KHINH ÂM MẶC VẬN HỌA SƠN HÀ - 6
Cập nhật lúc: 2025-12-22 22:58:24
Lượt xem: 2,675
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxcWxEhLA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta chăm chăm ông, một chữ cũng chẳng .
Lão già cố ý — chọn những chức vị bên lề, chút thực quyền.
Ông hiểu rõ gì.
Ta tiếp cận trung tâm quyền lực, mà Thái Y Thự là giới hạn cao nhất một nữ t.ử thể chạm tới.
Mẫu : trở thành Hoàng hậu.
Ta , nếu gả cho Lê vương Quân Mặc, sự ủng hộ của phụ , con đường chẳng hề khó .
Thế nhưng trong lòng sinh một sự kháng cự khó hiểu.
Chẳng lẽ nữ nhân cả đời chỉ thể dựa nam nhân ?
Cuộc chuyện với phụ kết thúc trong vui.
Thế nhưng ngày hôm , phụ tan triều trở về, mừng rỡ mang cho một đạo thánh chỉ.
“Âm Âm, đây, cha xin cho con một chức vụ—nghiên mực cho bệ hạ.”
Ta vội vàng nhận lấy thánh chỉ.
Nhìn bốn chữ “Đệ nhất nữ quan”, nước mắt lập tức trào .
Ta lặng lẽ phụ nhuốm màu tuổi tác.
Ông trả giá bao nhiêu, mới thể cầu cho một vị trí như thế ?
Đừng coi thường việc nghiên mực.
Đó là trực tiếp thông thiên thính, là công việc chỉ những đại thái giám sủng tín nhất bên cạnh bệ hạ mới giành .
12
Ngày chính thức nhậm chức, mặc triều phục đặc chế do cung đình ban phát, theo phụ lên triều từ sớm.
Ca ca hai chúng , ghen tức, hậm hực :
“Lão già thiên vị! Ta mười năm đèn sách, vốn thể thi Thám hoa, thế mà cha ép giấu tài, chỉ đỗ Đồng tiến sĩ. Lăn lộn năm năm, đến giờ vẫn là quan thất phẩm dự triều. Vậy mà giờ cha dắt trực tiếp triều, cha đúng là thiên vị!”
Phụ khi lên xe ném cho một cái liếc, một câu cũng chẳng buồn đáp.
Ta cũng cố ý trợn mắt.
“Nếu nữ t.ử tham gia khoa cử, nghĩ sẽ thi kém ? Cha bảo ẩn , thì cứ ngoan ngoãn mà ẩn, nhảy nhót lung tung gì!”
Dĩ nhiên, chỉ là đùa cho hả miệng.
Cây cao đón gió — ai mà chẳng hiểu đạo lý ?
Huống hồ, là nữ tử, vốn dĩ khác với họ.
13
Sau khi cung, theo phụ dự triều sớm, mà một tiểu công công dẫn đến chờ bên ngoài Ngự thư phòng.
“Nữ quan cứ đợi ở đây.”
Ngoài câu đó , thêm một lời dư thừa.
Đợi một mạch, từ canh năm đến giờ Thìn.
Mãi đến khi Ngự thiện phòng mang bữa sáng tới, bày biện xong trong thiên điện, bệ hạ mới chậm rãi bước đến.
Nhìn thấy , bệ hạ hề ngạc nhiên, chỉ khẽ :
“Vân tướng khen ngươi một trái tim thất khiếu linh lung*, trẫm vốn tin, trừ phi ngươi giúp trẫm giải một nghi hoặc.”
(*ám chỉ tâm trí cực kỳ thông minh, nhạy bén, thấu lòng và thế sự.)
“Thần nữ nguyện vì bệ hạ mà tận lực.”
“Sáng nay tấu báo: gần phủ Ôn Châu, giặc Oa hoành hành. Triều đình nên tăng binh ? Nếu tăng, thì tăng thế nào?”
Ta khẽ nhướng mày.
Việc xuất hiện dấu hiệu sớm đến thế, càng giải quyết càng sớm.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khinh-am-mac-van-hoa-son-ha/6.html.]
“Bệ hạ, thần nữ xin giấy bút.”
Bệ hạ gật đầu, dẫn Ngự thư phòng, chỉ tay bút mực án:
“Cứ dùng.”
Ta vẽ một tấm bản đồ —
đây là địa đồ mà đến hậu kỳ kiếp , dùng xương m.á.u vô tướng sĩ mới kiểm chứng .
“Đây là Cao Câu Ly?”
Bệ hạ bản đồ, mắt khẽ nheo .
“Phía đối diện Cao Câu Ly, quần đảo … chẳng lẽ là Đông Doanh?”
Ta gật đầu.
“Sào huyệt của giặc Oa thực ở Đông Doanh. bọn chúng khôn ngoan, để tránh liên lụy bản quốc, khiến khác đoán nguồn gốc, liền lấy các hải đảo căn cứ, xâm lấn ven biển phía Nam của .”
Bệ hạ bản đồ, nhướng mày.
“Ngươi suy đoán từ ?”
“Kỳ thực, trong quân doanh, nghi ngờ là bí mật. chỉ cần Đông Doanh thừa nhận đám giặc Oa xuất từ nước họ, thì chúng cớ đối phó Đông Doanh.”
“Quả nhiên. Vậy ngươi cao kiến gì?”
“Nghe Đông Doanh một tòa Thần Sơn, tuyết băng núi thể trị bách bệnh. Hoàng hậu nương nương vốn tâm tật, bệ hạ sai sứ sang Đông Doanh cầu một ít băng tuyết, kết quả sứ giả chậm chạp về. Bệ hạ lý do nghi ngờ Đông Doanh — một nước phụ thuộc — ngấm ngầm ôm lòng bất chính.”
Nói xong, ánh mắt bệ hạ đổi khác, khẽ tặc lưỡi một tiếng.
“Mưu kế … thật thiếu đạo đức.”
Rồi ngài cầm bản đồ lên, xem xét cẩn thận, một lúc gật đầu:
“Tuy thiếu đạo đức chút, nhưng trận , giặc Oa ắt giải. Hừm… Vân tướng sai, quả thật ngươi một trái tim thất khiếu linh lung. Chỉ tiếc, ngươi là nữ nhi.”
Ta cạn lời.
Câu bảo tiếp thế nào đây?
Chẳng lẽ hô lên: “Ai nữ t.ử bằng nam tử?”
Hay : “Bệ hạ thần nữ lò tái tạo ư?”
Thực , thất khiếu linh lung tâm chỉ là phụ bịa .
Đây vốn là kinh nghiệm đẫm m.á.u mà tướng sĩ hậu kỳ kiếp đổi lấy.
Ta sớm , chỉ là để giảm bớt hi sinh.
Còn chuyện thiếu đạo đức, cũng nhận.
Kiếp gả cho Lâm Khoát, nhà đủ chuyện thất đức, quả thật học đôi phần.
Huống chi, đối phó Đông Doanh — một nước tiểu xảo mà đại nghĩa,
thiếu đạo đức… mới là đúng cách.
14
Ngày hôm , Hoàng hậu phát bệnh.
Sứ giả sang Đông Doanh đường đường chính chính rời bến Thiên Tân Vệ bằng thuyền.
Cùng lúc đó, các xưởng đóng thuyền lớn nhỏ ở Thiên Tân Vệ âm thầm đóng tàu với lượng lớn, huấn luyện thủy quân.
Một tháng , trong Ngự thư phòng.
Bệ hạ phê duyệt tấu chương, ở bên im lặng như gà, chuyên tâm nghiên mực.
Đây là việc tinh tế.
Là thiên kim Tướng phủ, đây từng ; khi cần, tự .
Bởi , mực nghiền ban đầu, bệ hạ dùng mà khóe miệng giật giật, bảo đức xứng vị,
lệnh cho về nhà học cho đàng hoàng.
Ta đành tìm Bích Uyên — từng nghiền mực cho —
một lòng học suốt thời gian dài.