn bùng nổ.

 

Đám thanh niên trai tráng trong thôn Đào Nguyên liền bao vây nhà họ Trần và họ Lan, đ.á.n.h cho một trận tơi bời.

Bọn họ dám đến thôn Đào Nguyên gây chuyện, chẳng khác nào tự chuốc lấy đòn!

 

“Thu Oanh, chị chứ?” Chu Diên nhân lúc hỗn loạn liền chạy đến đỡ Tiêu, kéo bà khỏi đám đông, nhưng khi thấy khuôn mặt đầy m.á.u của Trần Thu Oanh, bà hoảng hốt hỏi dồn: “Thu Oanh, chị thương , chị thật chứ?”

 

Mẹ Tiêu ôm bụng, nét mặt đau đớn, lắc đầu : “Không , chị , đừng lo!”

 

Chu Diên dáng vẻ đó là ngay bà đang c.ắ.n răng chịu đựng, liền : “Thu Oanh, mặt chị đầy m.á.u thế mà còn bảo ?”

 

Mẹ Tiêu lắc đầu, giọng gấp gáp: “Chu Diên, chị nhờ em giúp chị gọi cho Tiểu Vũ, bảo con bé đừng về! Đám đó điên , bọn họ sẽ g.i.ế.c nó mất!”

 

Chu Diên vội gật đầu: “Được, để em gọi ngay!”

 

lúc đó, một giọng lo lắng vang lên:

“Ba! Mẹ!”

 

Tiêu Linh Vũ chạy đến. Khi thấy bê bết máu, cô kinh hoàng kêu lên: “Mẹ, thế ? Có đau lắm ?”

 

“Tiểu Vũ, con về?” Mẹ Tiêu vội hỏi.

 

“Con…” Tiêu Linh Vũ còn kịp trả lời thì thấy nhà họ Trần và họ Lan đ.ấ.m mạnh n.g.ự.c Tiêu Chính Dương. Ba cô lập tức ho khan, phun một ngụm máu.

 

“Ba!” Tiêu Linh Vũ hét lên, định lao đám đông, nhưng Nhan Tư Minh giữ chặt .

“Cô điên ? Lũ đó giờ như điên , đó là mất mạng đấy!”

 

“Tiểu Vũ!” Mẹ Tiêu thấy con gái định lao tới thì hoảng sợ hét lên: “Tiểu Vũ, qua đó!”

 

Đám nhà họ Trần đến đây chính là để tìm con gái bà. Nếu Tiểu Vũ mà xông lúc , bọn họ nhất định sẽ xé xác nó , chẳng quan tâm nó là phụ nữ .

 

Tiêu Linh Vũ sốt ruột: “… nhưng bây giờ đây? Làm bây giờ?” Rồi cô hét lớn: “Dừng ! Tất cả dừng tay ngay cho !”

 

Lan Ngạc Anh thấy giọng quen thuộc, liền bước khỏi đám . Khi thấy Tiêu Linh Vũ, bà như thấy kẻ thù hại con , lập tức gào lên:

“Tiêu Linh Vũ, con tiện nhân , cô còn dám vác mặt về đây ? xé nát cái mặt của cô mới hả giận!”

 

tóc tai rối bù, trông chẳng khác nào mụ điên, lao tới giơ vuốt như mèo hoang, định cào nát mặt Tiêu Linh Vũ.

“Con đê tiện !”

 

kịp chạm tới, một cú đá mạnh mẽ đạp bà bay ngược .

 

“Á!” Lan Ngạc Anh hét lên đau đớn.

 

Lúc , mới nhận sự xuất hiện của Nhan Tư Minh, cùng Tiêu Linh Vũ.

 

Khi thấy rõ khuôn mặt , ai nấy đều ngây . Khuôn mặt tuấn mỹ đến mức khiến lầm tưởng là một mỹ nhân, nếu vì khí thế sắc lạnh đầy áp lực quanh .

 

“Tiêu Linh Vũ, cô còn dám dắt thằng gian phu về đây ?” Lan Ngạc Anh rít lên: “Đồ đê tiện, cô hại con trai nông nỗi đó, giờ còn dám dẫn trai về nhà! Cô đúng là nhục!”

 

sang c.h.ử.i Mẹ Tiêu: “Trần Thu Oanh, đây là con gái mà bà dạy đó hả? Vừa dâm đãng mất nết! Rõ ràng đang quen với con trai , mà vẫn cặp kè với đàn ông khác, thật đáng khinh!”

 

Mẹ Tiêu tức giận quát: “Lan Ngạc Anh, đừng ăn hồ đồ!”

 

“Dừng tay hết cho !” Lúc , trưởng thôn cầm loa chạy đến, lưng là Tiêu Minh Dương và Lưu Xuân Hoa đang hốt hoảng: “Mọi dừng tay ngay!”

 

Tiêu Minh Dương chẳng kịp nghĩ gì, lao thẳng đám đông đang đ.á.n.h . Lưu Xuân Hoa chạy tới, thấy chị dâu đầy m.á.u thì sợ hãi kêu lên:

“Chị dâu, chị thương ! Trời ơi, nếu thế , em dẫn Minh Dương về nhà đẻ! Có chúng em ở đây, bọn họ dám bắt nạt chị và rể như !”

 

Lúc đầu, nhà họ Trần và họ Lan chiếm thế thượng phong, nhưng dù đây cũng là thôn Đào Nguyên. Khi dân làng kéo đến càng lúc càng đông, hai nhà dần áp đảo.

 

Đến khi trưởng thôn xuất hiện, họ mới giơ tay đầu hàng, hét lên:

“Được ! Không đ.á.n.h nữa, chúng đ.á.n.h nữa!”

Loading...