Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 34: Ngươi đã thấy gì? ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:53:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy ba nữ quan Nội Phủ đều thở phào nhẹ nhõm, Tống Chỉ Miên cũng thở một .
Nếu Tề Vương và hai vị công t.ử từ hướng Thái t.ử biệt viện đến, ba vị chưởng sự cô cô chắc chắn sẽ bẩm báo chuyện .
Nơi cấm quân canh giữ , Tề Vương và hai vị công t.ử xuất hiện ở đây ? Đội cấm quân phụ trách phòng vệ chắc chắn sẽ trách phạt.
Bây giờ là từ Thái t.ử biệt viện đến...
Vậy thì !
Chuyện bên Thái t.ử biệt viện ai dám quản chứ!
Nhạc Tư Nghi vội vàng dẫn hành lễ với Tề Vương và hai vị công tử, đó liền về.
Tề Vương lưng ngựa, bóng lưng Tống Chỉ Miên vội vàng rời cùng Nhạc Tư Nghi, quấn roi ngựa trong tay hai vòng.
Thẩm Thế t.ử theo y liền tiến gần.
“Đây chính là Tống đại tiểu thư của Trung Dũng Hầu phủ, suýt chút nữa gả cho Ngô Kiến Đức c.h.ế.t bốn đời vợ ?” Thẩm Thế t.ử hỏi.
Không đợi Tề Vương trả lời, Vệ nhị công t.ử bên cũng tiến gần.
“Chính là Tống đại tiểu thư Tống Chỉ Miên quyên góp bộ của hồi môn, khiến Tống Khai Sơn và phu nhân y tức đến giậm chân, cuối cùng tìm Triệu Vương vay bạc ?”
Mèo con Kute
Tề Vương lườm hai một cái.
“ ! Chính là nàng! Cũng chính là nàng hai câu đùa 'tẩu t.ử khai môn, là trưởng của ' đó.”
Thẩm Thế t.ử và Vệ nhị công t.ử lập tức mắt sáng rực.
“Ừm, ăn lanh lợi, một thoát khỏi hiểm cảnh, nữ t.ử định sẵn phi phàm!” Thẩm Thế t.ử dẫn đầu .
“Không sai! Tống đại tiểu thư tâm tính kiên cường bất khuất, thông tuệ nhẫn nhịn, tương lai ắt thành đại khí!” Vệ nhị công t.ử cũng theo.
Tề Vương hai vẻ mặt tươi , lườm họ một cái.
“Thôi ! Hai ngươi đừng trêu chọc nàng nữa. Nàng dễ dàng, mẫu mất sớm, phụ yêu thương, đối xử với nàng như một món đồ, đưa qua đưa . Nàng sống, thì chẳng tự nghĩ cách ! Người dễ dàng, cũng đáng thương. Một , bên cạnh đến một nương tựa cũng , cô độc lạnh lẽo. Ngày nếu gặp nàng , hai ngươi đừng trêu chọc ! Kẻo rước phiền phức. Với , khi nàng quyên góp của hồi môn, Diệp đại nhân bên đó nhận của nàng một ân tình. Nàng cũng do Diệp đại nhân tiến cử Nội Phủ, hai ngươi... chú ý một chút.” Tề Vương nhắc nhở.
Thẩm Thế t.ử và Vệ nhị công t.ử là do Diệp Vân Thư tiến cử Nội Phủ, lập tức đều sờ mũi, dám gì nữa.
Vị đại nhân tiến cử... hai bọn họ vẫn là nên tránh xa một chút thì hơn. Vạn nhất chọc giận Diệp đại nhân, dẫn của Giám Sát Ty đến điều tra sổ sách của các cửa hàng danh nghĩa phủ bọn họ thì chút nào...
“ ! Tống đại tiểu thư đáng thương, chúng nhất định lòng đồng cảm.”
“Vâng! Nhất định như Điện hạ mà thương hương tiếc ngọc...”
Tiêu Hoài Cẩn...
Y hối hận khi dẫn hai tên ngoài.
Bên , Tống Chỉ Miên theo Nhạc Tư Nghi trở về Nội Phủ xong, hết về phòng ở Thiên Xu Viện tắm rửa một chút, nghỉ ngơi một lát, đó liền mang theo một bộ giày vớ sạch sẽ đến Dao Quang Viện tìm Liên Kiều.
Vừa phòng Liên Kiều, thấy Liên Kiều đang giặt giày vớ bẩn khi lên núi.
“Chỉ Miên đến ? Ngươi cứ , giặt thêm nữa là xong.” Liên Kiều giặt với Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên đặt giày vớ sạch sẽ lên ghế bên cạnh.
“Chân ngươi và bằng , bộ ngươi cứ mặc ! Nội Phủ phát xuống xong, mặc bao giờ. Ngươi hôm qua d.ư.ợ.c vườn Thái Y Viện bẩn một đôi giày vớ , hôm nay bẩn thêm một đôi, ngày mai mặc gì?” Tống Chỉ Miên .
Liên Kiều cảm kích với Tống Chỉ Miên, khi đặt giày vớ sạch sẽ chỗ thoáng gió liền xuống bên cạnh Tống Chỉ Miên.
“Hôm nay bên ngươi việc đều thuận lợi ?” Liên Kiều khẽ hỏi.
Tống Chỉ Miên gật đầu.
“Đều là do Nhạc Tư Nghi dẫn dắt, Nội Phủ nay đều tiền lệ ở đó, việc cứ theo quy củ mà là .
--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn Kết + Phiên Ngoại】(29) ---
Bên ngươi... thuận lợi ?” Tống Chỉ Miên Liên Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-34-nguoi-da-thay-gi.html.]
Liên Kiều hết gật đầu, đó đột nhiên mím môi. Tống Chỉ Miên, chút hiểu về Liên Kiều, lập tức , Liên Kiều chắc chắn chuyện .
“Sao ? Không thuận lợi ?” Tống Chỉ Miên hỏi.
Liên Kiều ngượng ngùng một tiếng.
“Cũng thuận lợi! Chỉ là... thấy vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn. Bây giờ thể như nữa , chuyện gì cũng giành giật, chuyện gì cũng thể hiện.” Liên Kiều khẽ lắc đầu.
Tống Chỉ Miên chút nghi hoặc.
“Ngươi đây là... ? Điều liên quan gì đến việc ngươi giành giật thể hiện ?”
Liên Kiều ngoài cửa sổ, xác nhận xung quanh ai, lúc mới nhỏ giọng với Tống Chỉ Miên là chuyện gì.
“Hôm nay chẳng cùng chưởng d.ư.ợ.c cô cô biệt viện xem d.ư.ợ.c thảo nguy hiểm nào ? Chúng theo chưởng d.ư.ợ.c cô cô núi.”
“ ! Giày vớ của các ngươi cũng đều bẩn !” Tống Chỉ Miên lập tức .
Liên Kiều ừ một tiếng.
“Hai ngày ngoại ô kinh thành mưa, đất núi nước mưa ướt sũng, bước một bước dính một vệt bùn, cho nên chúng mới bẩn giày vớ. Ở núi biệt viện Thọ Khang công chúa, thấy một loài thực vật. Loài thực vật đó... trong d.ư.ợ.c điển Thái Y Viện , nhưng đó là gì.” Liên Kiều nhỏ giọng .
Tống Chỉ Miên càng kinh ngạc hơn.
“Dược liệu trong d.ư.ợ.c điển Thái Y Viện ? Điều ... thể chứ!”
Tống Chỉ Miên tin. Thái Y Viện hầu như tập trung những lương y đại phu nhất, đỉnh cao nhất Đại Dũ , việc chẩn trị và dùng t.h.u.ố.c gần như đạt đến trình độ đỉnh cao của Đại Dũ .
Đương nhiên, so với Dược Vương Cốc nơi Liên Kiều từng ở thì chắc chắn vẫn kém hơn một chút.
Dù đều , ở Dược Vương Cốc… đa đều là kẻ điên!
Hiện giờ, trong d.ư.ợ.c điển của Thái y viện, bọn họ hề loại d.ư.ợ.c liệu …
Liên Kiều thì đó là gì…
“Nàng nổi bật nên đó là d.ư.ợ.c thảo gì ?” Tống Chỉ Miên dường như hiểu điều gì.
“Ừm, d.ư.ợ.c thảo mà Thái y viện trong d.ư.ợ.c điển, Chưởng Dược cô cô cũng nhận , mà , chẳng là vả mặt ?
Những thiệt thòi nếm trải nữa.” Liên Kiều .
Tống Chỉ Miên nghĩ ngợi, cảm thấy điều Liên Kiều cũng gì sai.
Thái y viện nơi đó…
Vốn dĩ các thái y coi thường nữ y quan, nếu một y nữ dự tuyển phát hiện d.ư.ợ.c thảo mà bọn họ đều tìm thấy, thì Liên Kiều thật sự đừng hòng ngày lành.
“Ừm, chỉ cần ảnh hưởng đến công việc, thì thôi!” Tống Chỉ Miên an ủi.
Liên Kiều lắc đầu.
“Chỉ Miên, chỉ với nàng!
Loại d.ư.ợ.c thảo đó… là d.ư.ợ.c thảo là độc thảo.
Tuy nhiên, chỉ cần ăn thì cũng .
Ta bất ngờ về thứ đó là vì… đây chỉ thấy nó ở Dược Vương Cốc, ngờ kinh thành cũng .
Hơn nữa, kinh thành ai nhận loại d.ư.ợ.c thảo .
Ồ, nhớ , thứ đó truyền từ nước ngoài về.
Các thái y của Đại Dũ triều ngày ngày ở trong cung, cũng là chuyện bình thường…”
“Thứ đó độc?” Tống Chỉ Miên ngắt lời Liên Kiều.
Liên Kiều vô cùng chắc chắn gật đầu.
“Ừm, thể cứu mạng, thể hại c.h.ế.t ! Hơn nữa còn là loại cách nào cứu !”