Khi Tiên Nữ Kết Duyên Với CEO - 🌟 CHƯƠNG 6 – TIÊN NỮ RA PHỐ VÀ PHÀM GIỚI SUÝT BỊ NÀNG “PHONG ẤN”
Cập nhật lúc: 2025-12-07 12:22:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
🌟 CHƯƠNG 6 – TIÊN NỮ RA PHỐ VÀ PHÀM GIỚI SUÝT BỊ NÀNG “PHONG ẤN”
Sáng hôm , khi Hách Liên Minh đang uống cà phê, Sở Uyển ló đầu khỏi phòng ngủ như một chú thỏ con lén lút.
“Liên Minh… hôm nay ngoài xem phàm giới.”
“Không.”
“Ngươi xong mà!”
“Không.”
“Ta quan sát thiên tượng, xem dấu hiệu Thiên Đế truy !”
“Không.”
“Đi màaaaa…”
“Không.”
“…Ngươi cứng đầu ghê á.”
“Cô còn hơn.”
Sở Uyển mím môi, mắt long lanh như sắp .
Hách Liên Minh mặt , tránh ánh mắt “đáng sợ” đó.
nàng vẫn sát bên, giọng nhỏ mềm mềm:
“Ta… phá nữa . Ta cố phàm nhân mà.”
Hắn lặng 1 giây.
“…Cô chắc?”
“Chắc! Chắc như chắc ngươi là bảo vật hồi khí của !”
“ĐỪNG GỌI TÔI LÀ BẢO VẬT!!!”
Dù , cuối cùng vẫn chịu thua.
“Được. cô tuyệt đối.”
“Ừ!”
Nàng gật đầu mạnh đến mức tưởng rớt đầu.
⭐ NGOÀI PHỐ – NƠI SỰ XUI MAY BẮT ĐẦU
Hai khỏi tòa nhà. Sáng sớm, xe cộ lao vun vút, dòng đông như kiến.
Sở Uyển há hốc miệng:
“Phàm giới náo nhiệt như phiên chợ trời !”
“…Đây là giờ cao điểm giao thông.”
“Ôi! Ngươi xem cái thú chạy nhanh thật!”
Nàng chỉ taxi.
“Xe.”
“Thú sắt ghê quá.”
“Không thú.”
“Vậy nó… tự chạy?”
“Lái xe lái.”
“Lái xe là thần thú cưỡi ?”
Hách Liên Minh trời, nghĩ thầm:
Mình sống thêm 10 năm nữa chắc tóc bạc vì cô mất.
⭐ TÌNH HUỐNG 1: ĐÈN GIAO THÔNG – TAM SẮC THIÊN LỆNH
Đến ngã tư, đèn giao thông sáng đỏ.
Sở Uyển reo:
“Ôi trời!! Đây là Tam Sắc Thiên Lệnh!”
“…”
Hách Liên Minh nhắm mắt:
“Đèn giao thông.”
“Đèn điều khiển thiên tượng ?”
“Hướng dẫn xe chạy.”
“Ô.”
Nàng đèn đỏ, suy nghĩ sâu xa:
“Đèn đỏ là Thiên Đế cảnh cáo chăng?”
“Không.”
“Đèn xanh là Thiên Đế cho phép ?”
“Không.”
“Đèn vàng là Thiên Đế… phân vân?”
“KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNG!!!”
Nàng khoanh tay, nghiêm túc:
“Ta thấy ngươi nên kính trọng thiên lệnh hơn.”
“Đó thiên lệnh.”
“Cái là luật trời.”
“Cái là luật giao thông.”
“Phàm giới cũng luật hả?”
“Rất nhiều.”
“Trời ơi… sống phàm áp lực ghê .”
⭐ TÌNH HUỐNG 2: XE BUÝT – “LINH THÚ KHỔNG LỒ”
Một chiếc xe buýt chạy đến trạm.
Sở Uyển hét:
“Liên Minh!! CẨN THẬN!! Linh thú khổng lồ!! Nó nuốt !!!”
“Đó là xe buýt.”
“Nó mở miệng kìa!! Người bụng nó hết kìa!!!”
“Nó… đưa .”
“Đi trong bụng nó?!”
“…Trong xe.”
“Nó khép miệng !! Ngươi thấy ?! HẮN NUỐT HỌ RỒI!!!”
“Nó nuốt!!”
“Nếu họ thoát ?”
“Họ xuống trạm.”
“Nó nhả hả?!”
“….”
Sở Uyển xe buýt lăn bánh, lòng tràn ngập nghi ngờ:
“Ta sẽ bao giờ bước con thú sắt đó .”
“Chiều nay chúng xe buýt.”
“KHÔÔÔÔÔÔNG!!!”
⭐ TÌNH HUỐNG 3: CỬA XOAY TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI – MA TRẬN GIAO ĐỘNG
Đến trung tâm thương mại, Hách Liên Minh dẫn nàng tới cửa xoay.
Cửa xoay chuyển động chậm rãi—
Sở Uyển hét:
“KHOAN!! Thứ là ma trận giam !! Nó xoay xoay để nhốt linh hồn!!”
“Đó chỉ là cửa.”
“Nó ! Quay để bẫy !”
“Không bẫy.”
“Ngươi thử bước !”
“Được.”
Anh bước .
Cửa xoay đẩy nhẹ bên trong.
Sở Uyển trố mắt:
“Trời ơi ngươi cuốn trận pháp !! Liên Minh!! Mau nhảy !!!”
“Bình tĩnh.”
“Ta phá trận cho!!”
“ĐỪNG!!!!”
Nàng giơ tay chuẩn phất pháp thuật.
Hách Liên Minh tái mặt, lao chặn:
“Cô mà nổ cái cửa tù đó!!!”
Nàng thở phì phò, tim đập thình thịch:
“Phàm giới nguy hiểm quá… trận chiến ở cũng .”
“ĐÓ LÀ CỬA XOAY!!!!”
⭐ TÌNH HUỐNG 4: SHOP QUẦN ÁO – TIÊN NỮ HIỂU LẦM “BUỒNG THỬ”
Hắn kéo nàng shop quần áo để đổi cho nàng bộ đồ hiện đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-tien-nu-ket-duyen-voi-ceo/chuong-6-tien-nu-ra-pho-va-pham-gioi-suyt-bi-nang-phong-an.html.]
Nhân viên: “Hai chị xem đồ cặp ạ?”
Cả hai: “KHÔÔÔÔÔNG!!”
Nhân viên tươi:
“Không , bọn em kín đáo lắm!”
Sở Uyển bò mắt quần áo hiện đại:
“Những linh phục kỳ quái…”
“Gọi là quần áo.”
“Áo của phàm giới giống túi vải buộc quá.”
“…”
Nàng thử một bộ váy ngắn.
Bước khỏi phòng thử, nàng xoay 1 vòng:
“Liên Minh, trông như tiên nữ phàm giới ?”
“…Không.”
“Như công chúa?”
“Không.”
“Như… hot girl?”
“Không.”
“Vậy giống gì?”
“Giống mất nửa cái váy.”
“…”
Nàng đỏ mặt lùi phòng thử, quyết định chọn bộ khác dài hơn.
⭐ TÌNH HUỐNG 5: TIÊN NỮ GÂY LOẠN KHU ẨM THỰC
Hách Liên Minh dắt nàng khu ăn uống.
Sở Uyển nghẹn thở:
“Trời đất!! Nơi là điện thần ẩm thực?!”
“Food court.”
“Đích thị chỗ yêu quái nấu cơm!!! Ngươi kìa — bếp phun lửa!!”
“Bếp ga.”
“Chảo bay tung tóe!!”
“Đầu bếp xào.”
“Tiếng kim loại!!”
“Dụng cụ.”
Sở Uyển run bần bật như gặp thiên lôi.
Đột nhiên từ quầy nướng phừng lên lửa lớn.
Nàng hét:
“TA BIẾT MÀ!! YÊU HỎA HIỆN THÂN!!! ĐỂ TA TRẤN NÓ!!”
Hách Liên Minh lao tới:
“ĐỪNG!!”
nàng giơ tay:
“Trấn Yêu Phụng Hỏa!!!”
Một ánh sáng nhỏ lóe — đủ để… tắt bộ bếp nướng quanh đó.
Đầu bếp:
“??? Ai… Ai tắt bếp???”
Nhân viên:
“Cháy gas ?!”
Khách ăn:
“Thôi tiêu !!”
Hách Liên Minh bắt lấy tay nàng, lôi khỏi khu ẩm thực:
“CÔ MUỐN NỔ LUÔN TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI HẢ?!”
“Ta cứu phàm giới khỏi yêu hỏa mà…”
“Ngọn lửa đó là để NẤU ĂN.”
“…Ồ.”
“Ồ cái gì!!!”
⭐ PHÁT HIỆN QUAN TRỌNG: NÀNG HẤP THỤ LINH KHÍ… TỪ CHÍNH HẮN
Khi cả hai nghỉ ở băng ghế, Sở Uyển chạm tay .
Một luồng khí trắng mỏng chảy từ sang nàng.
Nàng bật lên:
“Ngươi truyền tu vi cho !!”
“Cái gì?”
“Ngươi! Là! Bảo vật hồi khí!!”
“Cô—”
“Ngươi nghĩ xem, chỉ cần ở cạnh ngươi, khí vận liền thông! Ta mạnh lên từng ngày đó!”
“…”
Hắn bàn tay , sững.
Một con tu luyện—
mà thể “cho” nàng tu vi?
Đây là chuyện vượt quá logic của .
Một lúc lâu , hỏi nhỏ:
“Sở Uyển… cô dùng để tu luyện ?”
Nàng gật đầu cực tự nhiên:
“!”
Anh cau mày:
“Không ngại ?”
“Tu vi ngon như ngươi mà hút thì uổng.”
“Cái gì???”
Nàng tươi rói:
“Ta ở bên ngươi = mạnh lên.
Ngươi ở bên = ngươi thiên đạo đánh.
Vậy chẳng đôi là… kiếp vàng ?”
“Kiếp vàng cái gì?!”
Nàng lườm:
“Ngươi nên vui. Ta chọn ngươi còn nhanh hơn chọn pháp bảo.”
“…Cô im.”
“Khôngaaa.”
⭐ KẾT THÚC CHƯƠNG 6 – TIÊN NỮ THẤY MỘT ĐIỀU LẠ LÙNG
Khi trở về nhà, Hách Liên Minh mở cửa .
Sở Uyển chợt .
Cảm giác linh giác rung lên.
“…Liên Minh.”
“Gì?”
“Trong nhà ngươi … yêu khí nhỏ. Rất nhỏ. Giống như khí của linh thú.”
Hách Liên Minh nhíu mày:
“Nhà sạch sẽ, cái đó.”
“Có. Ta cảm nhận rõ lắm.”
Nàng nheo mắt.
Trong góc phòng tối, thứ gì đó nhỏ bé… đang động đậy.
Nàng nắm tay :
“Ngươi .”
“ cần gì cô?”
“Vì là tiên.”
“…”
Nàng bước chậm gần góc phòng.
Cả phòng im lặng.
Không khí căng như dây đàn.
Rồi—
“Meow~”
Sở Uyển: “ÁÁÁÁ! LINH THÚ!!!"
Hách Liên Minh: “…Con mèo hàng xóm chui thôi.”