Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 100: Hình phạt đích đáng

Cập nhật lúc: 2025-12-09 17:25:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con bạch tuộc mặt đất quằn quại một hồi lịm dần . Thân hình khổng lồ của nó thu nhỏ từng tấc một, hóa biến thành một phụ nữ mặc bộ sườn xám màu đỏ.

Người phụ nữ tóc đen môi đỏ, làn da trắng như tuyết, nhưng chằng chít hàng chục vết c.h.é.m đang ngừng rỉ máu. Bộ sườn xám đỏ rực m.á.u tươi nhuộm thẫm thêm, trông vô cùng thê lương. Hơi thở của mụ mỏng manh, sắc mặt tái nhợt, miệng ngừng thổ huyết, trông vẻ như sắp qua khỏi.

Gã đàn ông cơ bắp trợn trừng mắt: "Cái gì thế ? Con bạch tuộc quái hóa là một con đàn bà!"

Một gã cao gầy khác cũng trố mắt kinh ngạc: "Anh em, trông nó sắp c.h.ế.t . Con đàn bà thối tha ăn thịt bao nhiêu , thể để nó c.h.ế.t dễ dàng như , thế thì hời cho nó quá!"

" thế!" Gã đàn ông béo bụng đầu hói cất giọng tàn nhẫn: "Lão t.ử suýt nữa thì c.h.ế.t tay nó, giờ là lúc báo thù!"

Gã cao gầy đề nghị: "Hay là lóc thịt từng miếng nướng ăn? Thịt của loại yêu quái là đại bổ đấy!"

Gã cơ bắp vung thanh d.a.o phay trong tay lên: "Mấy ông nhóm lửa , để lóc thịt cho!" Nói đoạn, thanh d.a.o phay trong tay gã nhắm thẳng phụ nữ mà c.h.é.m xuống.

Khương Nguyễn Nịnh xách theo Hoắc Thư Đình, đáp xuống từ trần nhà tầng bốn đang trống hốc. Đồng thời, đầu ngón tay cô b.ắ.n một tia bạch quang, đập mạnh tay gã đàn ông. Gã cơ bắp đau đớn kêu thét một tiếng, thanh d.a.o phay rơi choang xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-100-hinh-phat-dich-dang.html.]

Vân Vũ

Hai gã đàn ông còn thấy Khương Nguyễn Nịnh và Hoắc Thư Đình từ trời rơi xuống thì ngẩn một lúc, mới tiến gần hai .

"Bọn mày cũng là chơi ? Sao đây thấy bao giờ?" Gã cao gầy nheo đôi mắt ti hí đảo qua Khương Nguyễn Nịnh, sang Hoắc Thư Đình cạnh đó với vẻ dâm đãng. Hai con nhóc trông cũng phết đấy chứ. Đợi xử lý xong con bạch tuộc , khi rời khỏi đây, nhất định giữ chúng để hưởng lạc một phen.

Khương Nguyễn Nịnh lạnh lùng mấy gã mặt. Những linh hồn tiến lĩnh vực đều là những linh hồn từ thế giới thực. Linh hồn con nhiều màu sắc khác : bình thường linh hồn màu trắng, còn kẻ hung ác thì linh hồn màu xám đen. Màu càng đen chứng tỏ kẻ đó càng độc ác.

Ba gã đàn ông mặt cô đều linh hồn đen kịt, chứng tỏ chúng đều là những kẻ đại gian đại ác, tay nhuốm m.á.u ít mạng .

Khương Nguyễn Nịnh lời nào, ngón tay cô vạch một đường . Một thanh lợi kiếm tỏa ánh kim quang bay từ cơ thể phụ nữ, ánh mắt kinh hãi của đám đàn ông, thanh kiếm c.h.é.m thẳng xuống.

Bọn chúng chỉ kịp phát một tiếng kêu t.h.ả.m thiết. Giây tiếp theo, cơ thể thanh kiếm nghiền nát thành những mảnh vụn đen kịt biến mất .

Hoắc Thư Đình chứng kiến cảnh tượng đó thì há hốc mồm, mặt cắt còn giọt máu. Cô bé run rẩy đầu : "Tỷ tỷ, chị... chị g.i.ế.c họ?"

Thanh lợi kiếm xoay một vòng giữa trung trở về tay Khương Nguyễn Nịnh. Cô rút một tờ khăn giấy , nhẹ nhàng lau sạch vết m.á.u mũi kiếm, thản nhiên đáp: "Bọn chúng đều là những kẻ g.i.ế.c , c.h.ế.t ở đây cũng là hình phạt đích đáng."

"Phải... bọn chúng... bọn chúng đáng c.h.ế.t!" Người phụ nữ đất cố sức đầu . Mụ há mồm phun một ngụm m.á.u thều thào: "Đại... đại sư, xin đừng g.i.ế.c . ... chỉ ăn thịt những kẻ đại gian ác mà thôi. từng hại . Những kẻ đó vốn dĩ nên c.h.ế.t! Nơi của chỉ tiếp nhận những linh hồn bẩn thỉu, bọn chúng đến đây thì chứng tỏ là những kẻ đáng c.h.ế.t!"

"Mụ dối!" Có Khương Nguyễn Nịnh ở bên cạnh chống lưng, Hoắc Thư Đình bèn chỉ tay phụ nữ, hung hăng phản bác: " , từng chuyện gì , mà mụ vẫn ăn thịt đó thôi!"

Loading...