Sắc mặt Trần Thiết Trụ trắng bệch, cả trong phút chốc cứng đờ, suýt chút nữa dọa đến hồn xiêu phách tán. Cơ thể ông run rẩy như cầy sấy: "Ở... ở lưng ?!"
"Có ông luôn cảm thấy lưng lạnh toát, dù ông đắp chăn dày mặc quần áo ấm đến vẫn thấy rét run cầm cập ?" Khương Nguyễn Nịnh mỉm nhạt nhạt: "Ông vẫn luôn cõng một con nữ quỷ lưng, nó còn đang áp lưng lưng ông đấy, lạnh mới là lạ."
Tim Trần Thiết Trụ suýt chút nữa ngừng đập. Khuôn mặt vốn trắng bệch còn giọt m.á.u của ông dường như tái thêm vài phần, run b.ắ.n lên bần bật.
"Bùm" một tiếng, Trần Thiết Trụ quỳ rụp xuống đất.
"Đại sư, cô giúp với!" Trên mặt ông tràn ngập vẻ sợ hãi, giọng run rẩy dữ dội: " xin rút những lời ngày hôm qua, sẽ bao giờ bảo thế giới quỷ nữa ."
Cú quỳ của ông tất cả khách hàng xung quanh đều đồng loạt về phía . Trần Thiết Trụ lúc chẳng còn bận tâm đến mặt mũi nữa, một gã đàn ông cao lớn mét tám mấy, cơ bắp đầy mà lúc suýt thì phát .
"Đại sư, chỉ cần cô thể đuổi con quỷ đó , cô bao nhiêu tiền thù lao cũng . Cầu xin cô, thực sự chịu nổi nữa ."
Đêm qua đối với ông là một đêm kinh hoàng, lo âu sợ hãi suốt cả đêm dài. Có thể , đó là một đêm dài và đáng sợ nhất mà ông từng trải qua trong hơn bốn mươi năm cuộc đời.
Từ lúc ở tiệm buổi chiều hôm , ông thấy gì đó . Đầu tiên là cảm thấy rét run đột ngột, đó thấy tiếng phụ nữ bên tai, tiếng quái dị đến rợn , mà mấu chốt nhất là ngoài ông , một ai thấy.
Sau đó, buổi tối về đến nhà, liên tiếp những sự kiện kỳ quái xảy . Đầu tiên là bóng đèn trong nhà hỏng sạch, tivi tự động bật lên và nhảy đúng một kênh đang chiếu phim ma. Mọi chuyện vẫn dừng ở đó. Trên sàn nhà đột nhiên xuất hiện những giọt nước vô cớ, ông ăn cơm suýt chút nữa thì sặc c.h.ế.t, đèn chùm đỉnh đầu suýt rơi trúng , cả bóng đen lướt qua trong gương phòng vệ sinh...
Vân Vũ
Thậm chí ông còn nhận điện thoại của vợ, bảo ông đến bệnh viện đón. Vợ ông là y tá, thường xuyên trực đêm. Trần Thiết Trụ nghĩ nhiều, nhận điện thoại xong liền lái xe đến bệnh viện, dọc đường đ.â.m sầm đuôi xe khác khiến chủ xe rách trán, ông bồi thường đưa viện. Thật trùng hợp, đó chính là bệnh viện vợ ông đang việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-63-dam-quy.html.]
Đến bệnh viện, ông gọi cho vợ, bảo rằng vướng vụ va chạm nên lúc nào mới xong, bảo vợ cứ tự bắt xe về . Kết quả vợ ông bảo, tối nay cô trực suốt đêm, và khẳng định hề gọi điện cho chồng. Trần Thiết Trụ kiểm tra danh sách cuộc gọi thì phát hiện... tìm thấy lịch sử của cuộc gọi lúc nãy.
Lúc đó ông sợ c.h.ế.t khiếp, chẳng dám về nhà nữa, đành ở bệnh viện bầu bạn với vợ suốt cả đêm.
"Đại sư, cầu xin cô. Cứ thế chắc nó cho c.h.ế.t mất!" Trần Thiết Trụ túm chặt lấy ống quần Khương Nguyễn Nịnh, run lẩy bẩy kể những chuyện quỷ dị đêm qua.
"Vãi thật, đáng sợ thế ?" "Chẳng bảo chu sa trừ tà ? Lão bản lấy chu sa mà hộ ?" " nhớ ngày hôm qua lão bản còn đời gì quỷ, hôm nay gặp quỷ ?"
Những tiếng bàn tán xôn xao vang lên trong đám đông xem.
Khương Nguyễn Nịnh đầu về phía đám đông: "Chu sa đúng là trừ tà, nhưng con nữ quỷ ông gặp chút đạo hạnh , vật trừ tà tầm thường tác dụng với nó ."
Trần Thiết Trụ thấy thì càng run rẩy dữ dội hơn.
"Đại sư, cô cách nào thu phục nó ? Nó sẽ bám theo mãi đấy chứ?"