Vừa bước con ngõ hẻm, cô liền thấy khắp nơi treo biển hiệu cửa hàng, đủ kiểu dáng, đủ màu sắc, tạo thành một khung cảnh đặc sắc.
Con ngõ mang tên Xuân Ngõ lúc đông , nhiều là du khách từ nơi khác đến tham quan và check-in.
Khương Nguyễn Nịnh gần hết con ngõ, mới rốt cuộc thấy cửa hàng tìm.
Biển hiệu cửa tiệm bốn chữ lớn màu đỏ: “Đổi Vận Kết Duyên”.
Bước trong, cửa hàng đông , đại bộ phận đều là trẻ tuổi. Cửa hàng bày bán đủ loại pháp khí nhỏ cải vận, dây chuyền, vòng tay, nhẫn, vật trang trí phong thủy, cùng với các loại bùa may mắn linh tinh.
Khương Nguyễn Nịnh để ý đến những thứ bày bên ngoài , cô thẳng đến quầy thu ngân, hỏi ông chủ đang quầy: “Xin chào, cho hỏi ở đây giấy bùa, bút lông và chu sa ?”
Ông chủ là một đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, đang cắm đầu chơi điện thoại quầy, ngẩng đầu lên đáp: “Có, cô bao nhiêu?”
Khương Nguyễn Nịnh suy nghĩ một chút: “Giấy bùa 50 tờ, chu sa 500 gram.”
Sau đại khái thể thường xuyên dùng đến những thứ , cứ mua nhiều một .
Ông chủ buông điện thoại, ngẩng đầu cô. Thấy mặt là một cô gái nhỏ vô cùng trẻ tuổi và xinh , ông khỏi ngẩn .
Những cô gái trẻ tuổi đến cửa hàng ông mua đồ, thông thường đều là mua vòng tay, dây chuyền giúp tăng cường vận đào hoa và vận tài lộc.
“Cô gái nhỏ, mua nhiều giấy bùa và chu sa như để gì, nhà cô ngựa tiên ?” Ông chủ chút tò mò hỏi.
“Không .”
“Vậy cô đây là...”
Khương Nguyễn Nịnh mỉm nhẹ: “ dùng để vẽ bùa.”
Ông chủ ngẩn vài giây, đó đ.á.n.h giá cô từ xuống , ha hả hai tiếng: “Cô còn vẽ bùa cơ ? Vẽ loại bùa gì, chẳng lẽ là bắt quỷ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-28-ve-bua-bat-quy.html.]
“ .” Khương Nguyễn Nịnh gật đầu: “Dùng để bắt quỷ.”
“...”
Vân Vũ
Ông chủ cho rằng cô đang đùa, để trong lòng, ha hả hai tiếng: “Cô gái nhỏ, cô đùa . Trên đời gì quỷ chứ, cô gặp bao giờ ? Vậy cô kể xem, quỷ trông như thế nào?”
Khương Nguyễn Nịnh ông : “Trên thế giới là quỷ, chẳng qua đại bộ phận đều thấy. Quỷ kỳ thực hình thái cố định, chúng biến ảo vô thường. Đôi khi là một vầng sáng, đôi khi là một đám sương khói, đôi khi là một hình trong suốt.”
“...”
Ban đầu ông chủ chỉ cố ý trêu cô, ngờ cô nghiêm túc trả lời, năng còn đầu đuôi, cứ như là thật sự từng gặp quỷ .
Ông chủ tức khắc cảm thấy cạn lời, nghĩ thầm cô chắc là một theo trào lưu, mua giấy bùa và chu sa lẽ cũng chỉ là học đòi theo phong trào mà thôi. Ông thêm gì nữa, xoay lấy đồ vật.
“Chị gái, chị thật sự bắt quỷ ?” Bên tai cô vang lên một giọng yếu ớt.
Khương Nguyễn Nịnh đầu , thấy bên cạnh một thiếu nữ 17-18 tuổi, mặc áo sơ mi dài tay và quần jean, diện mạo thanh tú.
Mắt thiếu nữ quầng thâm nghiêm trọng, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi.
Khương Nguyễn Nịnh đ.á.n.h giá thiếu nữ vài giây, trong lòng hiểu rõ: “Một tháng chị cùng bạn bè đ.á.n.h cược đến một bãi tha ma bỏ hoang ?”
Lý Quyên Quyên kinh ngạc mở to mắt: “Chị gái, chị, chị ?”
“Từ khi trở về từ bãi tha ma, chị liền gặp chuyện lạ. Mỗi đêm chị đều gặp ác mộng, trong mộng cùng một con quỷ quấy rầy và đe dọa, khiến hơn một tháng nay chị thể nào nghỉ ngơi cho .”
“Chị là ngoại tỉnh ? Đến Giang Thành du lịch giải khuây?”