Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 91: Đừng trách lão ra tay vô tình

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:16:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên ngoài là một đàn ông hơn 50 tuổi đang đợi.

Ông mặc một bộ đồ Trung Sơn, cổ tay đeo chiếc đồng hồ trị giá hàng triệu tệ, gương mặt lộ rõ vẻ nôn nóng. Vừa thấy đạo sĩ Kim Hư, đàn ông lập tức tiến lên: "Đạo trưởng, chuyện ? Diệu Tổ lúc nãy vẫn còn chuyện bình thường với , bỗng nhiên thổ huyết ngất lịm ."

"Có kẻ ngáng đường, phá hỏng trận pháp của ." Ánh mắt Kim Hư lạnh lùng, mang theo vẻ tàn nhẫn, "Thiếu gia Tô Diệu thổ huyết hôn mê là do trận pháp gián đoạn giữa chừng."

Người đàn ông sững sờ: "Vậy... giờ ?"

Ông quỳ sụp xuống đất: "Đạo trưởng, ông nhất định cứu Diệu Tổ! chỉ mụn con trai thôi, nó là mạng sống của đấy!"

"Chỉ cần cứu Diệu Tổ, tốn bao nhiêu tiền cũng sẵn lòng!"

Đạo sĩ Kim Hư vội vươn tay đỡ đàn ông dậy: "Tô đổng mau lên, ông yên tâm, Tô thiếu gia sẽ . Bây giờ sẽ cùng ông xem tình hình ."

Người đàn ông dậy, lão thì nhẹ lòng ít, nhưng vẫn nghi hoặc hỏi: " đương nhiên tin tưởng đạo trưởng, chỉ là đạo trưởng kẻ ngáng đường, đó là hạng nào?"

Trong mắt Kim Hư lóe lên tia sát khí, lạnh : "Một kẻ sống c.h.ế.t, chán sống . Chờ khi tìm , đó chính là ngày giỗ của !"

Chưa ai dám đối đầu với lão. Nếu đối phương trời cao đất dày, dám đến phá chuyện của lão, thì đừng trách lão tay vô tình!

Ngày hôm .

Sau khi ngủ dậy, Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy tinh thần cực kỳ sảng khoái. Đêm qua cô chỉ hấp thụ đủ lực tín ngưỡng mà còn một giấc ngủ ngon lành.

thể cảm nhận rõ ràng cơ thể những biến đổi nhất định. Ngoài việc linh lực gia tăng, bệnh khí cũng tiêu tan ít. Bấm ngón tay tính toán, thọ mệnh vốn chỉ còn nửa năm nay tăng lên thành tám tháng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-91-dung-trach-lao-ra-tay-vo-tinh.html.]

Khương Nguyễn Nịnh thầm cảm thán trọng sinh một thời đại . Mới livestream ba ngày mà tăng thêm ba tháng thọ mệnh. Nếu thời đại livestream, cô chỉ thể dựa việc bày quầy xem bói, dù một ngày xem cả trăm quẻ cũng bằng một buổi livestream thu về lực tín ngưỡng.

Vệ sinh cá nhân xong, cô ăn qua loa chút gì đó đồng hồ. Vừa định xuống lầu bắt taxi đến bệnh viện thì điện thoại đổ chuông. Cô màn hình bắt máy.

"Khương tiểu thư." Giọng nam trầm thấp, dễ vang lên bên tai, mang theo chút khàn nhẹ rõ ràng, "Không lúc gọi điện phiền cô ?"

"Không ." Khương Nguyễn Nịnh đợi ở cửa thang máy, " chuẩn cửa, nếu tắc đường chắc mười phút nữa là tới bệnh viện."

Cô ở căn hộ chung cư ngay trung tâm thành phố, sát vách bệnh viện.

"Khương tiểu thư, năm phút nữa sẽ mặt sảnh chung cư của cô." Giọng Hoắc Trầm vang lên, "Giờ cao điểm buổi sáng khó bắt xe, sẽ đón cô đến bệnh viện."

Hơn 8 giờ sáng đúng là lúc cao điểm , bắt xe khó khăn. Khương Nguyễn Nịnh cũng từ chối: "Được."

Lát .

đến cổng lớn chung cư thấy một chiếc Rolls-Royce màu đen lái tới. Xe dừng hẳn, cửa mở , Hoắc Trầm từ xe bước xuống.

Ngoại hình của đàn ông cực kỳ bắt mắt. Thân hình cao ráo, thanh tú, khí chất cao quý. Dù chỉ diện sơ mi trắng phối quần tây đen đơn giản nhưng vẫn thu hút sự chú ý của ít xung quanh.

Anh sải đôi chân dài đến mặt Khương Nguyễn Nịnh. Ánh mắt thanh lãnh của Hoắc Trầm dừng gương mặt trắng nõn tinh xảo của thiếu nữ, khựng vài giây, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc nhanh.

 

Vân Vũ

 

 

 

Loading...