Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 111: Ký Hợp Đồng (2)
Cập nhật lúc: 2025-09-28 04:02:16
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cho nên, bây giờ ai đổi ý thì vẫn còn kịp!” Tiêu Linh Vũ giải thích xong, nét mặt trở nên vô cùng nghiêm túc, rõ ràng: “Một khi ký hợp đồng thì quyền sử dụng đất trong mười mấy năm sẽ thuộc về cháu. Dù các bác các cô hối hận, cho thuê nữa thì cũng bồi thường theo mức gấp mười mới .”
“Cái gì!”
Nghe Linh Vũ giải thích xong, mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của họ, chuyện thuê đất vốn đơn giản, giống như vẫn thường trong làng, hôm qua cho mượn đất, hôm nay lấy thì chỉ cần một tiếng, trả ngay, nhưng tình huống mà Linh Vũ thì khác hẳn.
Một khi ký hợp đồng thì mảnh đất đó chỉ thuộc về Linh Vũ. Nếu lấy , chỉ còn cách bồi thường.
Muốn lấy chính đất của nhà mà còn bồi thường gấp mười , thật sự mà thấy khó tin. Trước nay, họ từng đến chuyện như .
Trong phút chốc, ít bắt đầu do dự, chần chừ, bởi vì thế nào nữa, họ đều thấy hình như sẽ chịu thiệt, nhưng nghĩ ngược , nếu Linh Vũ là lật kèo thì họ cũng sẽ bồi thường gấp mười .
Không khí trở nên lặng ngắt như tờ. Lúc , trưởng thôn mới lên tiếng:
“Linh Vũ , nếu như một bên vi phạm hợp đồng, nhưng chịu bồi thường theo quy định thì sẽ thế nào?”
Câu hỏi của trưởng thôn, cũng chính là thắc mắc của tất cả ở đây.
Dù thì hầu như ai ở đây cũng đều mù chữ, càng gì về pháp luật, nên hiểu cũng là chuyện thường.
Trong suy nghĩ của họ, đất dù cho đem cho thuê thì vẫn là đất của nhà . Muốn lúc nào lấy thì lấy, cần bồi thường gì hết.
Linh Vũ kiên nhẫn giải thích:
“Vậy thì sẽ giao cho cảnh sát, tòa án xử lý!”
“Cái gì?!”
Cả sân đồng loạt kêu lên kinh hãi: “Việc thì liên quan gì đến cảnh sát cơ chứ?”
Có lắp bắp hỏi.
“Bởi vì đó chính là hành vi vi phạm pháp luật!” Linh Vũ đáp, giọng thẳng thắn: “Hễ ký hợp đồng thì sẽ chịu sự ràng buộc của pháp luật. Cho nên, các cô các bác, các chú các thím, cần suy nghĩ thật kỹ một nữa!”
Nghe Linh Vũ , bỗng chốc thấy rùng .
Một khi đem đất cho thuê thì gần như thể dễ dàng lấy . Nếu lấy thì bồi thường một khoản lớn. Còn nếu bồi thường còn dính đến pháp luật, thể đưa lên đồn cảnh sát, nghĩ đến đó, tim ai nấy đều đập thình thịch, sợ hoang mang.
Đối với dân quê chất phác, chỉ cần sống yên phận, họ chẳng bao giờ dính dáng gì đến cảnh sát cả.
Cả sân bỗng rơi sự im lặng căng thẳng.
“Nhà cho thuê!” Vẫn là nhà Tiêu Thành Bang đầu tiên. Ông chắc nịch:
“Vẫn câu , nhân phẩm của con bé Linh Vũ, tin tưởng . Hơn nữa, mảnh đất cát , đừng một hai năm, mà cho dù mười năm hai mươi năm, chúng cũng chẳng trồng gì hồn. Cho con bé thuê, nó còn tận dụng hơn.”
“Ý Thành Bang đồng ý!” Có lập tức phụ họa: “Dù thì mảnh đất đó, bao nhiêu năm cũng chẳng trồng nổi cái gì. Nếu thể trồng , thì một hai chục năm trồng , đợi đến bây giờ. Linh Vũ, đất nhà bác cho thuê luôn. Cái hợp đồng đó khi nào thì ký?”
Linh Vũ đáp:
“Giờ ký cũng , bác Lâm, bác ký luôn bây giờ ạ?”
“Ký!” Tiêu Thành Lâm đáp dứt khoát.
“Chú cũng ký ngay bây giờ!” Thành Bang lớn tiếng .
“Bác cũng ký!” Trưởng thôn thêm lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-111-ky-hop-dong-2.html.]
“Được!” Linh Vũ mở hợp đồng , :
“Chú Thành Bang, bác Lâm, bác trưởng thôn, mời qua đây ký!”
Ba lập tức bước lên, theo chỉ dẫn của Linh Vũ, ký tên điểm chỉ.
“Mọi ký ngay đây nhé. Bác Lâm ba sào, chú Thành Bang hai sào, bác trưởng thôn ba sào rưỡi, đúng ạ?”
“Ừ, đúng, đúng !” Ba liên tục gật đầu xác nhận.
Sau khi họ ký xong, Tiêu Chính Dương từ trong chiếc túi đen lấy một xấp tiền và ít tiền lẻ, rõ ràng:
“Tiêu Thái Dương ba sào rưỡi, ba năm tiền thuê là 420 đồng, Tiêu Thành Bang hai sào, 240 đồng, Tiêu Thành Lâm ba sào, 360 đồng.”
Thấy Chính Dương rút nhiều tiền như , ánh mắt ít lóe lên sự ghen tị. Nhất là khi tận mắt thấy trả tiền ngay tại chỗ, ai nấy ngạc nhiên bắt đầu lung lay.
Mảnh đất chỉ vài sào thôi, cho thuê ngay mấy trăm đồng, so vẫn lời hơn nhiều.
Nếu tự trồng, may thu mấy chục đồng là cùng.
Có ba hộ trưởng thôn gương, dần dần nhiều khác cũng bước lên ký và điểm chỉ.
Có hộ năm sáu sào, lấy về sáu bảy trăm, chẳng khác nào thu nhập nửa năm cày cấy. Những nhận tiền, mặt mày rạng rỡ, ngớt.
Tửu Lâu Của Dạ
Những còn đang chần chừ, thấy cảnh đó cũng khó lòng yên, liền vội vàng :
“ ký luôn!”
Chỉ trong một buổi sáng, tám mươi ba hộ đất ở núi hơn một nửa ký hợp đồng, còn một vẫn đang cân nhắc.
Điều khiến họ lưỡng lự chính là suy nghĩ một khi ký tên nhận tiền thì đất sẽ khó mà lấy .
Thấy vẫn do dự, Linh Vũ cũng ép, chỉ :
“Các bác, các cô chú, là về nhà suy nghĩ thêm . Ai quyết định xong, sáng mai đến ký hợp đồng.”
Nghe cô cho thời gian suy nghĩ, nhiều âm thầm thở phào, nghĩ bụng: “Có thời gian cân nhắc thì .”
Linh Vũ tiếp:
“Có điều, cháu còn tính toán diện tích đất, để kịp gieo hạt dâu tây. Chừng mười ngày nữa cây sẽ nảy mầm nên nhất định sớm trồng xuống. Cháu nhiều thời gian để chờ , ngày mai sẽ là hạn cuối ký hợp đồng, khi thống kê xong thì cháu sẽ nhận thêm nữa.”
Nghe , hơn chục hộ lập tức đổi ý, ký hợp đồng ngay tại chỗ và nhận tiền.
Còn hơn hai mươi hộ vẫn suy nghĩ thêm.
Thực là suy nghĩ, đúng hơn là trong lòng còn nhiều vướng bận.
Lúc , nhà Tiêu Phúc Khí và Trương Xuân Kiều vốn đang chờ Linh Vũ dắt con bò nhỏ đến tận cửa năn nỉ họ, nhưng đợi mãi chẳng thấy bóng dáng , trong lòng bắt đầu sốt ruột.
tối hôm đó, bên nhà đẻ Xuân Kiều chuyện gấp, bà vội về đó, tận chiều mới , lỡ mất buổi ký hợp đồng.
Họ dò la một vòng, ai ký hợp đồng thì coi như thể đòi đất. Nếu đòi, bồi thường gấp mười , bây giờ vẫn còn hơn hai mươi hộ quyết định.
Nghe tin đó, hai vợ chồng liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, còn tỏ vẻ đắc ý.
“Hừ, con bé Linh Vũ quá lắm . Giờ còn hơn hai chục hộ chịu cho thuê.”
Xuân Kiều nhếch môi khinh khỉnh:
“Nếu mấy hộ đó nhất quyết ký thì càng . Đi, chúng đến gặp thử, nếu thuyết phục họ cho thuê, hoặc ép Linh Vũ nâng giá thuê lên thì càng .”
“Được, thôi!”