Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 202: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:57:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Là một nha đầu lợi hại

 

Nguyễn Hành Chỉ rời khỏi trạch viện của Tam Hoàng tử, thẳng đến trạch viện của Nhị Hoàng tử.

 

Sau khi đến Mạn Đức Lặc, liền đến tìm Tam Hoàng tử. Sau khi hai chuyện một lúc, Tam Hoàng t.ử tiến cử Nguyễn Hành Chỉ cho Nhị Hoàng tử.

 

Nhị Hoàng t.ử thích văn chương, càng thích những văn nhân tài t.ử của Đại Dự.

 

Những sách như Nguyễn Hành Chỉ, nếu tham gia khoa cử Đại Dự đều thể ghi danh bảng vàng, càng Nhị Hoàng t.ử yêu thích hơn.

 

Thêm đó, Nguyễn Hành Chỉ còn là kinh thành, điều càng khiến Nhị Hoàng t.ử coi trọng.

 

Nhị Hoàng t.ử vô cùng đề cao văn hóa Đại Dự.

 

Hắn còn thường xuyên giả trang một phen, theo đoàn thương nhân Phiêu quốc đến Linh Lung Trấn của Đại Dự để trải nghiệm phong tình Đại Dự.

 

Trong mắt , Đại Dự cái gì cũng .

 

Ăn ngon, mặc , dùng , ngay cả những bách tính đó dường như cũng nhiều nụ hơn Phiêu quốc.

 

Cũng chính vì thế, khi Hoàng đế Phiêu quốc nhân lúc Hoàng đế Đại Dự ngự giá chinh mà mưu đồ một việc, kiên quyết phản đối.

 

Cũng vì , lúc đó mới Hoàng đế Phiêu quốc quát mắng, ở trong trạch viện uống rượu mấy ngày liền.

 

Sau Phiêu quốc liên tiếp mất ba ngọn núi, còn để thành Thực Yết quan trọng nhất lộ quân đội Đại Dự.

 

Hoàng đế Phiêu quốc còn cách nào, lúc mới thả Nhị Hoàng t.ử , và lắng ý kiến của Nhị Hoàng tử, rút quân khỏi thành Thực Yết, thỉnh cầu hòa đàm với Phiêu quốc.

 

Những lời Nhị Hoàng t.ử khuyên Hoàng đế Phiêu quốc triệu hồi Đại Hoàng tử, đều là do Nguyễn Hành Chỉ dạy cho Nhị Hoàng tử.

 

Nguyễn Hành Chỉ chỉ nghĩ đến việc đưa Tam Hoàng t.ử lên ngôi vị Hoàng đế, mưu tính nhiều hơn.

 

Hắn hiện giờ căm hận Đại Dự, càng Đại Dự loạn lên.

 

Phiêu quốc chỉ cần loạn, Tây Nam của Đại Dự chắc chắn sẽ loạn.

 

Chỉ cần loạn, sẽ cơ hội. Hắn Đại Dự sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng...

 

Bên Đại Dự thì chẳng coi Phiêu quốc gì.

 

Hoàng Phủ An khi kéo Tiêu Hoài Cẩn và Vệ Ngôn Lễ xem bản đồ Phiêu quốc thêm một lúc, đều biểu thị tạm thời sẽ để ý đến tình hình bên Thực Yết.

 

"Điện hạ, nếu bên Phiêu quốc thỉnh thoảng cử đến hỏi khi nào thì hòa đàm thì ?" Vệ Ngôn Lễ nhỏ giọng hỏi Tiêu Hoài Cẩn.

 

Tiêu Hoài Cẩn đang định giương cung hết cỡ tay, bỗng chốc buông thõng.

Mèo con Kute

 

"Họ hòa đàm thì hòa đàm ?

 

Họ hòa đàm? Đó là cắt đất , thêm chút gì đó lễ cống nạp hàng năm?

 

Không gì cả mà hòa đàm ư? Nằm mơ !

 

Cứ kệ họ , thời gian bỏ mặc càng lâu, thành ý của họ sẽ càng lớn.

 

Hơn nữa, bên đây là chủ chiến, hòa đàm là ý nghĩ một chiều của họ.

 

Nếu họ cử đến hỏi, cứ kinh thành bên tin tức, phụ hoàng vẫn còn ở Bắc Địa.

 

Tin tức truyền đến Bắc Địa chẳng còn cần một ít ngày ?

 

Rồi phụ hoàng cùng các đại thần trong kinh thành bát bách lý gia cấp thương thảo cũng cần thời gian.

 

Thương thảo xong xuôi bàn bạc với Thái tử, bàn bạc xong với trưởng tỷ của . Lỡ trưởng tỷ của ý kiến khác thì ?

 

Ngươi cũng , phụ hoàng của thương trưởng tỷ của đến nhường nào. Trưởng tỷ của ý kiến khác, chắc chắn thương thảo đúng ?

 

Cứ như thương thảo mãi cho đến khi trưởng tỷ của đồng ý, mới thể gửi tin tức về bên đúng ?

 

Cứ về về như chẳng hết năm !

 

Vạn nhất giữa chừng đám cháu hòa đàm nữa thì ? Vạn nhất Đại Hoàng t.ử sủng ái thì ?

 

Chẳng thứ đều phí công vô ích ?

 

Vậy nên, đừng vội! Cứ từ từ! Cứ để họ từ từ mà đợi!"

 

“Ai, cây cung tệ nha. Cửu thúc xem vẫn còn gân cốt lắm, một cây cung nặng thế cũng thể kéo căng !” Tiêu Hoài Cẩn xong liền đặt cây cung trong tay lên án kỷ bên cạnh.

 

--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn Kết + Phiên Ngoại】(154) ---

 

Vệ Ngôn Lễ gì nữa.

 

Y chỉ hỏi một câu thôi mà!

 

Vị chủ t.ử thao thao bất tuyệt nhiều như , còn đấy nữa!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-202.html.]

Thật gì chứ...

 

Chẳng đàm phán, chỉ đánh, bất cứ lúc nào đ.á.n.h cũng ...

 

Tiêu Hoài Cẩn thấy Vệ Ngôn Lễ gì thì chút bất mãn.

 

“Ngươi chẳng hỏi ? Ta trả lời ngươi , ngươi gì nữa?

 

Vệ Ngôn Lễ, ngươi , từ khi ngươi đến Thái Dương Thành, hình như chút rụt rè sợ sệt .

 

Cái khí chất lãng t.ử ngày ở kinh thành hết cả ? Phải mang phong thái khi ngươi thăm lầu xanh chứ!” Tiêu Hoài Cẩn chút khách khí .

 

Vệ Ngôn Lễ...

 

Y lãng t.ử chỗ nào chứ!

 

Công t.ử của Vệ gia ở kinh thành nức tiếng là đoan chính lễ độ hả!

 

Còn thăm lầu xanh? Quán Xuân Bất Vãn trong tay y còn bận rộn đến mức xuể, còn thăm lầu xanh ?

 

“Tiêu Hoài Cẩn, phát hiện một chuyện!” Vệ Ngôn Lễ cuối cùng cũng lên tiếng.

 

Tiêu Hoài Cẩn vuốt ve cây cung án kỷ một lượt mới Vệ Ngôn Lễ.

 

“Chuyện gì? Ngươi phát hiện nhà đại nhân nào nuôi tiểu ?”

 

Vệ Ngôn Lễ khẽ một tiếng đến đối diện Tiêu Hoài Cẩn.

 

“Thế nào là xa thơm gần hôi, cuối cùng cũng hiểu . Ở kinh thành, chúng ngày nào cũng gặp mặt, vẫn còn khách khí với .

 

Bây giờ đến nơi , ngày nào cũng ngẩng đầu thấy, cúi đầu gặp, đúng là mà phát chán!

 

Ngươi bây giờ mắt, nên ngày nào cũng tìm cớ chọc tức ?” Vệ Ngôn Lễ hỏi.

 

Tiêu Hoài Cẩn...

 

Không mà! Hắn thấy Vệ Ngôn Lễ là của nên mới nhiều như chứ!

 

“Ngươi lên cơn điên gì ! Ta là coi ngươi như nhà đó.

 

Hơn nữa, trong đại doanh , ngoài chuyện với ngươi , còn thể chuyện với ai chứ.

 

Đi tìm Cửu thúc chuyện ? Cửu thúc ngày nào cũng bận rộn như , thể ngày nào cũng quấn lấy ?

 

Còn hai đứa nhỏ , ngày nào cũng trông chừng, chỉ thể chuyện với ngươi thôi, mà ngươi còn ý kiến! Ngươi hả!” Tiêu Hoài Cẩn cũng tính khí của .

 

Vệ Ngôn Lễ câm nín...

 

“Được thôi, của ngươi, chịu đựng tất cả...

 

Ái chà, Soái gia, đến đây?” Vệ Ngôn Lễ còn phản bác vài câu, nhưng đầu thấy Hoàng Phủ An cầm một phong thư .

 

“Hai đứa các ngươi ồn ào lên thế? Tiểu t.ử Vệ gia, đây là thư do hầu của ngươi gửi đến, đến cửa đại trướng, định thì trùng hợp gặp .

 

Ta liền cầm lấy giúp, ngươi xem , hình như là thư từ kinh thành gửi đến.”

 

Hoàng Phủ An trao phong thư trong tay cho Vệ Ngôn Lễ.

 

Vệ Ngôn Lễ mở mặt Hoàng Phủ An và Tiêu Hoài Cẩn...

 

“Chà! Nhanh thật đó! Đoàn xe chở đồ từ kinh thành đến Điền Thành .

 

Cùng lắm là ngày mai thể đến Thái Dương Thành!

 

Tề Vương Điện hạ, đoán xem ai đưa những thứ đó đến đây?” Vệ Ngôn Lễ thần bí Tiêu Hoài Cẩn.

 

“Ai?” Tiêu Hoài Cẩn và Hoàng Phủ An đều tò mò.

 

“Nữ quan Tư nghi phẩm ngũ nội phủ Tống Chỉ Miên! Nàng dẫn đoàn xe đến đây.

 

Hơn nữa trong thư còn , đây là do Diệp Vân Thư Diệp đại nhân đích chỉ định.” Vệ Ngôn Lễ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Có lẽ Tống Chỉ Miên đến thì Tiêu Hoài Cẩn sẽ cần ngày nào cũng chuyện với nữa.

 

“Tống Chỉ Miên là ai? Nữ quan trong cung ? Chưa từng qua!” Hoàng Phủ An .

 

Tiêu Hoài Cẩn đầu tiên sững sờ, đó trong lòng một trận cuồng hỉ.

 

Tống Chỉ Miên đến ... Vậy là hai đứa nhỏ cần trông chừng nữa !

 

“Cửu thúc, vẫn luôn ở Tây Nam, rõ lắm tin tức trong cung và nội phủ.

 

Tống Chỉ Miên ... là một nha đầu lợi hại!” Tiêu Hoài Cẩn chỉ thể như .

 

“Rất lợi hại? Lợi hại đến mức nào?” Hoàng Phủ An càng thêm tò mò.

 

 

Loading...