Cố Yến Lễ cứ từng chút một thử thách giới hạn của .
  chẳng mảy may quan tâm.  chỉ đang chờ một cơ hội, một lý do chính đáng để rời , một cái cớ mà    thể phản bác.
Và cảnh tượng ở sân bay hôm , chính là lý do  nhất của .
28
"Bíp bíp..."
Xe dừng giữa đường  kẹt giao thông, tiếng còi xe phía  vang lên inh ỏi.
Cố Yến Lễ định xuống xe cãi lý, nhưng  lên tiếng cản   : "Trưởng thành lên , Cố Yến Lễ."
"Vạn Ninh, chúng  thật sự  thể tiếp tục ?" Anh   sang , dùng ánh mắt khẩn cầu.
"Anh  sớm   kết cục   mà."   thẳng  mắt  , khóe môi nhếch lên một nụ  tàn nhẫn: "Ngay từ lúc chúng  mất  đứa con ."
Đứa con , là vết thương sâu hoắm trong lòng cả hai.
Giờ nhắc , chẳng khác nào d.a.o cứa  tim.
...
Cố Yến Lễ lặng lẽ khởi động xe.
Tay   siết chặt vô lăng đến trắng bệch.
Bên trong xe,  ai  thêm một lời nào.
Bên ngoài, ánh đèn xe lập lòe, kéo dài như một dòng sông ánh sáng.
29
Về đến nhà, Cố Yến Lễ lập tức trốn  thư phòng.
 gọi công ty vận chuyển, nhanh chóng thu dọn  bộ đồ đạc của .
Trước khi  công tác,   nhờ môi giới thuê sẵn một căn hộ.
Trước khi rời ,  cầm theo bản thỏa thuận ly hôn  ký sẵn tên , đẩy cửa bước  thư phòng.
Bên trong, Cố Yến Lễ cúi đầu   bàn  việc, cả  đầy vẻ uể oải, tiều tụy.
"Chỉ cần ký  là . Chúng  hãy chia tay trong êm , để  chút thể diện cho ."  nhẹ nhàng đẩy bản thỏa thuận đến  mặt  .
Cố Yến Lễ bất động.
"Tự giải thoát cho  , Cố Yến Lễ."  đẩy bản thỏa thuận gần hơn một chút.
Anh  ngước lên, đôi mắt đỏ ngầu: "Không  em  sẽ cho  ba cơ hội ? Vạn Ninh, tại  em  tàn nhẫn như !"
  giải thích, chỉ lặng lẽ   .
Thời gian trôi qua từng giây dài đằng đẵng.
Cuối cùng, Cố Yến Lễ cầm bút lên, nặng nề ký xuống.
30
Hôm , bước  từ cục dân chính,  cảm thấy  bao giờ nhẹ nhõm đến .
Không còn  nơm nớp lo sợ,  cần  bận lòng xem Cố Yến Lễ  yêu   .
So với sự nhẹ nhàng của , Cố Yến Lễ  trông  nặng nề.
"Em  ? Để  đưa em." Anh  mở cửa ghế phụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-con-chung-duong/7.html.]
"Không cần ,  cùng đường mà."
 vẫy tay gọi một chiếc taxi,  tươi vẫy tay với  : "Bảo trọng nhé, Cố Yến Lễ!"
Lời , chân thành vô cùng.
Cố Yến Lễ  đó, dõi theo bóng  rời ,  lâu  vẫn  nhúc nhích.
31
Sau ly hôn,  dốc  bộ tâm sức  công việc.
Chẳng bao lâu ,   thăng chức trưởng phòng kinh doanh,   điều đến chi nhánh Nam Thành. Ở đó,  gặp  Lộ Trạch Minh.
Biết   độc ,  lập tức triển khai chiến thuật theo đuổi dồn dập.
Mỗi ngày một bó hoa, thỉnh thoảng  mời cả phòng  uống  sữa, ăn uống.
Dưới sự "mua chuộc" của , đồng nghiệp ngày nào cũng rỉ tai  về những ưu điểm của .
  giấu giếm chuyện   thể sinh con, nhưng Lộ Trạch Minh    quan tâm.
Ba   còn  thoáng, lập tức tổ chức hôn lễ cho chúng .
Sau khi kết hôn,  và Lộ Trạch Minh đến trại trẻ mồ côi, nhận nuôi một bé gái, đặt tên  mật là Niệm Niệm.
32
Sau , Cố Yến Lễ kết hôn với Liễu Khanh Khanh.
Nghe ,   uống say  thất ,  cô   thai.
Ban đầu,    chịu cưới, nhưng Liễu Khanh Khanh  báo tin  thai cho ba  chồng, còn uy h.i.ế.p rằng nếu  cưới, cô  sẽ phá thai.
Cuối cùng,   đành  kết hôn.
... chuyện  chẳng còn liên quan gì đến  nữa.
Cả cuộc đời , , Lộ Trạch Minh và Niệm Niệm sống hạnh phúc bên .
Ngoại truyện
Gặp  Cố Yến Lễ, là ở bệnh viện.
Lộ Trạch Minh và Niệm Niệm cùng   khám thai.
 ,  mang thai,  bảy tháng . Ngay cả bác sĩ cũng  đây là một kỳ tích.
"Niên Niên..." Một giọng  quen thuộc vang lên.
Là Cố Yến Lễ.
Anh   vẻ  tiều tụy,  tay còn đeo còng  8, trông vô cùng chói mắt.
"Em... mang thai ?" Ánh mắt   rơi xuống bụng , trong mắt thoáng qua vẻ sửng sốt.
Chưa kịp đợi  trả lời, cảnh sát phía   thúc giục.
Lúc lướt qua ,   khẽ : "Chúc mừng em, và... xin !"
Nghe ,  khi kết hôn với Liễu Khanh Khanh,   suốt ngày cãi vã,   vì lỡ tay    thương nên  bắt giam.
Vừa lúc đó, y tá gọi tên .
 mỉm , nắm c.h.ặ.t t.a.y Lộ Trạch Minh và Niệm Niệm, cùng  bước  phòng khám.
Đón chờ một sinh mệnh mới.
(Hoàn)