Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 92: Tà linh không hề tầm thường

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:16:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh nhếch môi : "Khí sắc hôm nay của Khương tiểu thư ."

So với đầu tiên thấy cô, sự đổi vô cùng rõ rệt. Cũng mới chỉ qua vài ngày ngắn ngủi mà cô cứ như đổi thành khác . Vẻ ốm yếu mặt quét sạch sành sanh, cả toát vẻ rạng rỡ đầy sức sống.

"Cảm ơn." Khương Nguyễn Nịnh đ.á.n.h giá đàn ông mắt một lượt từ xuống , chân thành khen ngợi: "Hoắc hôm nay cũng phong độ, chiếc sơ mi trắng mặc trông khá ."

Anh mở hờ một chiếc cúc áo cổ, lộ xương quai xanh ẩn hiện, đó còn một nốt ruồi đỏ trông... khá là gợi cảm. Khương Nguyễn Nịnh kìm thêm vài .

Hoắc Trầm khựng .

Thấy thiếu nữ với ánh mắt thưởng thức chút che giấu, thản nhiên, vành tai Hoắc Trầm chợt nóng lên, nhịp tim bỗng chệch một nhịp. Anh nhanh chóng dời mắt, bước lên một bước xoay : "Khương tiểu thư, lên xe ."

Vân Vũ

Lên xe , Khương Nguyễn Nịnh mới phát hiện ngoài tài xế thì trong xe còn một nữa đó.

Người phụ nữ mặc một bộ sườn xám màu trăng sáng, tóc búi kiểu cổ điển. Tuy đeo bất kỳ trang sức nào nhưng khí chất quý phái quanh chẳng thể nào che giấu .

Hoắc Trầm giới thiệu: "Khương tiểu thư, đây là ."

Sau đó với Cố Xu Hoa: "Mẹ, đây là Khương tiểu thư, bạn am hiểu huyền học mà con từng kể với chính là cô ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-92-ta-linh-khong-he-tam-thuong.html.]

Khương Nguyễn Nịnh nghiêng đầu một cái. Bạn bè? Họ thành bạn bè từ bao giờ mà cô nhỉ.

Ngay khi Khương Nguyễn Nịnh lên xe, Cố Xu Hoa lén quan sát cô qua gương chiếu hậu. Nhìn thấy cùng con trai là một cô gái trẻ trung, xinh xắn, bà khỏi kinh ngạc, vô cùng bất ngờ.

Tuy nhiên, thái độ của Cố Xu Hoa hề chậm trễ chút nào. Bà mỉm : " là sóng xô sóng , thế hệ giỏi hơn thế hệ quả sai. Khương tiểu thư còn trẻ hơn nhiều so với tưởng tượng, nhưng Yến Thư kể về bản lĩnh của cô, những đạo sĩ tuổi cũng chẳng bì kịp. Chuyện của Thư Đình nhà chúng , đành nhờ cậy cả cô."

Khương Nguyễn Nịnh cũng khiêm tốn, chỉ điềm nhiên đáp : "Hoắc phu nhân khách khí , sẽ cố gắng hết sức."

Thái độ của cô khiến Cố Xu Hoa thêm yên tâm. Từ xưa đến nay cao nhân thật sự đều như , tính cách vốn dĩ sẽ chút lãnh đạm, kiêu ngạo hơn bình thường. Chẳng bù cho mấy vị đạo sĩ bà tìm đây, thấy bà khúm núm cúi chào, khiến cảm thấy hai chữ "cao nhân" chẳng ăn nhập gì với họ cả.

Đến bệnh viện.

Càng tiến gần đến phòng bệnh của Hoắc Thư Đình, Khương Nguyễn Nịnh càng cảm nhận luồng sát khí nồng nặc. Cô khẽ nhíu mày. Sát khí nặng thế , lẽ nào Hoắc Thư Đình chọc lệ quỷ gì ?

Đến ngoài phòng bệnh, đẩy cửa bước , Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy sát khí ập thẳng mặt. Cả căn phòng tràn ngập một màu u ám bao trùm. Trong môi trường khắc nghiệt như thế mà Hoắc Thư Đình vẫn còn giữ mạng, xem vật trừ tà của Mao Sơn đó đúng là một thánh vật. Cũng chẳng trách trăm năm , gia chủ Hoắc gia đích đến Mao Sơn để cầu lấy. Nếu miếng ngọc bội Mao Sơn bên , Hoắc Thư Đình một ngày cũng sống nổi.

Khương Nguyễn Nịnh đến bên giường bệnh, về phía Hoắc Thư Đình đang hôn mê. Sắc mặt cô bé trắng bệch, cả toát t.ử khí dày đặc, chỉ dựa miếng ngọc bội để treo thở cuối cùng.

"Khương tiểu thư điều gì ?" Hoắc Trầm đến cạnh Khương Nguyễn Nịnh, thấy sắc mặt cô nghiêm trọng, tâm trạng cũng nặng nề theo.

Khương Nguyễn Nịnh khẽ nheo mắt, quan sát cô bé giường một lát thu hồi ánh mắt, : "Tà linh mà Hoắc tiểu thư gặp lẽ hề tầm thường."

Loading...