Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 300: --- Khuyết một Vương phi

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thư của Tiêu Hoài Cẩn chân thành và tha thiết.

 

Hắn rằng khi đến Tây Nam, nhớ chưởng tỷ ở kinh thành, mỗi khi đêm khuya vắng lặng nghĩ đến những lời dạy bảo ân cần của chưởng tỷ, chỉ hận thể lập tức phi ngựa về kinh thành để thăm chưởng tỷ.

 

nghĩ đến công việc phức tạp ở Tây Nam, nội loạn ở Biêu Quốc ngừng, vì để bảo vệ an biên giới Đại Dự, để chưởng tỷ ở kinh thành thể an tâm xử lý chính sự, vẫn nên ở Tây Nam thì hơn.

 

Trước đại nghĩa quốc gia, vẫn kiên định về lợi ích chung của Đại Dự.

 

Chưởng tỷ thể nhớ đến , lo lắng cho ở Tây Nam sống , vui , còn rằng phụ hoàng và Hiền Vương ngoài lâu như cũng hề nghĩ đến , suy nghĩ , cảm thấy vẫn là chưởng tỷ đối xử với nhất.

 

Trong thư còn một chuyện lúc nhỏ, ví dụ như đầu tiên Diệp Vân Thư răn dạy, đầu tiên chưởng tỷ mang đồ ăn từ bên ngoài về cho , và cả con ngựa nhỏ đầu tiên chưởng tỷ tặng đều nhớ rõ…

 

Diệp Vân Thư vốn là đa sầu đa cảm, khi Tiêu Hoài Cẩn dỗ dành như , hốc mắt nàng bất giác đỏ hoe.

 

Nàng cũng nhớ cảnh từng răn dạy Tiêu Hoài Cẩn khi còn bé…

 

Nghĩ đến đứa trẻ nhỏ bé từng theo giờ đây thể dẫn binh bảo vệ biên cương, lòng nàng thể cảm động!

 

Chỉ là…

 

“Chưởng tỷ hỏi thiếu gì cứ với kinh thành, hoàng chẳng thiếu gì cả, mỗi tháng Nội phủ đều gửi đồ đến, thứ đều giống hệt như ở kinh thành, đầy đủ bề.

 

Nếu thật sự thiếu gì thì…

 

Hoàng cảm thấy hình như vẫn thiếu một Vương phi! Dù những lui tới đây ít đều gia quyến, mỗi yến tiệc chỉ hoàng đơn độc thì chút đáng thương…”

 

Diệp Vân Thư vốn đỏ mắt…

 

“Hắn thành ư? Muốn lấy vợ ư?” Diệp Vân Thư chút khó tin.

 

Tống Chỉ Miên xong thư liền mặt biểu cảm gật đầu.

 

Mèo con Kute

“Hẳn là ý đó chăng!”

 

Diệp Vân Thư ngẩn một lúc lâu, đó Tống Chỉ Miên một cái.

 

“Chỉ là để mắt đến tiểu thư nhà ai, tên tiểu t.ử , cũng rõ ràng trong thư, trẫm thể tùy tiện ban hôn cho !

 

Nếu thể tùy tiện ban hôn thì lúc phụ hoàng ban hôn cho .” Diệp Vân Thư lắc đầu.

 

Tống Chỉ Miên hừ một tiếng.

 

“Bệ hạ, đừng bận tâm chuyện nữa, chừng Tề Vương điện hạ lòng cô nương nào đó ở Tây Nam cũng nên!

 

Người hiện giờ đang mang nặng, đừng vì chuyện nhỏ mà phân tâm.

 

Việc quan trọng nhất của bây giờ là sinh hạ hài t.ử trong bụng.

 

Những chuyện khác… hãy !” Tống Chỉ Miên đỡ Diệp Vân Thư xuống.

 

Tề Vương … đúng là chịu lời khen mà!

 

Mấy ngày Bệ hạ khen trách nhiệm, mưu lược, nghĩa khí… giờ thì thành .

 

Ngươi thành thì cứ thành , ngươi là một Vương gia, cưới ai mà chẳng ?

 

Chẳng lẽ Bệ hạ bây giờ đang mang nặng, mỗi ngày xử lý bao nhiêu chuyện ư? Chuyện nhỏ nhặt cưới vợ của mà cũng đến phiền Bệ hạ, đúng là Bệ hạ chiều hư !

 

“Không , trẫm bây giờ vẫn , còn đến ngày lâm bồn mà!

 

Chỉ Miên, ngươi giúp trẫm thư trả lời lão Thất ! Bảo cho trẫm tìm một Tề Vương phi như thế nào.

 

Trong kinh thành bao nhiêu quý nữ, nhất định thể tìm một thích hợp!

 

Hoặc là nếu trong lòng ưng ý, để mắt đến thì cứ cho trẫm!” Diệp Vân Thư .

 

Tống Chỉ Miên “ừm” một tiếng đáp lời.

 

Đêm đó Tống Chỉ Miên một phong thư cho Tiêu Hoài Cẩn, chỉ vài chữ đơn giản.

 

“Bệ hạ , ngươi ưng ý ai cũng !”

 

Tiêu Hoài Cẩn chữ đó là nét chữ của Tống Chỉ Miên, lập tức phá lên.

 

“Tống Chỉ Miên, ngôi nhà lớn mà bản vương tặng ngươi thích ? Nếu thích thì bản vương ở Tây Nam sẽ xây thêm cho ngươi một tòa nữa ư?” Tiêu Hoài Cẩn lập tức hồi âm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-300-khuyet-mot-vuong-phi.html.]

 

Lần Tống Chỉ Miên hồi âm kịp thời, nàng bây giờ ngày càng bận rộn, còn thời gian mà cãi vã với Tề Vương nữa!

 

Bụng của Diệp Vân Thư ngày càng lớn, theo đó là công việc của Tống Chỉ Miên cũng ngày càng nhiều.

 

Vốn dĩ chính vụ hằng ngày nhiều, phía Tây Nam, phía Bắc Địa đều chuyện, các loại tấu chương bay như tuyết rơi đến án của Diệp Vân Thư.

 

Tống Chỉ Miên mỗi ngày bận rộn đến nỗi cả thời gian dùng bữa.

 

Cùng với thời tiết ngày càng lạnh, bụng của Diệp Vân Thư cũng chín tháng.

 

 

“Bệ hạ chắc hai ngày tới sẽ sinh .” Viện chính Thái Y viện vẻ mặt nghiêm túc với Tống Chỉ Miên.

 

--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn Kết + Ngoại Truyện】(227) ---

 

Tống Chỉ Miên xong, lập tức bắt tay sắp xếp.

 

Toàn bộ Cấm vệ quân nữ đây điều Hoàng cung để bảo vệ cận , phía Hàn Quốc Công cũng cầm chiếu thư, dẫn canh giữ ở ngoại ô kinh thành.

 

Thời gian giới nghiêm ở kinh thành hai ngày nay đẩy sớm hơn, những thế, của Tuần Phòng Doanh còn ngày đêm tuần tra khắp kinh thành.

 

Hàn Quốc Công lão phu nhân đón cung, Vĩnh Tân Quận chúa và Thọ Khang Công chúa cũng ngày đêm túc trực tại Phượng Ngô cung.

 

Ngô Quý Thái phi, mê mẩn đ.á.n.h mạt chược, cuối cùng cũng chịu bỏ mạt chược xuống mà an phận đốt hương cầu nguyện trong cung, mong Diệp Vân Thư thể thuận lợi sinh hạ hài tử.

 

Nếu , bất kể là ai cũng sẽ ngày tháng .

 

Tống Chỉ Miên càng cùng Thôi Đại cô cô nghiêm ngặt kiểm tra tất cả vật dụng cần dùng khi Diệp Vân Thư sinh nở.

 

Ngoài những thứ đó , các thái y và y nữ của Thái Y viện, các bà đỡ trong cung đều tra xét ít nhất năm đời, cửa nhà mỗi đều cấm quân canh gác.

 

Ngay cả Liên Kiều, quân y của Uy Viễn quân ở Bắc Địa xa xôi cũng Tống Chỉ Miên triệu hồi về.

 

“Một khi chuyện, chỉ tin ngươi!” Khi thấy Liên Kiều, Tống Chỉ Miên nắm lấy tay Liên Kiều cuối cùng cũng yên tâm.

 

Liên Kiều xong, càng ngày đêm ngủ mà canh giữ bên cạnh Diệp Vân Thư.

 

Những thứ nhập khẩu, tất cả vật dụng sử dụng bên đều Liên Kiều kiểm tra kỹ lưỡng một lượt, ngay cả cung nhân và thái giám hầu cận cũng Liên Kiều kiểm tra cẩn thận tất cả đồ đạc của họ.

 

Khi thứ chuẩn xong xuôi, Diệp Vân Thư bên đó cũng bắt đầu chuyển .

 

Lúc đầu Diệp Vân Thư chỉ cảm thấy bụng trĩu xuống, đó thì bụng chút đau…

 

Dưới sự chỉ huy của Tống Chỉ Miên và Thôi Đại cô cô, lập tức bận rộn một cách trật tự.

 

Cơn đau là từng đợt, Diệp Vân Thư trong lúc chuyển còn xem hai bản tấu chương…

 

Khi cơn đau ngày càng rõ rệt, Diệp Vân Thư vốn luôn điềm tĩnh cuối cùng cũng nhíu mày.

 

“Bệ hạ, hãy dùng chút đồ ăn, ăn xong sức mới để sinh con!” Hàn Quốc Công lão phu nhân cùng bà đỡ tiến đến khuyên nhủ.

 

Diệp Vân Thư lúc mới gật đầu, đó sự hầu hạ của Trịnh Uyển Uyển, nàng ăn ít đồ.

 

Nàng ăn xong một bát mì lớn quanh Phượng Thiên điện…

 

Rất , ngoài những của Thái Y viện, những cận của nàng, các danh y và bà đỡ từ Giang Nam gửi đến cũng đều mặt.

 

Mọi thứ đều thỏa…

 

Cảm thấy bụng bắt đầu đau, Diệp Vân Thư chợt phất tay.

 

“Các ngươi đều lui ngoài , Tống Chỉ Miên ở !”

 

Hàn Quốc Công lão phu nhân xong liền Diệp Vân Thư chuyện giao phó cho Tống Chỉ Miên, vội vàng dẫn ngoài.

 

Phượng Ngô cung nhanh chóng trở nên yên tĩnh, Tống Chỉ Miên vội vàng quỳ xuống bên cạnh Diệp Vân Thư.

 

“Bệ hạ gì phân phó!”

 

Diệp Vân Thư nắm lấy tay Tống Chỉ Miên, từ gối của lấy một đạo chiếu thư màu vàng tươi nhét tay Tống Chỉ Miên.

 

“Cái ngươi hãy giữ kỹ!”

 

 

Loading...