Sắc mặt Kỷ Vận   đổi, cô cầm lấy viên thuốc tránh thai, thẳng tay bóc   nuốt xuống.
"Cần kiểm tra ?"
Truyện được edit bởi Lavieee
Câu hỏi  là dành cho Tống Thư Âm.
Tống Thư Âm lắc đầu,  định lên tiếng thì thấy Kỷ Vận   dậy, mang giày  rời .
Suốt cả quá trình, cô thậm chí  thèm liếc Tống Thư Âm lấy một .
Sắc mặt Tống Thư Âm lập tức biến đổi vì tức giận, ánh mắt đầy oán hận  theo bóng lưng Kỷ Vận cho đến khi khuất hẳn. Một lát , cô  mới cúi xuống nhặt vỏ thuốc  đất, nhét  túi xách của .
Vừa  khỏi phòng, Tống Thư Âm  bắt gặp Hạc Bắc Lâm  họp xong trở về.
Cô  lập tức nở nụ  ngọt ngào.
"Bắc Lâm ca."
Hạc Bắc Lâm khẽ gật đầu, ánh mắt vô tình quét qua phòng nghỉ  xa.
Tống Thư Âm vô thức siết chặt túi xách trong tay, nhưng  nhanh  lấy  vẻ bình thản.
"Bắc Lâm ca, thuốc em  đưa cho Kỷ tổng , cô  cầm lấy   ngay."
"Kỷ tổng đúng là nữ cường nhân, dù   thương cũng  chịu nghỉ ngơi."
"Bắc Lâm ca,  đúng là nhặt  bảo vật ."
…
Kỷ Vận lê  thể mệt mỏi trở về văn phòng. Khi nãy, cô  soi gương trong nhà vệ sinh, những vết bầm tím    đậm hơn, thậm chí một  nơi còn rớm máu.
Hạc Bắc Lâm đúng là chó mà!
Không ăn uống gì   uống thuốc khiến  dày vốn đang đau nay càng quặn thắt hơn, như thể  hàng ngàn chiếc kim bạc đồng loạt đ.â.m . Cô ôm bụng, sắc mặt tái nhợt.
 lúc , một cái đầu nhỏ ló  từ ngoài cửa, dần dần lộ  gương mặt tròn trĩnh của Trì Manh.
Kỷ Vận ngước lên, bốn mắt chạm .
Trì Manh  tít mắt, để lộ hai chiếc răng nanh nhỏ, vẫy tay chào:
"Kỷ tổng."
"Điện thoại của chị đây."
Hôm đó, Kỷ Vận bỏ quên điện thoại ở khách sạn của Trương Phong. Hôm qua về, cô  bảo Trì Manh  mua một chiếc mới.
"Cảm ơn."
"Chị sẽ chuyển khoản ngay cho em."
Vừa , Kỷ Vận  bật nguồn máy, đăng nhập tài khoản cá nhân, đồng thời khóa chiếc điện thoại cũ.
Cô  cài mật khẩu và vân tay, nên  lo Trương Phong  thể  gì với nó.
Bây giờ khóa máy , nó chỉ là một cục gạch mà thôi.
Sau khi đăng nhập WeChat, cô lập tức chuyển tiền cho Trì Manh.
"Hehe,  em  khách sáo nữa nha."
Trì Manh  híp mắt, nhanh chóng nhận tiền.
"Kỷ tổng, hôm qua…" Trì Manh  cô mấy , ấp úng.
Hôm qua, Kỷ Vận  Hạc Bắc Lâm gọi  văn phòng. Ban đầu chỉ là để bàn chuyện hợp đồng, nhưng ai ngờ   phát tình, giày vò cô đến nửa đêm. Nếu   cô ngất ,  lẽ  vẫn  chịu buông tha.
Vừa nghĩ đến chuyện đó, đầu gối và thắt lưng của cô càng nhức nhối. Cô nghiến răng, hôn nhân  nhất định  kết thúc sớm hơn dự định!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kho-thuan-phuc/chuong-10-ky-van-co-khong-xung-lam-pho-tong.html.]
"Hôm qua, chị và Hạc tổng  vui vẻ gì.  hợp đồng vẫn  ký, nếu chị  ký, chẳng ai  thể ép em cả."
"Giờ chúng  mới chỉ ký hợp đồng, vẫn còn nhiều chi tiết cần đối chiếu."
"Đừng suy nghĩ linh tinh, công sức của    ai  thể cướp mất. Hãy tập trung chuẩn  cho giai đoạn tiếp theo."
Nghe , Trì Manh lập tức thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng buông lỏng. Cô  chớp mắt vài cái, quan sát Kỷ Vận đầy lo lắng.
"Kỷ tổng, dạo  chị    bệnh ?"
"Em thấy sắc mặt chị   lắm."
"Ơ… đây là gì thế?"
Trì Manh phát hiện vết bầm  cổ Kỷ Vận, liền đưa tay chạm . Kỷ Vận lập tức lùi , dùng bút gạt tay cô  .
"Giữa ban ngày ban mặt, động tay động chân như   thể thống gì?"
"Kỷ tổng, chị…"
"Bị muỗi cắn thôi."
Kỷ Vận mặt  đỏ, tim  loạn, kéo cao cổ áo.
"Được , mau   việc . Giai đoạn tiếp theo  quan trọng."
Trì Manh vỗ n.g.ự.c tự tin: "Chị yên tâm! Gần đây     chán nản, nhưng  chị  xong, nhất định ai cũng sẽ lấy  tinh thần, quyết chiến đến cùng!"
"Hạc tổng theo đuổi tình yêu thì cũng đừng lấy thành quả lao động vất vả của chúng   để dâng hiến chứ!"
"Giỏi thì bảo Tống Thư Âm tự  lập thành tích !"
"Không  bản lĩnh, cả ngày chỉ  bám theo đàn ông, miệng thì ngọt hơn cả  Bích Loa Xuân trăm năm…"
Bốp!
 lúc đó, ngoài cửa vang lên một tiếng động nhỏ.
Hai  trong văn phòng cùng ngẩng đầu, chỉ thấy Hạc Bắc Lâm và Tống Thư Âm     đó từ bao giờ.
Gương mặt Tống Thư Âm trắng bệch, hoảng loạn nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạc Bắc Lâm, run rẩy  dễ phát hiện.
"Không ,   !"
"Kỷ tổng, chị hiểu lầm  ."
"…"
Tống Thư Âm gấp đến mức mắt đỏ hoe,  năng lộn xộn. Cô  vội vàng kéo tay áo Hạc Bắc Lâm.
"Bắc Lâm…"
"Không đúng, Hạc tổng,  mau  với Kỷ tổng , đây chỉ là hiểu lầm!"
Hạc Bắc Lâm vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô , ánh mắt lạnh lẽo quét qua Trì Manh.
Trì Manh sợ cứng ,  ánh mắt đó  chằm chằm, cả cơ thể run rẩy.
"Trì Manh, cô  ngoài !"
Kỷ Vận  Hạc Bắc Lâm mà nổi giận thì  ai đỡ nổi, huống hồ Tống Thư Âm  là   cưng chiều. Trì Manh chỉ là nhân viên nhỏ,  chịu nổi áp lực .
Trì Manh thở phào, định chạy  ngoài.
"Đứng !"
Giọng  lạnh băng vang lên, cô  khựng bước, mặt mày tái mét.
Giờ cô  chỉ  cắn đứt cái miệng lắm lời của !