Nghiêm Minh như là bởi vì đây cũng từng gặp chuyện lạ.
Năm lên ba tuổi, cũng đột nhiên hôn mê bất tỉnh. Bà nội tìm một cô đồng trong thôn đến xem cho . Cô đồng kinh hãi mất hồn, đó dùng biện pháp gì, cuối cùng gọi hồn trở về.
Hiện giờ Hoắc Thư Đình cũng hôn mê rõ nguyên nhân.
Nghiêm Minh liền nghĩ, khi nào giống hồi nhỏ, cái gì kinh hãi mất hồn .
Cho nên mới xét nghiệm bệnh gì, nhưng vẫn cứ hôn mê bất tỉnh.
Trước đây Nghiêm Minh dám đề cập đến chuyện , là vì ông chủ nhà tin chuyện quỷ thần, sợ ngược sẽ chọc ông chủ vui.
Bởi chỉ thăm dò một chút, nhận thấy Hoắc Trầm tỏ bài xích khó chịu, mới dám đề xuất mời Khương Nguyễn Nịnh đến xem cho Hoắc Thư Đình.
“Anh thể ngoài, chuyện gì sẽ thông báo .” Hoắc Trầm đồng ý, nhưng cũng từ chối. Anh nữa về phía thiếu nữ đang im bất động, hô hấp mỏng manh giường bệnh. Đôi mắt thanh lãnh và sâu thẳm của vẫn bình tĩnh chút gợn sóng.
Khiến thể rốt cuộc lúc đang suy nghĩ gì.
Nghiêm Minh dám gì thêm, đáp xoay rời khỏi phòng bệnh.
Vừa tới cửa, thấy giọng lạnh nhạt của Hoắc Trầm vang lên: “Thông tin liên lạc của cô Khương đó, gửi WeChat cho .”
Nghiêm Minh sửng sốt, nhưng lập tức hiểu , liền đáp: “Vâng.”
Xem , Hoắc chấp nhận đề nghị của .
Cũng , cô Thư Đình hôn mê nửa tháng, nửa tháng thấy gầy trông thấy, ngày càng yếu , nếu cứ tiếp tục hôn mê như , sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Loại thời điểm , Hoắc dù vẫn tin chuyện quỷ thần, nhưng vì cô em gái ruột duy nhất thể sống sót, cũng chỉ thể thử cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-26-dai-su-doan-menh-bao-toi-mua.html.]
________________________________________
Triệu Thắng mua xong vé thì trở quầy hàng.
Ông chủ bán bánh rán bên cạnh thấy cầm một tờ vé , trêu ghẹo: “Tiểu Triệu, còn tin cái trò . Sao , gã Phủ Điền kích thích, cũng dựa trúng mà một đêm phát tài hả?”
Gã Phủ Điền trong miệng ông chủ bánh rán chính là bán hàng rong mua vé trúng 5 triệu NDT mà Triệu Thắng thấy app Mèo Cào.
Vân Vũ
Không đợi Triệu Thắng đáp lời, ông chủ bánh rán tiếp tục giáo huấn: “Mấy đó đều là kẻ lừa đảo do trung tâm vé sắp đặt, nhằm kích thích mấy một đêm phát tài mua vé của họ, tin thật ?”
“Chỉ thằng ngốc mới tin mấy cái , gì chuyện trời rơi xuống. Cậu đấy, đừng chúng lừa!”
Triệu Thắng , hề tức giận vì những lời , mà hiền lành đáp : “ mua một tờ thôi, đáng mấy đồng, lừa .”
“Thế cũng là lãng phí tiền.” Ông chủ bánh rán khịt mũi khinh thường một tiếng, “Cậu đang tiêu tiền mua về một tờ giấy lộn mà thôi!”
Triệu Thắng dù tính tình đến mấy, ông phủ nhận hết đến khác cũng cảm thấy nổi nóng.
Anh nhịn phản bác một câu: “Tờ vé của chắc chắn sẽ trúng thưởng, đây là do Đại sư đoán mệnh bảo mua đấy.”
“Đại sư đoán mệnh?” Ông chủ bánh rán như một chuyện buồn , phụt một tiếng bật , “Mấy kẻ lừa đảo đoán mệnh mà cũng tin ? Bọn họ ngoài việc bịa đặt một đống lời dối trá để lừa tiền, còn gì nữa?
Cậu tìm Vương mù xem cho đấy chứ? Cậu hôm qua đến dẹp sạp của lão , còn đ.á.n.h cho một trận, giờ vẫn đang viện đấy !”