Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 364: --- Phiên ngoại Tống Nhị Nương (Sáu) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:02:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Nhị Nương ngạc nhiên, những khác xung quanh cũng ngạc nhiên, thật sự mua bí già ư!
Long Hãn Thực càng kinh ngạc hơn.
Thật sự còn ngốc hơn cả ? Còn đến mua bí già? Hai quả bí già , ngoài hạt bên trong chút công dụng, thì căn bản chẳng còn công dụng nào khác.
cố tình đến hỏi hai quả bí bán thế nào?
Bán thế nào ư? Chắc chắn thể bán ! Trong nhà chỉ còn hai quả bí già , nếu bán thì lấy gì mà bày hàng nữa!
Thế thì còn ở đây trông chừng, xem ai ức h.i.ế.p Tống Nhị Nương !
Long Hãn Thực đàn ông ăn mặc lịch sự mặt, thấy y vẻ đùa, chợt nảy một ý.
Có hỏi giá , cứ hét giá cao lên là .
Giá cao thì khác chắc chắn sẽ mua, khi còn mắng bệnh trong đầu chứ!
“Muốn mua ư?” Long Hãn Thực ngước mắt hỏi giá.
Người đó gật đầu.
“ là mua! Ngươi cứ giá !”
Long Hãn Thực nghĩ ngợi, cả đời cầm nhiều bạc nhất là bao nhiêu nhỉ…
À, một trăm lượng!
“Một trăm lượng!” Long Hãn Thực thản nhiên .
Vị trung niên nhân vẫn đang quan sát xem hai quả bí gì khác biệt thì giật , hai quả bí vốn dĩ trong mắt y chút tầm thường, thế nào cũng thấy bình thường, thậm chí còn , đột nhiên cảm giác như phát sáng lấp lánh.
Chẳng lẽ hai quả bí lai lịch đặc biệt? Nếu thì tiểu hỏa t.ử chất phác dám giá cao đến !
Y ngang qua đây ba ngày , ngày nào tiểu hỏa t.ử cũng bán hai quả bí già đó.
Hơn nữa y cũng lai lịch của tiểu hỏa t.ử bán bí , cũng thành thật.
Việc thể khiến thản nhiên bày bán như , chắc chắn là điều gì đó đặc biệt…
“Một trăm lượng? Giá thể chấp nhận !” Trung niên nhân thở dài .
Đến lượt Long Hãn Thực ngớ , chỉ bừa giá để nhanh chóng bỏ , đừng ý định với hai quả bí của !
“À, là một trăm lượng một quả, hai quả là hai trăm lượng!” Long Hãn Thực cứng rắn .
Những xung quanh đang dựng tai hóng chuyện…
Tống Nhị Nương càng quên cả gói hoành thánh trong tay, thật sự còn ngốc hơn cả Long Hãn Thực ư!
Người hỏi giá đầu tiên sững sờ, nhưng câu của Long Hãn Thực khiến y càng thêm hứng thú.
Tiểu t.ử … chút thú vị đấy!
“Thật ? Được, hai trăm lượng chứ gì! Đây, đây là ngân phiếu của Xương Bảo Hiệu, một tờ năm mươi lượng, tổng cộng bốn tờ, ngươi cầm lấy.
Ta chỉ một yêu cầu, ngươi mang hai quả bí đến nhà .
À, là Diệp Tứ Gia, ngươi Cô Tô thành hỏi thăm là ngay.”
Người đó đưa bốn tờ ngân phiếu cho Long Hãn Thực.
Mọi xung quanh lúc mới hiểu , thì là Diệp Tứ Gia! Ai mà chẳng Diệp gia là hoàng thương một của Đại Dự, cũng là giàu nhất Đại Dự, nửa cửa hàng ở Cô Tô thành đều thuộc về Diệp gia, kể đội thương nhân của Diệp gia còn đến tận hải ngoại, tiền cứ thế ào ào chảy về Diệp gia!
Huống hồ Diệp Tứ Gia là phóng khoáng, tiêu tiền tiếc.
Nghe đây y còn bỏ hàng ngàn lượng bạc để mua một chậu hoa dại từ .
Sau với Diệp Tứ Gia rằng, loại hoa đó… ở Đại Lý cũng !
Long Hãn Thực ngây , thật sự kẻ ngốc ư…
bán hai quả bí ! Ta chỉ …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-364-phien-ngoai-tong-nhi-nuong-sau.html.]
“Ta cần ngân phiếu, chỉ cần bạc! Hơn nữa, mang đến tận nhà!” Long Hãn Thực giận dỗi .
Diệp Tứ Gia…
Ta điên mất! Có chút thú vị đây! Hai quả bí chắc chắn bí tầm thường, mắt cũng bình thường!
Diệp Tứ Gia gật đầu, từ tư thế xổm dậy.
Hai quả bí … hôm nay y nhất định !
“Được, sẽ cho tùy tùng về lấy bạc ngay, ngươi đợi một lát…”
Lời của Diệp Tứ Gia còn xong, từ cổng thành bốn tới.
Người dẫn đầu vẻ mặt giận dữ, ba phía y đều cầm một cây gậy, bốn họ trực tiếp xông thẳng về phía quán hoành thánh của Tống Nhị Nương.
Mọi cũng đều nhận , đây chẳng là những kẻ hôm đó vì một bát hoành thánh mà đòi đập phá quán của Tống Nhị Nương ?
Sao đến nữa?
“Chính là ngươi mách lẻo ? Hại lão t.ử về nhà nhà mắng cho một trận! Ngươi mách lẻo ? Hôm nay lão t.ử sẽ đập nát cái quán của ngươi, xem ngươi bản lĩnh gì!”
Người đó hiệu cho những kẻ mang theo gậy bắt đầu đập phá quán hoành thánh của Tống Nhị Nương.
Tống Nhị Nương ngây .
Mách lẻo? Mách lẻo chuyện gì chứ! Nàng mỗi ngày đều bận gói hoành thánh, bán hoành thánh, nào thời gian mách lẻo!
Hơn nữa, nàng cũng tìm ai để mách lẻo!
“Các ngươi…” Tống Nhị Nương sốt ruột, lập tức chắn quán hoành thánh.
Những kẻ đập phá quán chẳng thèm để ý đến Tống Nhị Nương, vung gậy lên bắt đầu đập.
Mắt thấy cây gậy sắp sửa giáng xuống Tống Nhị Nương, Long Hãn Thực vẫn khoanh chân nãy giờ chợt phắt dậy, chắn mặt Tống Nhị Nương.
Cây gậy to bằng cánh tay giáng xuống cánh tay giơ lên của Long Hãn Thực…
Mọi đều ngây …
Điều khiến ngây là lo lắng Long Hãn Thực thương , mà là…
Cây gậy đó đập cánh tay Long Hãn Thực nứt toác …
--- Không gả lão đầu, Đích nữ Hầu phủ xoay Nữ quanMê đồ đích tiểu tâm can【Hoàn kết + Phiên ngoại】(274) ---
Mèo con Kute
Cây gậy thô to như mà nứt , nhưng Long Hãn Thực hình như chẳng hề hấn gì, giơ tay lên, một cây gậy khác cũng nứt.
“Các ngươi động thủ , cái trách !” Long Hãn Thực tay .
Tất cả đều ngẩn , Long Hãn Thực … thâm tàng bất lộ a!
Diệp Tứ Gia vẫn còn đang nghĩ cách mua hai quả bí già , đầu tiên là sững sờ, đó hai mắt sáng rực.
Ôi chao, tên bán bí quả nhiên là chút bản lĩnh, cây gậy to như đ.á.n.h mà hề gì, còn cây gậy nứt toác…
Đây quả là thể kim cương bất hoại!
Chẳng lẽ nội lực gì đó chăng? Hay là một vị cao nhân thế ngoại, hôm nay nhất định mua bằng hai quả bí già về.
Diệp Tứ Gia lập tức bên cạnh xem Long Hãn Thực xử lý mấy tên .
Long Hãn Thực chỉ tay vài chiêu, bốn lập tức lăn đất kêu rên oai oái!
“Mọi đều thấy đó! Là bọn chúng động thủ , chỉ là tự bảo vệ , tay .
Chút nữa nếu quan sai đến, nhớ chứng cho nhé!” Long Hãn Thực tung một cú đá cuối cùng khiến tên tiểu tư lao tới rạp đất gượng dậy nổi.
Mọi lập tức gật đầu.
đúng đúng! Mọi đều thấy , chính là bọn chúng đến định đập phá quán của …
Tống Nhị Nương cũng ngơ ngác Long Hãn Thực, Long Hãn Thực thật sự chút bản lĩnh đấy!