KHINH ÂM MẶC VẬN HỌA SƠN HÀ - 3
Cập nhật lúc: 2025-12-22 22:56:54
Lượt xem: 3,503
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOVXMoHga
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một con cũng bắt , mệt đến mức vững.
“Hừm.”
Không từ lúc nào Quân Mặc lưng , cúi đầu .
Xem d.ư.ợ.c hiệu tan, mí mắt còn rũ xuống, mà mắt sáng răng trắng, lên tựa như mặt trời cao.
Sau đó, nhặt một cành cây, đ.â.m thẳng xuống nước, nhấc lên — một con cá xiên đầu cành.
Ta: “……”
Khoe khoang đủ đó.
Ta mặt cảm xúc, lặp y như , xiên mười mấy con cá, càng càng thấy cố tình nhạo .
Xiên đủ cá, đòi d.a.o găm, thành thạo m.ổ b.ụ.n.g cá.
Thấy sắc mặt chút cổ quái, khẽ ho một tiếng.
“Nhìn cách ăn mặc của cô nương, hẳn là tiểu thư khuê các, mấy thứ cũng là chuyện bình thường.”
Ta chớp chớp mắt, kỳ quái hỏi:
“Điện hạ nhận ? Ta là Vân Thanh Âm, đích nữ Vân tướng, mỗi yến tiệc trong cung đều dự.”
Hắn ngẩn , ngẩng mắt lặng lẽ hồi lâu, lắc đầu.
“Bổn điện… mù mặt.”
Ta: “……”
Không hiểu , bỗng dưng chút hối hận vì cứu .
Có điều, cá thật sự ngon, ngoài giòn trong mềm.
Ăn xong, tìm nhiều cỏ dại ven sông, giã thành nước bôi lên vết thương, mấy loại thì nuốt trực tiếp.
Chắc đó là thảo d.ư.ợ.c nhỉ?
Trong mắt thì là cỏ dại…
Nếu để tổ mẫu lời , bà thể cầm roi quất nát m.ô.n.g mất.
Ta gần như thấy cảnh bà cầm chiếc roi da nhỏ, tức đến giậm chân.
“Ta dạy ngươi hơn hai mươi , một loại d.ư.ợ.c thảo ngươi cũng nhớ nổi? Trong đầu ngươi rốt cuộc đang nghĩ gì hả? Có học thêm vài thứ y lý, đối với nữ nhân quan trọng đến mức nào ?”
Haiz!
Đã trùng sinh trở , nếu cơ hội về quê, nhất định hiếu kính bà cho thật .
Kiếp , ép cùng phòng với Lâm Khoát Chi, nhiễm bệnh dơ bẩn.
Không dám khám đại phu, chỉ thể lén uống t.h.u.ố.c của Lâm Khoát Chi, thật sự thì nhai cả bã t.h.u.ố.c của .
Khi đó, hối hận —
hối hận vì chịu học y lý cho đàng hoàng cùng tổ mẫu.
07
Quân Mặc mỗi ngày một khá lên.
Hắn tuy mù mặt, nhưng hề mù đường.
Dẫn rẽ trái quẹo , đầy nửa ngày khỏi khu rừng, tìm thuộc hạ của tại một trạm dịch ven quan đạo.
Tại dịch trạm tắm rửa, gột sạch bụi trần, cùng xe ngựa hồi kinh.
Sắp tới kinh thành, ánh mắt rực sáng .
“Cô cứu bản điện một mạng, bản điện tất báo đáp.
Bản điện cho cô hai lựa chọn.
Một là tâu rõ với phụ hoàng bộ chuyện , bản điện cưới cô phi.”
Ta chớp chớp mắt.
“Còn lựa chọn thứ hai?”
Quân Mặc khẽ .
“Cô nhiều ngày về, tất sẽ đời dị nghị, coi là trong sạch.
Vì , lựa chọn thứ hai là —
cô Pháp Từ sư thái của Tu Di Am cứu, vì dưỡng thương, nên lưu Tu Di Am hai ngày.”
Ta khẽ “chậc” một tiếng.
“Còn chọn ? Dĩ nhiên là cái thứ hai.”
Quân Mặc khựng , ánh mắt chút phức tạp, dường như còn thoáng qua một tia thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khinh-am-mac-van-hoa-son-ha/3.html.]
À…
“Chẳng lẽ mấy ngày ở chung với , điện hạ đem tình ý đặt sâu nơi ư?”
Không hổ là — sống hai đời, da mặt dày vô cùng.
Quân Mặc: “……”
Hắn cạn lời trong chốc lát, che mặt bật .
“Cô — đích nữ tướng phủ, quả thực là…”
Ta nhướng mày.
“Thô ráp?”
“Không… , bản điện ý đó.”
Hừ!
Ta tin ngươi cái quỷ.
Sau đó Quân Mặc rời xe, và chia đường mà .
Còn xa phu của , chẳng từ lúc nào đổi thành Pháp Từ sư thái của Tu Di Am.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Bà thấy vén rèm, liền mỉm niệm một tiếng Phật hiệu:
“A Di Đà Phật! Cô nương, chúng sắp về tới nhà .”
Ta cảm kích cảm tạ.
Rồi cổng thành ngày càng gần, trong lòng vui mừng khôn xiết.
Tính , hai mươi năm gặp phụ mẫu.
Ta nhớ họ vô cùng.
Chỉ là ngờ —
xe ngựa thành, dừng phủ Tướng, gặp đầu tiên nhà, mà là Lâm Khoát Chi.
Hắn ca ca đ.á.n.h văng ngoài, mặt mũi bầm dập.
Thấy xuống xe, mắt sáng lên, lao tới định ôm .
“Thanh Âm, Thanh Âm! Nàng còn sống, thật quá!
Bất kể đó xảy chuyện gì, cũng sẽ ghét bỏ nàng!”
08
“Ghét bỏ ?”
Ta lạnh, một cước đá ngã lăn đất.
“Người của Vĩnh Xương Hầu phủ các ngươi đúng là lợi hại,
miệng mở khép , bịa đặt trinh tiết của một cô nương như .”
Lâm Khoát Chi ngã đến choáng váng, ngơ ngác , tiếp đó mặt già đỏ bừng, hổ hóa giận, bò dậy khỏi mặt đất.
“Nàng rơi xuống vực, mất tích hai ngày hai đêm, ai trong thời gian đó xảy chuyện gì, chừng…”
“Bốp!”
Ta một bạt tai quật thẳng mặt , đ.á.n.h lệch cả mặt, cũng cắt ngang lời .
“Hừ! Miệng lưỡi khéo thật.
Cho dù chẳng hề xảy chuyện gì,
Hay dù thật sự mất trinh tiết,
thà ni cô cũng gả cho ngươi!”
“ ! Muội của — Vân Khuynh Hạc,
cho dù thật sự mất trinh tiết, tướng phủ cũng nuôi ,
cần Vĩnh Xương Hầu phủ các ngươi tới nhặt tiện nghi!”
Ca ca từ trong phủ bước .
Người vốn thanh cao, kiêu ngạo, cực kỳ giữ lễ, lúc kéo theo một cây gậy gỗ dài, hiển nhiên tên khốn chọc giận đến mức mất lý trí.
“Ca ca!”
Kiếp ca ca mất sớm, cộng cả hai đời, ba mươi lăm năm gặp .
Nhìn hình thẳng tắp của , nước mắt kìm mà trào .
Ca ca thấy , mắt liền đỏ, vội kéo lưng che chở, nghiến răng nghiến lợi trừng Lâm Khoát Chi.
“Tên hỗn đản cứng miệng rơi vực c.h.ế.t ,
còn đó hai thề non hẹn biển,
c.h.ế.t cũng là thê t.ử của ,
cưới linh vị của !
Vĩnh Xương Hầu phủ vì leo bám Vân gia, đúng là từ thủ đoạn!”