dùng đũa bới bới đĩa ớt xanh ít ỏi: “Thịt ? Cô mở mắt chó của   mà xem, ở   thịt?”
 
Cô   quen bắt nạt học sinh,  ngờ    dám phản kháng, liền nổi cáu: “Cậu là đứa nào mà ăn  như thế hả? Chủ nhiệm của  là ai? Học lớp nào? Gọi thầy chủ nhiệm đến gặp !”
 
  nhạt: “Cô là cái thá gì mà đòi gặp chủ nhiệm của ?”
 
Cô  cầm cái muôi chỉ  : “Cậu  tin   chủ nhiệm dạy dỗ  ? Đồ ranh con   tôn trọng  khác.”
 
 thách thức, đưa đầu  phía : “Đến đây, đánh , thử động   xem!”
 
Cô  sững . Suy cho cùng, cô  cũng chỉ là nhân viên  thuê, bình thường chỉ  cậy thế  càn, chứ bảo đánh học sinh thì dù  cho cô  trăm lá gan cũng  dám.
 
Lúc , một ông chú bên cạnh bước tới hòa giải, giật lấy cái muôi từ tay cô phục vụ: “Giới trẻ nóng tính  gì, chỉ vài miếng thịt thôi mà,  đáng.”
 
Ông  lục tung nồi thức ăn, cuối cùng cũng moi  vài miếng thịt khô khốc, cho  khay của ,  vẫy tay, như xua ruồi: “Đi ,  mau!”
 
  để ý đến ông , giơ tay  hiệu, bạn  cùng bàn lập tức đưa thêm một khay cơm khác.
 
 quẹt thẻ: “Một phần ớt xanh xào thịt.”
 
Hai   bắt đầu cảm thấy  gì đó  , tỏ  cảnh giác: “Cậu định  gì?”
 
 : “ ăn cơm chứ  gì nữa!”
 
“Hai phần  mà,  còn lấy nữa  gì?”
 
“Liên quan gì đến ,   lấy bao nhiêu phần thì lấy!”
 
Ông chú mím chặt môi, nhắm mắt múc thêm một phần nữa cho ,   tay  còn run, bệnh kinh niên nhiều năm chỉ một chiêu mà khỏi ngay.
 
  còn xoắn xuýt với  lượng thịt,   giơ tay  hiệu, khay thứ ba  đưa tới.
 
Quẹt thẻ: “Một phần ớt xanh xào thịt.”
 
Ông chú cuối cùng cũng nhận  tình hình  ,    chịu múc nữa, đồng thời  hiệu bằng ánh mắt cho cô phục vụ. Cô  lập tức chạy  gọi .
 
 : “Ông điếc ?  bảo lấy cơm!”
 
Ông chú nghiến răng: “ nhịn  lâu lắm  đấy!”
 
 lúc đó, cô phục vụ dẫn theo gã quản lý căng tin, thở hổn hển chạy tới.
 
Cô  chỉ tay  : “Chính là   gây rối!”
 
—--------
 
Gã béo   thấy , lập tức nhăn nhó: "Lại là  ,  định  gì đây?"
 
 đáp: " đến căng tin thì còn  gì nữa, đương nhiên là ăn cơm !"
 
Hắn chỉ  ba khay cơm  quầy: "Không   đưa cho   ? Cầm lấy   nhanh ."
 
 tùy tiện khuấy đĩa thức ăn, nhanh chóng tìm thấy một " bạn cũ".
 
 gắp lên và giơ  mặt : "Đây là cái gì? Ông  cho  xem đây là cái gì!"
 
Hắn trơ trẽn đáp, chỉ  con sâu mà  dối: "Đây là thịt sợi!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khoi-nghia-o-can-tin-yjwd/chuong-4.html.]
"Tốt,  ông ăn , miếng thịt  cho ông, há mồm ! Ông há cái mồm  !"
 
Gã béo  ngờ  sẽ  gần và bóp miệng , liền mạnh tay đẩy : "Mày  c//hế//t ? Lão Chu đúng là dạy  cái lũ như mày, thầy trò đều   gì!"
 
6
 
Chủ nhiệm của  họ Chu. Ngay lúc ,   châm thêm dầu  lửa.
 
 : "Sao? Chính ông   đồ ăn mà  dám ăn?"
 
Rồi  nhấc khay cơm lên và tát mạnh  mặt :
 
"Vậy mà còn sủa cái gì nữa hả?!"
 
"Bùm" một tiếng, đám học sinh vốn nín nhịn  lâu lập tức nổ tung.
 
Người thì lật tung khay cơm,  thì xô đổ bàn ghế.
 
Lớp trưởng của chúng  còn nhảy lên bục giảng, hét lớn: "Bọn khốn   coi học sinh  gì,   chịu  nữa !"
 
Câu  đó lập tức nhận  vô  sự hưởng ứng.
 
Nhiều học sinh vốn  thuộc lớp  cũng  dậy, ném khay cơm về phía quầy thức ăn.
 
Các quầy cơm ngay lập tức  phá tan tành.
 
Ở cái tuổi bùng nổ hormone,  thêm sự tức giận  dồn nén quá lâu, tất cả những hận thù mới cũ đều bùng nổ  lúc !
 
Mấy cô bán cơm thường ngày luôn lạnh lùng với chúng , thấy đám học sinh nổi dậy thì   dám chống cự.
 
Họ lập tức chạy trốn còn nhanh hơn cả thỏ.
 
Chúng  nhanh chóng chiếm lĩnh căng tin.
 
Nồi niêu  ném, bát đũa  đập,  thứ thành một mớ hỗn độn.
 
Tình hình  khả quan.
 
Gã béo   tát ngã xuống, cũng phát điên.
 
Mặt gã béo đỏ bừng,  tức giận chửi rủa,  sẽ  cho  c//hế//t, nguyền rủa cả gia đình    yên .
 
 túm lấy cổ áo ,  tát tới tấp hai bên mặt .
 
Ở tuổi 16, dù là sức mạnh  trí thông minh,  đều đang ở đỉnh cao. Trong   dường như  còn chảy m.á.u nữa, mà là adrenaline.
 
  thừa sức mạnh, đánh cho   còn chút sức lực nào để phản kháng. Hắn đánh   , liền chửi càng ác độc và bẩn thỉu hơn.
 
 thấy  ồn ào quá, liền tiện tay chộp lấy một nắm thức ăn   là món gì,  nhét  miệng .
 
Hắn  chịu ăn,  liền dùng cả hai tay nhét mạnh .
 
"Cơm tự các  nấu  mà còn  dám ăn,    dám cho chúng  ăn?"
 
Gã béo cố móc cổ họng để nôn  hết.
 
Lúc   càng tò mò hơn,   rốt cuộc thức ăn họ nấu là cái gì.
 
 lúc đó,   gọi tên .