Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 287: --- Nhất Đao Thiết
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:00:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ồ? Nói rõ xem nào!” Diệp Vân Thư lập tức hứng thú.
Tống Chỉ Miên , quỳ xuống.
“Bệ hạ, dù nghĩ biện pháp nào, hoặc ban hành chính lệnh nào chăng nữa, bọn họ luôn thể tìm cách đối phó.
Một kẻ trục lợi thì sẽ nghĩ đủ cách.
Nếu vì chuyện mà triều đình ngừng ban bố các chính lệnh khác , chỉ khiến bách tính thấy sự bất lực của triều đình mà thôi.
Vì những kẻ đó ? Chẳng là vì đất miễn thuế ruộng thể mang nhiều lợi nhuận hơn ?
Lấy vị Học chính Giang Nam mà , danh nghĩa y bao nhiêu đất, một năm riêng tiền thuế ruộng tiết kiệm ít nhất hơn vạn lượng bạc trắng.
Nếu bắt y nộp thuế ruộng bình thường, liệu y mua nhiều ruộng đất như ?
Chính vì chi phí duy trì ruộng đất trong tay y ít hơn nhiều so với nông dân bình thường nên y mới thâu tóm nhiều đất đai đến .
Lâu dần, nông dân trồng ruộng của nộp thuế ruộng bình thường, thu nhập kém xa so với những kẻ quý tộc miễn thuế.
Dần dần, cuộc sống của nông dân dựa ruộng đất để nuôi gia đình sẽ ngày càng khó khăn.
Ruộng đất trong tay cũng sẽ những kẻ quý tộc thu về.
Đợi khi nông dân còn ruộng đất trong tay, vạn nhất gặp năm mất mùa gì đó, ngay cả cơm cũng đủ ăn, thì tám phần sẽ xảy loạn lạc.
Thay vì như , chi bằng để nông dân cảm thấy trồng trọt vẫn hy vọng, nông dân chỉ cần đất để trồng, thể ăn no, thì sẽ gây chuyện.
Bệ hạ, nghĩ xem, nếu nông dân bất kể lúc nào cũng hưởng ưu đãi thuế ruộng đất như những kẻ quý tộc thì sẽ thế nào?” Tống Chỉ Miên Diệp Vân Thư.
--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Thành Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn Kết + Phiên Ngoại】(217) ---
Diệp Vân Thư suy nghĩ kỹ lưỡng liền hiểu mấu chốt bên trong.
“Ưu đãi thuế như … đúng , nếu thế, những kẻ còn nghĩ cách nào để thông qua việc miễn thuế ruộng để tích trữ thêm đất đai nữa!
Cách quả thật !” Diệp Vân Thư cũng bày tỏ sự tán thành.
Tống Chỉ Miên tựa sát hơn bên cạnh Diệp Vân Thư.
“Bệ hạ, Lâm tướng chẳng về bảo những kẻ điều tra kỹ càng xem nhà những chuyện gì , mượn cơ hội để giải quyết chuyện .
Những kẻ đó hiện giờ hận thể rụt đầu trong quần, lúc bất kể gì bọn họ cũng dám cãi .
Thay vì để những kẻ đó nghĩ cách chiếm đoạt những lợi ích , chi bằng rộng rãi nhường những lợi ích cho bách tính !
Bọn họ chẳng đang lấy chính lệnh của Thái Tổ ?
Được thôi! Thái Tổ vốn xuất là nông dân, cũng vì cơm ăn mới dẫn dắt nông dân phản kháng.
Giờ đây, trả những lợi ích cho nông dân, đây mới là tâm nguyện lớn nhất của Thái Tổ!” Tống Chỉ Miên tiếp tục .
Diệp Vân Thư sảng khoái hai tiếng.
“Ngươi đúng, trả những lợi ích cho nông dân, để nông dân thấy hy vọng, Đại Dự mới thể mãi mãi vững vàng.”
“Bệ hạ, nghĩ cách đúng ?” Tống Chỉ Miên hai mắt sáng rỡ.
Diệp Vân Thư gật đầu.
“Trong lòng trẫm sớm chủ ý , nhưng những chuyện còn cần Lâm tướng bên giúp đỡ cùng .
Ồ, đúng , Tống Chỉ Miên, còn một chuyện nữa cần với ngươi.” Diệp Vân Thư đột nhiên thẳng dậy.
Tống Chỉ Miên lòng khẽ nhảy dựng, việc khiến nữ đế trịnh trọng cất lời chắc chắn là đại sự, lẽ nào ở nơi nào đó ai xảy chuyện gì mà nàng hề ?
“Bệ hạ điều gì phân phó chăng?” Tống Chỉ Miên vội vàng quỳ xuống.
Diệp Vân Thư hiệu Tống Chỉ Miên gần hơn một chút.
“Hôm Tề Vương từ Tây Nam gửi thư về đây.” Diệp Vân Thư khẽ .
Tống Chỉ Miên trong lòng rùng , lẽ nào Tây Nam chuyện?
“Trong thư y trẫm ban cho một !” Diệp Vân Thư tiếp lời.
Tống Chỉ Miên càng thêm kinh ngạc.
Muốn Bệ hạ ban ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-287-nhat-dao-thiet.html.]
“Muốn ai ạ! Là vị võ tướng nào ở kinh thành ? Chẳng Tây Nam vẫn luôn do Hoàng Phủ gia trấn giữ ư? Các võ tướng ở kinh thành…” Tống Chỉ Miên theo bản năng hỏi.
“Là một nữ nhân!” Diệp Vân Thư Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên trợn tròn mắt.
Muốn một nữ nhân đến đó… Chẳng lẽ là …
“Là Vĩnh Tân Quận chúa đến đó là Tiêu Nhuyễn Nhuyễn? Tiêu Nhuyễn Nhuyễn gần đây đang sắp xếp công việc của Ty Hành Thương, đợi việc rõ ràng chắc chắn sẽ lên đường đến Tây Nam.
Còn Vĩnh Tân Quận chúa… bên đó chẳng Vệ Ngôn Lễ ?” Tống Chỉ Miên chỉ nghĩ đến hai .
Diệp Vân Thư hờ hững .
“Y nữ quan cận của trẫm, Tống Chỉ Miên Tống Thượng Cung!”
Tống Chỉ Miên…
“Y bệnh !” Tống Chỉ Miên theo bản năng buột miệng.
Diệp Vân Thư…
Đệ của nàng… hình như là bệnh, mà còn bệnh hề nhẹ.
“Y ngươi thông minh, đến đó thể khiến các bộ tộc nhỏ của Bán Quốc xoay như chong chóng, ngươi sang đó mưu sĩ.
Tống Chỉ Miên, ngươi ? Nếu ngươi , trẫm đành cắt ái .
Ai bảo trẫm còn trông cậy để bảo vệ Tây Nam của Đại Dự chứ!” Diệp Vân Thư đùa.
Tống Chỉ Miên cần nghĩ ngợi lắc đầu.
“Không ! Ta điên mới đó!”
Diệp Vân Thư càng thêm kinh ngạc.
Tề Vương… dù cũng là Vương gia, thực quyền, còn là ruột của nàng, cho dù đợi Ngọc ca nhi lên ngôi, địa vị cũng sẽ ảnh hưởng.
Còn một điều nữa là… của nàng cũng khá tuấn tú, là đối tượng mà nhiều tiểu thư trong kinh ngưỡng mộ và thầm yêu.
Ai mà chẳng Tề Vương phi chứ!
Ban đầu Diệp Vân Thư nghĩ Tống Chỉ Miên ở Tây Nam một thời gian ngắn, quen thuộc với Tiêu Hoài Cẩn, thiếu nữ hoài xuân, tám phần cũng sẽ chút tư tình.
Nếu thật sự là … nàng cũng thể tác thành một chút.
giờ thái độ của Tống Chỉ Miên…
“Thật sự ?” Diệp Vân Thư hỏi nữa.
Mèo con Kute
“Chắc chắn ! Bệ hạ hiện đang mang long thai, nhiều chuyện cần chú ý, bên cạnh đang là lúc cần , thể chứ?
Hơn nữa… Tây Nam tuy , nhưng so với kinh thành… vẫn kém hơn một chút.
Ta việc gì từ bỏ cuộc sống ở kinh thành mà chạy đến Tây Nam chứ!
Lại còn mưu sĩ nữa, bên cạnh y Vệ Ngôn Lễ còn gì! Ta đến đó gì? Ở kinh thành , ai thấy mà chẳng cung kính gọi một tiếng Tống Thượng Cung!
Đến Tây Nam giúp y bày mưu lừa … lỡ chú ý âm thầm thủ tiêu thì .
Ta sợ c.h.ế.t, !” Tống Chỉ Miên thẳng thắn bày tỏ.
“Y sẽ tặng ngươi hai trang viên lớn, còn sẽ sắp xếp những ngươi trang viên đó!” Diệp Vân Thư tiếp lời.
Tống Chỉ Miên lúc mới dừng một chút.
“Vậy thì… cũng thể ngay bây giờ, ít nhất đợi Bệ hạ định việc mới thể .
Bệ hạ, bên Tây Nam Vệ Ngôn Lễ lo liệu , ngài cần quá lo lắng !
Nào, bên Thái Y Viện gửi t.h.u.ố.c an t.h.a.i đến, ngài uống bây giờ đợi nguội một chút uống…”
…
Một ngày , Lâm tướng cùng một nhóm quan viên mặt mày xanh xao đến Phượng Thiên Điện.
Vừa bước Phượng Thiên Điện, tất cả quan viên đều rút sớ trong tay áo , giơ cao quá đầu.
“Thần tội!”