Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 305: Thật sự không thể rời đi
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Hoài Cẩn phô trương tiến thành, lúc mới , vị Vương gia ở ngoại ô kinh thành trong suốt thời gian Hoàng đế lâm bồn, bất cứ tình huống nào xảy trong kinh đô đều thể ứng phó.
Hơn nữa, trong tay chắc chắn mật chiếu mà Bệ hạ ban cho...
Tất cả đều may mắn, may mà Bệ hạ sinh sản thuận lợi, nếu , một khi những kẻ ẩn trong bóng tối nhảy , bên ngoài kinh thành chắc chắn sẽ một trận đại chiến.
"Bệ hạ sinh hạ tiểu công chúa , vẫn theo họ Diệp của Bệ hạ, tương lai tiểu công chúa liệu ..." Một trong quán dám hết lời.
Đại Dự Nữ Đế , bảo chừng xuất hiện một Hoàng Thái Nữ nữa!
"Ta thấy khả năng lớn lắm, Diệp gia chính là bản gia của Bệ hạ bắt đầu chuẩn việc cho tiểu công chúa nhập học ."
"Vẫn là những lão phu t.ử và lão của Diệp gia, những giỏi tính toán nhất Đại Dự!"
"Bệ hạ hẳn sẽ đưa hài t.ử đến Diệp gia, giống như năm xưa Tiên Hoàng hậu đưa Bệ hạ đến Diệp gia ."
"Việc chưởng quản Giám Sát Ty và Hoàng Thái Nữ hề xung đột đúng !"
"Bệ hạ chẳng là khi Giám Sát Ty khanh mới trở thành Nữ Đế ?"
"Hoàng Thái Tôn... vị trí chút vững !"
"Cứ chờ xem, Bệ hạ để tâm đến Hoàng Thái Tôn là ngay thôi."
"Thái Thượng Hoàng và Hiền Vương vẫn còn ở đó mà!"
" , Thái Thượng Hoàng và Hiền Vương vẫn còn ở đó mà!"
Bên ngoài bàn tán xôn xao, đủ điều, nhưng khí trong cung hài hòa đến lạ thường.
Tiêu Cảnh Giác ghé giường nhỏ Trường Khánh Công chúa đang ngủ say.
"Cô cô, ngủ chép chép miệng ạ!" Tiêu Cảnh Giác tan học chạy đến, khẽ hỏi Thọ Khang Công chúa, cũng đang Trường Khánh Công chúa.
"Chắc là mơ thấy vẫn đang b.ú sữa đó!" Thọ Khang Công chúa khẽ .
"Nàng thật nhỏ bé! Cái miệng nhỏ đỏ hồng, như thể thoa son , cô cô xem bàn tay nhỏ của nàng kìa, nắm chặt đến thế..." Tiêu Cảnh Giác càng càng vui.
Thọ Khang Công chúa "ừm" một tiếng, ghé sát xuống hơn.
"Thời Vi, là dì của , mau lớn nhanh lên, dì sẽ đưa ngoài chơi.
Đợi lớn , dì sẽ tặng thật nhiều nam sủng, còn xây thêm mấy tòa trạch viện lớn cho nữa!" Thọ Khang Công chúa vuốt ve bàn tay nhỏ của Trường Khánh Công chúa.
Tiêu Cảnh Giác cũng vuốt ve bàn tay nhỏ còn của Trường Khánh Công chúa và hứa hẹn.
"Thời Vi , là ca ca của , tuy là biểu ca, nhưng cũng là ca ca duy nhất của hiện giờ.
Sau sẽ bảo vệ , bất kể gì cứ với ca ca là , ca ca đều sẽ tìm về cho .
Muội mau lớn lên, đừng chỉ b.ú sữa và ngủ thôi, mỗi ngày giờ Mão dậy đó!"
Hai cứ thế chuyện luyên thuyên với Trường Khánh Công chúa đang ngủ mê mệt, cũng chẳng màng nàng hiểu .
Các nhũ mẫu, cung nhân và nội giám một bên đều quen, mỗi ngày giờ , hai vị chủ t.ử đều sẽ đến chuyện với tiểu công chúa một lát...
Hai đang tự tự vui vẻ, bất chợt bên ngoài đến.
"Đây chính là tiểu Thời Vi ?" Tiêu Hoài Cẩn cũng cẩn thận bước .
Thọ Khang Công chúa và Tiêu Cảnh Giác khi thấy là Tiêu Hoài Cẩn cũng giật , vội vàng dậy.
"Hoàng !" Thọ Khang Công chúa khẽ gọi một tiếng.
"Thất thúc!" Tiêu Cảnh Giác cũng gọi một tiếng.
Tiêu Hoài Cẩn dấu "suỵt", cũng giống như động tác của hai đó, xổm xuống giường nhỏ của Trường Khánh Công chúa.
Nhìn thế , cuối cùng cũng hiểu cục bột hồng nhỏ mà Tống Chỉ Miên là như thế nào ...
Nhỏ xíu, mềm mềm, trắng trẻo, tuy mắt nhắm nghiền, nhưng cái miệng nhỏ vẫn thỉnh thoảng chép chép hai cái.
Chiếc mũ nhỏ đội đầu càng nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn và tinh xảo.
"Nàng mỗi ngày đều ngủ như ?" Tiêu Hoài Cẩn khẽ hỏi.
Thọ Khang Công chúa và Tiêu Cảnh Giác lập tức cũng ghé sát bên giường nhỏ.
"Ừm, trừ lúc b.ú sữa!" Thọ Khang Công chúa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-305-that-su-khong-the-roi-di.html.]
"Với lúc bế sang bên cô cô nữa!" Tiêu Cảnh Giác bổ sung.
Tiêu Hoài Cẩn "ồ" một tiếng, cũng đưa tay vuốt ve bàn tay nhỏ của Trường Khánh Công chúa.
Ai ngờ còn kịp chạm , Thọ Khang Công chúa và Tiêu Cảnh Giác kéo .
"Rửa tay! Rồi dùng vải bông sạch lau khô tay!" Hai đồng thanh .
Tiêu Hoài Cẩn...
"Tống Thượng Cung đó, là nhất định , như thế tiểu hài t.ử mới dễ mắc bệnh!" Tiêu Cảnh Giác bổ sung.
Tiêu Hoài Cẩn đành dậy rửa tay, lau tay, mới vuốt ve bàn tay nhỏ của Trường Khánh Công chúa.
"Thời Vi , là thất cữu cữu của ! Lần đầu gặp đúng ! Không , cữu cữu đến thăm là ."
"Cữu cữu vẫn luôn ở Tây Nam, gì cữu cữu đều sẽ tìm cho , chỉ cần lớn lên khỏe mạnh là ."
"Nào, gọi một tiếng cữu cữu xem..."
"Không , bây giờ gọi cũng , cữu cữu dạy nhiều là , nào, cữu cữu..." Tiêu Hoài Cẩn trêu chọc Trường Khánh Công chúa vẫn đang ngủ say sưa trong chiếc giường nhỏ.
"Hoàng , gặp trưởng tỷ ?" Thọ Khang Công chúa khẽ hỏi.
"Vừa từ Phượng Ngô Cung vòng qua một vòng, trong cung trưởng tỷ đang nghỉ ngơi, tỉnh, liền đến đây vòng một vòng , thăm tiểu cháu ngoại gái .
“Hôm nay ngươi khỏi cung ?” Tiêu Hoài Cẩn tùy tiện hỏi.
“Buổi sáng ngoài trở về. Thiện Đường việc gì nên về đây trông Thời Vi. Hoàng , , Thời Vi đáng yêu lắm đó, hôm qua còn phun bong bóng nước nữa!”
“Phun bong bóng nước? Phun thế nào?” Tiêu Hoài Cẩn lập tức lấy tinh thần.
Các cung nhân và nội giám đang hầu hạ trong điện đều dám lên tiếng.
Hai năm , ai mà ngờ ba thể tụ tập với chứ!
……
Một canh giờ , cuối cùng cũng từ Phượng Ngô Cung đến, Tiêu Hoài Cẩn mới lưu luyến dậy rời .
Khi , y quên dặn dò các cung nhân, nội giám.
“Hầu hạ cho , hết sức cẩn thận, bổn vương sẽ trọng thưởng!”
Các cung nhân và nội giám đều vội vàng đáp lời.
Đây là hài t.ử của Bệ hạ, đích sinh hạ, ai dám tận tâm tận lực chứ!
……
Tiêu Hoài Cẩn khi đến Phượng Ngô Cung chỉ quỳ gối ở đại điện, mấy tấm bình phong ngăn cách tẩm cung và sảnh đường bên ngoài.
Mèo con Kute
“Thần Tiêu Hoài Cẩn…” Tiêu Hoài Cẩn đang định hành đại lễ tham bái.
“Thôi , đừng nhiều lễ nghi như , ban ghế !” Giọng của Diệp Vân Thư truyền từ phía bình phong.
Tiêu Hoài Cẩn đang hành lễ dở dang vội vàng dậy, cung nhân cũng lập tức mang ghế đến.
Tiêu Hoài Cẩn xuống, Diệp Vân Thư thẳng vấn đề.
“Lão Thất, trở về thì đừng nữa, những ngày ngươi cứ ở nội phủ .
Viện t.ử sắp xếp xong cho ngươi .
Gần đây tấu chương nhiều, ngươi hãy đưa Giác ca nhi đến Cần Chính Điện xem tấu chương, đồng thời mang Lâm Tướng theo, dạy Giác ca nhi cách xử lý chính sự cho .
Trẫm phong ngươi Nhiếp Chính Vương.” Diệp Vân Thư thản nhiên .
Tiêu Hoài Cẩn…
“Trưởng tỷ, trong thư như !
Người là… khi sinh xong, nếu kinh thành việc gì thì thể trở về Tây Nam ! ” Tiêu Hoài Cẩn lập tức bật dậy.
“Đây là kinh thành việc !” Diệp Vân Thư nhanh chậm .
Tiêu Hoài Cẩn…
Y cảm giác, hình như thật sự thể trở về Tây Nam nữa !