“Tìm tác giả nguyên tác?” Thẩm Lâm ngây , nhanh chóng bò dậy từ mặt đất, “ mà, tìm? tác giả nguyên tác là ai, cũng cô ở cả.”
Khương Nguyễn Ninh: “Bây giờ khỏi nhà, lên gõ cửa hộ gia đình ở tầng của .”
Thẩm Lâm nữa sững sờ, đó từ từ mở to mắt, kinh hãi : “Tầng của ? 1703? Đại sư, ý cô là tác giả nguyên tác đó ở ngay tầng của ?!!”
【 Oa, thể nào trùng hợp đến thế chứ, hóa là hàng xóm tầng ? 】
【 Cậu nhóc nhanh lên , xem tác giả nguyên tác đó rốt cuộc trông như thế nào! 】
Thẩm Lâm cũng tò mò, hàng xóm ở tầng rốt cuộc trông , là nam là nữ.
Nói thật.
Anh vẫn luôn cho rằng tầng ai ở.
Ngày thường từng thấy bất kỳ tiếng động nào từ tầng cả.
________________________________________
Rất nhanh, Thẩm Lâm lên đến tầng .
Qua phòng livestream, thể thấy đang một cánh cửa chống trộm màu đỏ sậm, cửa treo một tấm nhà, [1703].
Thẩm Lâm hít sâu một , đưa tay gõ cửa.
“Hộp cơm treo lên tay nắm cửa là , cảm ơn.” Một giọng nữ sinh vọng từ bên trong, vẻ lớn tuổi lắm, giọng khàn.
“Chào cô, là hàng xóm tầng 1603.” Thẩm Lâm gõ cửa thêm nữa, “ chút chuyện tìm cô, ơn mở cửa cho .”
Tiếng bước chân vang lên trong phòng.
Một lát , cửa chống trộm mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-126-da-gap-phan-phe.html.]
Một nữ sinh sắc mặt tái nhợt, tiều tụy, dáng gầy gò xuất hiện trong khung hình.
Tóc cô rối bù, mặc một bộ đồ ngủ hoạt hình, dụi mắt ngáp: “Anh chuyện gì?”
Thẩm Lâm há miệng, đang định thì giọng của Khương Nguyễn Ninh vang lên từ điện thoại: “Bạch Tiểu Lâu, kịch bản ‘Hồng Y Tân Nương’ mà cô sinh tà linh, và gây chuyện cho ít chơi, chuyện cô hẳn rõ.”
Nghe thấy lời cô , sắc mặt nữ sinh lập tức đổi, cô cúi đầu chiếc điện thoại trong tay Thẩm Lâm.
Khương Nguyễn Ninh tiếp tục : “Thân là tác giả nguyên tác, mặc dù chuyện đều ý của cô, nhưng cô cũng trách nhiệm thể trốn tránh. Nếu thật sự tìm cách giải quyết vấn đề , gặp chuyện sẽ ngày càng nhiều.”
“Và nhân quả mà cô dính cũng sẽ ngày càng lớn, cuối cùng, cô sẽ gặp phản phệ nghiêm trọng.”
Trong phòng, đôi mắt của nữ sinh tên Bạch Tiểu Lâu tràn đầy vẻ kinh hãi.
Cô chằm chằm Khương Nguyễn Ninh màn hình điện thoại một lúc, chậm rãi ngẩng đầu, Thẩm Lâm đang ngoài cửa, c.ắ.n chặt môi : “ cô đang gì, cái gì mà Bạch Tiểu Lâu, cái gì mà Hồng Y Tân Nương, các tìm nhầm !”
Nói xong, cô định đóng cửa phòng .
Thẩm Lâm cuống quýt, đưa tay chống cửa, cho cô đóng: “Cô chính là tác giả nguyên tác đúng ! Kịch bản ‘Hồng Y Tân Nương’ đó của cô hại bạn gặp chuyện, cũng con quỷ nữ đó quấn lấy! Đại sư chỉ cô xóa bỏ nguyên tác mới thể giải quyết vấn đề, cô thể thấy c.h.ế.t mà cứu chứ!”
“Bạch Tiểu Lâu, cô tiếp tục yên hành động, đầy một tháng, cô cũng sẽ c.h.ế.t tay con tà linh .” Giọng thanh lạnh của Khương Nguyễn Ninh truyền từ điện thoại, “Hơn nữa, cô hiện tại đang gặp phản phệ.”
“Cô hẳn hiểu đang gì.”
“Nếu c.h.ế.t, nhất cô nên hợp tác thật với .”
Sắc mặt nữ sinh thoáng chốc trắng bệch, còn một tia huyết sắc.
Cơ thể gầy yếu của cô ngừng run rẩy, bỗng nhiên đưa hai tay ôm lấy mặt, đó gào : “ hề hại , chỉ là vài kịch bản kiếm chút tiền sinh hoạt thôi!”
Vân Vũ