Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 209: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:57:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liên cả chén cũng

 

Tống Chỉ Miên nghĩ đến việc ngày mai tham gia một dịp như , trong lòng bắt đầu chút căng thẳng.

 

đó nghĩ kỹ , Tiêu Hoài Cẩn xem chắc chắn là công khai tham gia hội nghị hòa đàm.

 

Trong địa bàn của Hoàng Phủ tướng quân, việc sắp xếp một mật thất gì đó vẫn dễ dàng.

 

Những như họ lẽ sẽ ở một nơi mà khác thấy, lặng lẽ quan sát .

 

Quả nhiên, tối hôm đó, Tiêu Hoài Cẩn cho đến với Tống Chỉ Miên đừng quá căng thẳng, cứ để nàng dẫn hai đứa nhỏ ăn uống trong mật thất là .

 

Cho đến ngày hôm , Tống Chỉ Miên mới phát hiện, hóa Tiêu Hoài Cẩn cũng giống họ, hề ý định lộ diện mặt những .

 

Nói là mật thất, thực khá rộng rãi.

 

--- Không gả lão già, đích nữ hầu phủ nữ quanCánh tim lạc lối nhỏ bé [Hoàn thành + Ngoại truyện] (159) ---

 

Một cánh cửa gỗ bí mật thể thấy thứ bên ngoài.

 

Đối diện cánh cửa bí mật là hai án thư. Khi Tống Chỉ Miên dẫn Tiêu Cảnh Ngọc và Thập Nhị Hoàng T.ử , Tiêu Hoài Cẩn án thư với tư thế bất nhã.

 

Tay bưng chén thơm, Tiêu Hoài Cẩn thấy Tống Chỉ Miên , mới thẳng .

 

“Thập Nhị đây với !” Tiêu Hoài Cẩn .

 

Thập Nhị Hoàng T.ử đành đến mặt Tiêu Hoài Cẩn, tiên cung kính gọi một tiếng Thất ca, xuống bên cạnh Tiêu Hoài Cẩn.

 

Còn Tống Chỉ Miên, thì dẫn Tiêu Cảnh Ngọc xuống án thư khác.

 

“Cửu thúc , đó chỉ là một đám tiểu lâu la, đáng mặt, y mặt ứng phó một chút là .

 

Còn bổn vương và hai đứa nhỏ

 

Họ còn đủ tư cách để gặp!” Tiêu Hoài Cẩn chủ động .

 

Tống Chỉ Miên gật đầu, quanh.

 

“Vị Vệ công t.ử ? Các chẳng lúc nào cũng như hình với bóng ? Sao ở đây?”

 

“Vệ Ngôn Lễ ! Huynh việc riêng bận, e rằng hôm nay nàng sẽ gặp .

 

Hôm nay … chắc Thực Yết Thành .

 

Phải đến tối mới về!” Tiêu Hoài Cẩn .

 

Tống Chỉ Miên “ồ” một tiếng. Lúc Vệ Ngôn Lễ Thực Yết Thành chắc chắn việc riêng.

 

 

Mèo con Kute

Khoảng nửa canh giờ , Tiêu Cảnh Ngọc và Thập Nhị Hoàng T.ử uống hai chén thơm, ăn gần hết một đĩa điểm tâm, còn giải quyết nhu cầu cá nhân một , cuối cùng mới thấy tiếng động từ bên ngoài mật thất truyền đến.

 

Tống Chỉ Miên vội vàng thẳng , kéo Tiêu Cảnh Ngọc ngay ngắn, chớp mắt những từ ngoài sân .

 

Người dẫn đầu là một nam t.ử dáng cao ráo, trông gầy yếu, nhưng toát vẻ quý phái.

 

Tất cả đều mặc một loại quần váy dài đặc trưng của Bán Quốc, đầu đội mũ tròn.

 

Để xem một phận cao quý , chỉ cần đồ trang sức chiếc mũ đó đội là đủ.

 

Trên chiếc mũ của Nhị Hoàng T.ử gắn nhiều bảo thạch.

 

Ở vị trí chính giữa là một viên bảo thạch màu xanh lam to bằng quả trứng chim bồ câu, hai bên cũng khảm những viên bảo thạch màu đỏ, xanh lam, xanh lục.

 

Những khác… mũ chỉ vài viên bảo thạch hoặc một chút vàng trang sức.

 

Những Hoàng Phủ An đang ở vị trí thượng thủ, trừ Nhị Hoàng T.ử cung chắp tay cúi chào Hoàng Phủ tướng quân, những còn đều cung kính hành đại lễ của Bán Quốc.

 

Hoàng Phủ tướng quân sắc mặt bình tĩnh, chỉ khẽ nhấc tay hiệu xuống.

 

Nhị Hoàng T.ử dẫn theo sự chỉ dẫn của hạ nhân phủ Hoàng Phủ tướng quân đến các vị trí của .

 

Chỉ là họ đều xuống, đợi một lúc lâu vẫn thấy bưng lên.

 

Trong lòng họ đều thầm thì, bưng một chén nào !

 

Không ai cũng Đại Dự là lễ nghi chi bang, trọng lễ nghi nhất , thế bưng nổi một chén

 

Những Bán Quốc khác đều về phía Nhị Hoàng Tử.

 

Nhị Hoàng T.ử tuy trong lòng cũng chút thầm thì, nhưng nhanh chóng tự thuyết phục .

 

Hoàng Phủ An của Tây Nam quân là một võ tướng, võ tướng hiểu nhiều lễ nghi

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-209.html.]

Hoàng Phủ An thì đang bưng một chén tay mà uống.

 

Thực y keo kiệt, chủ yếu là tối qua Tiêu Hoài Cẩn lôi Vệ Ngôn Lễ với y nhiều điều.

 

Điều đầu tiên là cho những uống .

 

Lúc đó Hoàng Phủ An nghĩ, đồng ý cho đến đàm phán, thì mặt mũi chứ, hơn nữa, kẻ ăn mày đến cửa, tâm trạng y thì còn cho chút nước uống nữa là.

 

“Họ là kẻ ăn mày ư? Kẻ ăn mày cũng đều là Đại Dự !

 

Họ chỉ là một đám tiểu nhân cướp đồ của Đại Dự nhưng thành, chúng đ.á.n.h cho tơi bời, bây giờ sợ chúng đ.á.n.h thẳng tận nhà của họ mà thôi.

 

Họ cần thể diện gì chứ!” Tiêu Hoài Cẩn chút khách khí.

 

Hoàng Phủ An nghĩ , lời lý!

 

… nếu Soái gia đàm phán nữa, bưng thì ‘đoan tống khách’ đây!” Vệ Ngôn Lễ đưa ý kiến khác.

 

“Còn đoan tống khách ư?

 

Cái quy tắc đoan tống khách đó, những nhận ?

 

Hơn nữa, chỉ cho những uống , chứ cho Cửu thúc uống !”

 

Vệ Ngôn Lễ…

 

Nói lý, Bán Quốc quả thật chắc hiểu “đoan tống khách” là gì!

 

Thế nên mới cục diện hiện tại, Hoàng Phủ An tay bưng , còn án thư của những Bán Quốc thì trống .

 

 

Tống Chỉ Miên, Tiêu Hoài Cẩn, cùng hai đứa nhỏ đều tình hình trong sảnh đường.

 

Tiêu Hoài Cẩn dẫn Tiêu Cảnh Ngọc và Thập Nhị Hoàng T.ử hồi lâu vẫn thể nhận ai là Nguyễn Hành Chỉ trốn khỏi Đại Dự.

 

“Lẽ nào tin tức sai , Nguyễn Hành Chỉ đến?” Tiêu Hoài Cẩn nhíu mày.

 

Tống Chỉ Miên thì nhẹ nhàng lắc đầu.

 

“Nguyễn Hành Chỉ đến, chỉ là y cải trang mà thôi.”

 

Tiêu Hoài Cẩn chút kinh ngạc Tống Chỉ Miên.

 

“Nàng từng gặp Nguyễn Hành Chỉ ?”

 

“Chưa từng!” Tống Chỉ Miên lắc đầu.

 

“Vậy nàng Nguyễn Hành Chỉ đến? Ta còn từng gặp Nguyễn Hành Chỉ mà còn chẳng nhận y nữa là!” Tiêu Hoài Cẩn lập tức nhỏ.

 

Tống Chỉ Miên chỉ một nam t.ử trông vẻ đáng chú ý, cách Nhị Hoàng T.ử Bán Quốc hai án thư.

 

“Chính là y!”

 

“Sao nàng ?” Tiêu Hoài Cẩn hỏi dồn.

 

“Ngay từ đầu khi những bước , chú ý đến bước chân của họ.

 

Nguyễn Hành Chỉ hiện tại vốn liếng còn nhiều, chắc chắn dám xuất hiện công khai mặt Đại Dự.

 

Thế nên y nếu đến thì nhất định cải trang.

 

Dung mạo và y phục của một dễ đổi, nhưng những thói quen ăn sâu xương cốt thì thể đổi .

 

Những khác khi đều bước chân bình thường, còn thì theo kiểu ‘tứ phương bộ’ mà các văn nhân Đại Dự thường .

 

Mặc dù khi y nhận điều đổi bước chân, nhưng vẫn thấy.

 

Ngoài bước chân , điện hạ hãy tư thế của y nữa.

 

Người Bán Quốc đều xếp bằng đệm án thư, tự nhiên.

 

Chỉ riêng y lúc đầu thì quỳ gối , đó mới đổi sang xếp bằng, và hai tay y thì đặt đầu gối, chứ như những khác đặt án thư.

 

Những điều đều là một hành vi mà chỉ các văn nhân Đại Dự mới .” Tống Chỉ Miên tỉ mỉ với Tiêu Hoài Cẩn.

 

Tiêu Hoài Cẩn lập tức dán mắt mà Tống Chỉ Miên .

 

Quả nhiên, nếu kỹ, vẫn thể nhận vài điểm bất thường.

 

Dù bề mặt da và cổ hẳn thoa phấn đen, nhưng một đoạn cổ tay vô tình lộ trắng nõn.

 

Nguyễn Hành Chỉ quả thật trông chút khác xưa.

 

 

Loading...