Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 335: Ngoại truyện: Nữ thần y tính tình không tốt (10) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

tin đồn rằng Nhiếp Chính Vương sẽ đến Bắc Địa tuần tra, song vẫn chờ đợi ròng rã hơn nửa năm trời.

 

Mãi đến năm , khi qua tiết Trung Thu, Nhiếp Chính Vương mới đích đến Bắc Địa.

 

Điều Liên Kiều thể ngờ tới, đó là cùng Nhiếp Chính Vương còn cả Tống Chỉ Miên!

 

"Chỉ Miên, ăn cái , đây là thịt khô ngon nhất trong thành Bắc Địa, còn những loại quả khô nữa, nếm thử, hương vị đều tuyệt hảo.

 

Còn nữa, đây cũng là đặc sản chỉ ở Bắc Địa, tuy danh tiếng bằng Giang Nam, nhưng hương vị chẳng hề thua kém !" Liên Kiều tận tay dâng Tống Chỉ Miên những thứ mà nàng cho là tuyệt hảo nhất.

 

Tống Chỉ Miên Liên Kiều tất bật lo liệu, chợt nhớ đến chuyện lúc mới cung.

 

Khi đó, Liên Kiều một nung nấu ý định cung báo thù.

 

Hai khi đó... thể là nương tựa lẫn mà sinh tồn.

 

"Liên Kiều, xuống ! Chúng hãy trò chuyện thật t.ử tế!" Tống Chỉ Miên kéo tay Liên Kiều, cùng xuống mép giường.

 

Liên Kiều vội vàng đặt những vật phẩm xuống, sát bên Tống Chỉ Miên.

 

Ban đầu, hai cứ thế kề vai sát cánh, chẳng một lời, chỉ lặng lẽ đối phương mà nở nụ .

 

Sau đó...

 

"Đã lâu lắm gặp , chỉ thấy thư gửi đến mà chẳng thấy bóng dáng, bất đắc dĩ, đành chinh đến Bắc Địa thăm đây. Muội ở Bắc Địa sống ? Bất kể thiếu thốn điều gì cũng báo cho chúng ." Tống Chỉ Miên nắm c.h.ặ.t t.a.y Liên Kiều, khẽ thì thầm.

 

Liên Kiều vội vã gật đầu lia lịa.

 

"Ta sẽ khách sáo với , thiếu thốn gì mà Bắc Địa thể tìm , nhất định sẽ thư báo cho rõ.

 

Kỳ thực... Bắc Địa cũng chẳng khổ sở như vẫn nghĩ , xem, nơi đây chúng cũng nhiều vật phẩm ." Liên Kiều đưa Tống Chỉ Miên xem những thứ mang tới.

 

Tống Chỉ Miên xem gật đầu, nàng đ.á.n.h giá doanh trướng của Liên Kiều một lượt.

 

"Muội và vị Lăng tướng quân cùng ?" Tống Chỉ Miên khẽ hỏi.

 

Liên Kiều lập tức gật đầu lia lịa.

 

"Ừm, cứ mỗi khi đến đại doanh là đều ở cùng nàng . Lăng Sương là , nàng là tướng quân của Lăng gia quân."

 

"Lăng gia quân đấy, uy danh lẫy lừng vô cùng, một cây trường thương của Lăng Sương đ.á.n.h khắp quân trung nào địch nổi!" Liên Kiều vô cùng đắc ý.

 

Tống Chỉ Miên dáng vẻ của Liên Kiều, khỏi mỉm .

 

"Vậy... ai dám khi dễ ?" Tống Chỉ Miên khẽ hỏi.

 

Liên Kiều "hì hì" khẽ, nàng liếc bên ngoài doanh trướng một cái, mới ghé sát tai Tống Chỉ Miên mà thì thầm.

 

"Chẳng ai dám khi dễ ! Ai cũng dễ chọc ghẹo, họ đối với kính trọng lắm! Họ còn rằng, ngoài Thẩm lão tướng quân , họ kính trọng nhất chính là !"

 

Nói đến đây, Liên Kiều lộ vẻ khá đắc ý.

 

Tống Chỉ Miên chút kinh ngạc.

 

"Nghe lời , Liên Kiều ở Viễn Uy quân cũng khá việc đó chứ!"

 

"Dù cho nàng là một y nữ, nhưng những vị đại trượng phu trong quân đội đó..."

 

"Họ đều sợ ư? Chắc sợ hạ t.h.u.ố.c họ đấy chứ!" Tống Chỉ Miên trêu chọc.

 

Liên Kiều lắc đầu quầy quậy.

 

"Không ! Bọn họ nào sợ hạ độc, bọn họ cũng sẽ chẳng bao giờ .

 

Nếu như bọn họ lời, sẽ châm kim họ!" Liên Kiều đắc ý .

 

"Muội châm kim họ ư? Thật sự dám châm ?" Tống Chỉ Miên chút kinh ngạc.

 

" thế! Ta cứ châm kim bọn họ, chẳng hề nể nang chút nào.

Mèo con Kute

 

Cho đến tận bây giờ, từ Soái gia cho đến Thẩm Vân Xuyên, đến cả đám hỏa đầu quân phía , đều châm kim qua .

 

Bọn họ đều ngoan ngoãn lắm!" Liên Kiều .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-335-ngoai-truyen-nu-than-y-tinh-tinh-khong-tot-10.html.]

Tống Chỉ Miên...

 

"Chỉ vì chuyện ư?"

 

"Phải! Chính vì chuyện !" Liên Kiều khẳng định.

 

Tống Chỉ Miên chút nghi ngờ, điều dường như chút khác biệt so với những gì nàng !

 

Trên đường đến đây, nàng và Tiêu Hoài Cẩn cùng chung một xe ngựa. Tiêu Hoài Cẩn sợ nàng buồn chán nên kể cho nàng nhiều chuyện ở Bắc Địa.

 

Tiêu Hoài Cẩn vô cùng nghiêm túc với Tống Chỉ Miên một chuyện.

 

"Sau khi đến đại doanh Viễn Uy quân, hãy chuyện t.ử tế với bằng hữu Liên Kiều của , bảo nàng đừng nóng nảy như thế, hãy ôn hòa hơn một chút.

 

Xem kìa, dọa sợ khiếp vía !"

 

"Liên Kiều là nhát gan, thể dọa khác chứ!" Tống Chỉ Miên tin.

 

Tiêu Hoài Cẩn hết cách, đành kể cho Tống Chỉ Miên rốt cuộc xảy chuyện gì.

 

Hai năm , Liên Kiều từ trong thành đến đại doanh Viễn Uy quân, nửa đường gặp một đám cướp rõ lai lịch.

 

Liên Kiều thức thời, hề la hét ầm ĩ mà cứ thế theo đám cướp.

 

Người phu xe chở Liên Kiều bọn cướp thả về, hai lời liền chạy đến Viễn Uy quân cầu cứu binh.

 

Đợi đến khi Thẩm Vân Xuyên dẫn binh mã tìm hang ổ của đám cướp, chỉ thấy một Liên Kiều ở đó.

 

Những tên cướp còn ... đều c.h.ế.t sạch!

 

Từng tên một đều thất khiếu chảy máu, gương mặt tràn ngập kinh hoàng.

 

Các tướng sĩ đến cứu viện đều sững sờ, còn Liên Kiều vẫn đang kiểm đếm đám sơn phỉ, miệng ngừng lẩm bẩm.

 

"Ta với các ngươi , đừng chạy lung tung, cứ lời, xem kìa, tự chuốc lấy khổ thôi!

 

Ta tính khí , đừng động hòm t.h.u.ố.c của , mà các ngươi cứ chịu lời.

 

Bây giờ thì , tính mạng cũng mất !

 

các ngươi cũng đáng đời, tay mang theo bao nhiêu nhân mạng, sớm gặp Diêm Vương cũng là lẽ , sống cũng chỉ phí phạm lương thực mà thôi...

 

Kìa, Thẩm tướng quân, các vị đến ư! Đến thật đúng lúc, nơi của bọn chúng ít vật phẩm , các vị mau giúp mang hết !

 

Mang về bán giá , đúng lúc bù đắp cho Huệ Dân Đường.

 

Gần đây giá d.ư.ợ.c liệu vận chuyển từ Giang Nam lên tăng một chút, vẫn là nên chuẩn thêm chút bạc thì hơn." Liên Kiều thấy Thẩm Vân Xuyên và các tướng sĩ đến cũng vô cùng vui vẻ, vội vàng bảo Thẩm Vân Xuyên vận chuyển hết vàng bạc châu báu trong hang ổ của đám cướp .

 

Những thứ ... đều là của nàng , nàng bán hết thảy chúng .

 

"Liên cô nương, bọn chúng đều là... do cô nương g.i.ế.c ?" Thẩm Vân Xuyên thậm chí còn giọng đang run rẩy.

 

"Sao? Ta thể g.i.ế.c bọn chúng ư? Ngươi báo thù cho bọn chúng ? Bọn chúng đều mang tay nhân mạng, đối với các ngươi chính là những kẻ liều lĩnh, cần thương xót ." Gương mặt Liên Kiều chợt nhăn .

 

Thẩm Vân Xuyên vội vàng xua tay lia lịa.

 

"Ta ý đó! Bọn chúng đáng c.h.ế.t, g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng là một việc đại thiện.

 

Chỉ là... g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng ? Bọn chúng đến mấy chục lận!" Thẩm Vân Xuyên thắc mắc điểm .

 

Liên Kiều khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

"Cứ thế mà g.i.ế.c thôi, kỳ thực... g.i.ế.c còn dễ hơn cứu nhiều.

 

Chỉ cần g.i.ế.c một , nếu màng hậu quả thì chắc chắn thể g.i.ế.c c.h.ế.t trong vô hình.

 

Sao? Ngươi còn xem g.i.ế.c thêm nữa ?

 

Đáng tiếc còn ai sống sót, là bọn chúng cướp hòm t.h.u.ố.c của , trong hòm t.h.u.ố.c t.h.u.ố.c mới bào chế, đương nhiên thể cho bọn chúng ." Liên Kiều tự biện bạch.

 

Thẩm Vân Xuyên gật đầu, vội vàng hiệu Liên Kiều theo .

 

Từ đó về , trong Viễn Uy quân ai ai cũng Liên thần y tính tình chẳng mấy lành, thể cướp hòm t.h.u.ố.c của nàng, nếu nàng sẽ khiến ngươi c.h.ế.t mà lý do.

 

 

Loading...