Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 8: Không đủ thì dùng bạc bù vào thôi ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:53:00
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thần sắc Tống Chỉ Miên vẫn bình thản như thường, như thể hề chuyện gì.
Tống Khai Sơn qua loa ứng phó Ôn Thiếu Khanh, ngừng liếc Tống Chỉ Miên.
Y đang nghĩ, những chuyện xảy hôm nay, rốt cuộc là do nữ nhi cố ý sắp đặt, tất cả đều là trùng hợp.
Nếu quả thật là do nữ nhi sắp đặt, thì y ứng phó cho thật cẩn thận.
Chỉ là... đại nữ nhi vốn yếu đuối thể gây những chuyện như chứ!
Thấy nửa canh giờ trôi qua, Đinh thị và Phàn thiếu sứ kiểm kê đồ vật trong kho vẫn trở về.
Tống Khai Sơn chút yên , y định sai xem rốt cuộc chuyện gì, thì thấy Ôn Thiếu Khanh nâng chén lên.
"Hầu gia, kiểm kê hồi môn là chuyện nhỏ, ngài là việc lớn, cần quản quá nhiều. Tống phu nhân là chủ mẫu nổi tiếng tài giỏi trong giới quyền quý kinh thành, chuyện nhỏ nàng thể . Trà trong phủ thật sự ngon! Đây là Thái Bình Hầu Khôi thượng hạng ? So với ở Xuân Bất Vãn cũng kém là bao!" Ôn Thiếu Khanh trêu ghẹo.
Tống Khai Sơn chỉ đành gượng.
Còn Tống Chỉ Miên, nàng yên lặng một bên, chờ xem màn kịch lớn sắp tới.
Lại qua một nén nhang, Đinh thị cuối cùng cũng dẫn Phàn thiếu sứ đến.
Sắc mặt Đinh thị tệ, còn Phàn thiếu sứ... mặt biểu cảm gì.
Tống Khai Sơn vội vàng Đinh thị, nhưng thấy Đinh thị dám y.
"Sao ? Kiểm kê thuận lợi ?" Tống Khai Sơn khẽ hỏi.
Đinh thị còn kịp mở lời, Phàn thiếu sứ lên tiếng .
"Hầu gia, đại nhân, theo Tống phu nhân đến kho kiểm kê, nếu theo danh sách hồi môn thì những món đồ theo của hồi môn chỉ còn đến một nửa. Đồ cổ sứ, ngọc khí kim khí, cùng một lụa là gấm vóc tiến cống và các món trang sức trưng bày, đều thiếu hụt nhiều. Thậm chí..."
Phàn thiếu sứ dùng ánh mắt cực kỳ khinh bỉ liếc Đinh thị một cái.
"Thậm chí cái gì?" Ôn Thiếu Khanh vô cùng trấn định.
"Thậm chí cả chiếc quan tài mà mẫu Tống đại tiểu thư để cho Tống đại tiểu thư... cũng thấy tăm ." Phàn thiếu sứ bất mãn .
Sắc mặt Tống Khai Sơn cực kỳ khó coi.
Chiếc quan tài đó y , khi cha của Đinh thị qua đời, nhất thời tìm vật liệu thọ tài thích hợp, liền mang chiếc quan tài đó .
"Chiếc quan tài đó..." Tống Khai Sơn định mở lời đỡ vài câu.
"Tống đại tiểu thư, nàng chiếc quan tài đó ?" Ôn Thiếu Khanh Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên xong, vội vàng vẻ mặt mơ hồ.
"Chiếc quan tài đó? Quan tài gì cơ?"
Tống Khai Sơn, Đinh thị...
Ôn Thiếu Khanh lạnh một tiếng.
"Hồi môn của Tống đại tiểu thư thiếu mất mà bản nàng . Xem trong phủ nội tặc ! Ngay cả hồi môn cũng dám trộm, còn trộm đến cả quan tài, chẳng lẽ sợ tổn thọ !" Ôn Thiếu Khanh chuyện một chút cũng khách khí.
Sắc mặt Đinh thị tái mét, một lời cũng dám phản bác.
Vị Ôn Thiếu Khanh mắt tuy chỉ chức quan ngũ phẩm, nhưng là của Giám Sát Ty.
Người Đại Dũ đều , của Giám Sát Ty thể chọc , chọc thì cứ chờ mà xử lý !
Sắc mặt Tống Khai Sơn tệ, khi Ôn Thiếu Khanh trong phủ nội tặc, y chợt lóe lên một ý.
"Năm ngoái, phủ quả thật gặp trộm cắp, mất ít tài vật. Khi đó vì là sinh thần của Quý phi nương nương, dám rêu rao. Hồi môn của Miên tỷ nhi cũng mất trộm ít lúc đó." Tống Khai Sơn vội vàng .
Ôn Thiếu Khanh nheo mắt .
Người của Giám Sát Ty bình thường đều giao thiệp với quan viên Lục Bộ và những thương hộ mưu mô xảo quyệt như tổ ong vò vẽ, nàng thể lời uy h.i.ế.p trong câu của Tống Khai Sơn chứ!
Đây là đang lôi Ngô Quý phi sủng ái nhất để gây áp lực với đó!
Ý của Tống Khai Sơn là y là của phe nhi t.ử Ngô Quý phi, Giám Sát Ty ít nhiều cũng nể mặt hai vị hoàng t.ử đó một chút chứ!
Chỉ là đáng tiếc!
Giám Sát Ty chỉ trung thành với Quân vương, tuyệt đối phe phái!
"Theo lời , mấy tên trộm vặt đó khá lợi hại đấy! Một thứ lớn như quan tài mà cũng thể khiêng khỏi Tống phủ . Xem là bọn chúng chất tài vật trong quan tài khiêng nhỉ!" Ôn Thiếu Khanh mỉa mai.
Tống Khai Sơn gì, chỉ Ôn Thiếu Khanh.
Ôn Thiếu Khanh lúc mới đặt chén trong tay xuống.
"Phàn thiếu sứ, theo danh sách, thiếu bao nhiêu món đồ ?"
“Ngọc khí, ngọc , ngọc bội, ngọc trâm tổng cộng tám mươi tư món, cổ vật mười hai món, ba bộ đồ sứ chỉnh, trang sức hai mươi tám món.
Một bộ bình phong chín cánh bằng lưu ly chạm trổ hoa khai phú quý, một bộ bàn trang điểm gỗ trắc đỏ.
Hai tấm thiên tơ đoạn, hai tấm thục cẩm, hai tấm tô thêu, bốn tấm trang hoa đoạn.
Ngoài còn một bộ quan tài gỗ bách thượng hạng.
Thứ duy nhất thiếu hụt chính là một hòm cổ họa bản độc nhất vô nhị.” Phàn Thiếu sử đáp.
“Những món đồ mất giá trị bao nhiêu bạc?” Ôn Thiếu Khanh tiếp tục hỏi.
Phàn Thiếu sử chỉ nhẩm tính trong lòng báo một con .
“Tổng cộng ước tính tám vạn sáu ngàn năm trăm lượng, dù chênh lệch cũng quá trăm lượng.”
Ôn Thiếu Khanh gật đầu, lập tức về phía Tống Khai Sơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-8-khong-du-thi-dung-bac-bu-vao-thoi.html.]
“Hầu gia! Cứ theo con mà bồi thường ! Đồ vật mất, chỉ thể dùng bạc tương đương để đền bù.”
“Đây là trộm cướp lấy mà! Đáng lẽ cần bồi thường chứ!” Đinh thị run rẩy lẩm bẩm bên cạnh.
Ôn Thiếu Khanh lập tức Đinh thị.
“Tống phu nhân, bổn quan nể mặt Hầu gia .
Những thứ đó , trong lòng phu nhân hẳn là rõ ràng.
Phu nhân bồi thường bạc cũng ! Vậy thì cứ báo quan ! Chuyện hồi môn của Tống đại tiểu thư rốt cuộc là thế nào, Thuận Thiên Phủ chắc chắn sẽ cho một lời giải thích.
Với , Tống đại tiểu thư quyên tặng bộ hồi môn của , phía Giám Sát Ty khi danh sách hồi môn từ Thuận Thiên Phủ cũng nhập sổ theo danh sách đó.
Bây giờ là do các ngươi gây sự thiếu hụt trong hồi môn.
Thế nào? Chẳng lẽ phần hồi môn thiếu hụt đó, các ngươi Giám Sát Ty bọn bồi thường ?
Hay là Diệp đại nhân đích đến Hầu phủ để đòi?” Ôn Thiếu Khanh Đinh thị với vẻ mặt nửa nửa .
Đinh thị chỉ nuốt một ngụm nước bọt, dám hé răng nửa lời.
Tống Khai Sơn nghĩ đến vị Giám Sát Ty Khanh nghiêm nghị ít , trong lòng cũng đột nhiên chút sợ hãi.
Vương gia từng , Bệ hạ cực kỳ tín nhiệm vị Giám Sát Ty Khanh , thậm chí còn vượt xa sự tín nhiệm dành cho các hoàng tử…
“Ôn Thiếu Khanh yên tâm, phần thiếu hụt đó phủ chắc chắn sẽ bổ sung nhanh nhất thể.
Vốn dĩ là sơ suất của phủ , thể để Diệp đại nhân bận tâm!” Tống Khai Sơn lập tức bày tỏ thái độ.
“Hầu gia…” Đinh thị lập tức sốt ruột.
“Ngươi câm miệng! Quản gia cũng quản xong, trong phủ mất nhiều đồ như , chẳng lẽ ngươi trách nhiệm ?” Tống Khai Sơn hạ giọng quát Đinh thị đôi câu.
Mèo con Kute
--- Không gả lão già, đích nữ Hầu phủ xoay thành nữ quantiểu tâm can lạc lối [Hoàn thành + Phiên ngoại] (10) ---
Đinh thị…
Ôn Thiếu Khanh như thấy ánh mắt trao đổi giữa phu thê họ.
“Hầu gia, ba ngày nữa Giám Sát Ty bọn sẽ tiến hành đối chiếu sổ sách về khoản tiền quyên góp cho binh sĩ Bắc Địa trong tháng .
Xin Hầu gia trong vòng ba ngày bổ sung bạc còn thiếu.
Với , xin Hầu gia phái đưa đến Giám Sát Ty là , sẽ đích đến một chuyến.
Dù thì ở Kinh thành ai thích của Giám Sát Ty đến tận cửa.
Hầu gia, cáo từ!
Tống đại tiểu thư, hữu duyên tái kiến!”
Ôn Thiếu Khanh đầu tiên hướng về Tống Khai Sơn vái chào một cái, đó hướng về Tống Chỉ Miên vái chào một cái.
Lúc Tống Chỉ Miên đáp lễ, y còn nháy mắt với Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên hiểu.
Ba ngày , món quà lớn thứ hai nàng tặng cho Trung Dũng Hầu phủ sắp đến .
…
Tống Khai Sơn tiễn Ôn Thiếu Khanh khỏi Trung Dũng Hầu phủ, đợi lúc y trở , Đinh thị đang trừng mắt hung dữ Tống Chỉ Miên.
Tống Khai Sơn cũng Tống Chỉ Miên với vẻ mặt giận dữ.
Tống Chỉ Miên hề nao núng, nàng chậm rãi cúi hành lễ mới tấm biển ngự ban .
“Phụ , vị Ôn đại nhân tấm biển là Bệ hạ ban cho , nên mang tấm biển về viện của ?” Tống Chỉ Miên hỏi.
Tống Khai Sơn, Đinh thị…
Bây giờ Tống Khai Sơn một chút cũng thấy tấm biển .
“Được, ngươi mang thì cứ mang !
Với , những ngày ngươi đừng ngoài nữa, an tâm ở phủ chuẩn gả !
Dù ngươi quyên tặng hồi môn , nhưng dù cũng là phụ của ngươi, chắc chắn sẽ chuẩn cho ngươi một phần hồi môn đặc biệt.” Tống Khai Sơn lạnh lùng Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên hề lo lắng, chỉ cung kính cúi hành lễ một nữa, đó về viện của .
“Mong mẫu sắp xếp đưa tấm biển đến viện của nữ nhi, nữ nhi thể yếu, thể tự mang !” Tống Chỉ Miên chỉ để một câu như .
Đinh thị suýt nữa thì tức đến thổ huyết.
“Hầu gia xem…”
“Được , nàng cũng thể kiêu ngạo mấy ngày nữa , Ngô Tham tướng sắp đến Kinh thành , lúc đó nha đầu sẽ tội để chịu.
Bây giờ ngươi tiên hãy gom góp bạc trong phủ thể dùng, thể để của Giám Sát Ty tìm đến tận cửa.” Tống Khai Sơn cố kìm nén sự tức giận trong lòng mà .
“Hầu gia, cho dù gom góp thế nào thì phủ cũng thể lấy tám vạn sáu ngàn lượng bạc !” Đinh thị sốt ruột đến nỗi trán sắp bốc khói.
“Không ư? Vậy thì mượn!
Vào thời điểm , thể đắc tội với của Giám Sát Ty!” Tống Khai Sơn nghiến răng .
…
Trở về tiểu viện của , Tống Chỉ Miên tâm trạng vô cùng , quả nhiên những gì tính toán ban đầu sai…