Khi Tiên Nữ Kết Duyên Với CEO - 🌟 CHƯƠNG 4 – CÔ TIÊN ĐI LÀM CÙNG CEO VÀ PHÁ TAN CUỘC HỌP TRIỆU ĐÔ
Cập nhật lúc: 2025-12-07 12:21:37
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
🌟 CHƯƠNG 4 – CÔ TIÊN ĐI LÀM CÙNG CEO VÀ PHÁ TAN CUỘC HỌP TRIỆU ĐÔ
Sáng hôm , Hách Liên Minh cửa phòng ngủ của Sở Uyển, gõ đúng một cái:
Cốc.
“Dậy.”
Bên trong im lặng 2 giây.
Rồi nàng mở cửa, mắt nhắm mắt mở, tóc rối tung như tiên nữ… mới rớt khỏi giường.
“Phàm— nhầm, Liên Minh… trời sáng ngươi gọi sớm …”
“7 giờ .”
“7 giờ phàm giới là giờ nào? Trời sáng mà?”
“Đèn.”
Nàng ngước đèn trần sáng như mặt trời thu nhỏ.
“Ồ… phàm giới giỏi thật, tạo ‘dương quang nội địa’.”
Hắn thở dài, mặc kệ nàng đang ngáy ngủ nghiêng 45 độ như sắp ngã:
“Cô cùng đến công ty.”
“Để gì?”
“Để khỏi điện giật.”
“À… hợp lý.”
⭐ TÌNH HUỐNG 1: TIÊN NỮ ĐỐI ĐẦU THANG MÁY LẦN HAI
Ở đại sảnh chung cư, Hách Liên Minh bước thang máy như bình thường, nhưng Sở Uyển thì cửa thang máy, nó như cửa âm phủ.
“Ngươi chắc nó hút linh hồn chứ?”
“Chắc.”
“Không giam chứ?”
“Không.”
“Không nuốt chứ?”
“KHÔNG.”
Nàng rón rén bước , run như con nai mới sinh.
Cửa thang máy đóng— nàng hét:
“AAAA—!! Hộp giam linh hồn động !!”
“Đây là thang máy.”
Nàng níu tay áo :
“Ngươi đừng bỏ bên trong nha!!”
“ ngay đây. Nhìn .”
Thang máy xuống.
Nàng mở mắt hé hé, thở :
“Ngươi thấy gan ?”
“Không.”
⭐ TÌNH HUỐNG 2: CÔ TIÊN ĐẾN VĂN PHÒNG – NHÂN VIÊN NGỠ CÔ LÀ… LINH VẬT MAY MẮN
Văn phòng Liên Thị tráng lệ, nhân viên cúi đầu chào CEO.
Rồi thấy cô gái mặc váy trắng cổ đại, tóc dài, mặt mộc nhưng xinh kiểu… “phi nhân loại”.
Nhân viên A: “Trời ơi, cosplayer quá…”
Nhân viên B: “Không, chắc mẫu chụp lookbook.”
Nhân viên C: “Hay… vợ sếp??”
Hách Liên Minh: “KHÔNG.”
Sở Uyển: “KHÔNG LUÔN!”
càng phủ nhận, càng khiến nghĩ “ thật nhưng công khai.”
Trợ lý Duy bước đến, giọng nhỏ:
“Thưa tổng tài… đây là… bạn gái ạ?”
“Không.”
Duy sang Sở Uyển: “Chị là… bạn gái ạ?”
“Không.”
“Tầm ngầm hả?”
Cả hai đồng thanh:
“KHÔNG!!”
Duy gật đầu:
“Hiểu . Không công khai.”
Hách Liên Minh: “… sắp đuổi việc .”
⭐ TÌNH HUỐNG 3: SỞ UYỂN TƯỞNG PHÒNG HỌP LÀ… ĐIỆN ĐÀN
Đến giờ họp, Hách Liên Minh dặn:
“Cô im. Đừng . Đừng chạm. Đừng… tồn tại quá mức.”
“Ta mà.”
Nàng gật đầu ngoan ngoãn.
Hắn ngờ vực:
“Cô mà hứa kiểu đó là y như rằng sẽ chuyện.”
“Ta thề sẽ —”
“Đừng thề!”
“…Ờ.”
Cuộc họp bắt đầu.
Toàn đội quản lý cao cấp quanh bàn, màn hình lớn hiện liệu.
Sở Uyển chăm chú quan sát căn phòng.
“Ồ… bao nhiêu pháp trận phát sáng quá trời…”
CEO cúi đầu ký tài liệu, để ý nàng đang chỉ lên màn hình và :
“Liên Minh, cái bảng sáng đó là pháp bảo soi tâm hồn hả? Ta thấy hình bên trong.”
Cả phòng họp nín thở.
Trợ lý Duy run run:
“Cái… bảng sáng là TV, chị ơi…”
Nàng cúi :
“Trời! Nó biến hiện ảnh khác! Đây là ma kính!!”
Hách Liên Minh suýt gãy bút.
⭐ TÌNH HUỐNG 4: CÔ TIÊN DÙNG PHÁP THUẬT NGAY TRONG CUỘC HỌP
Đang lúc cuộc họp nghiêm túc nhất, trưởng phòng kinh doanh trình bày:
“Biểu đồ lợi nhuận quý chút giảm nhẹ—”
Bỗng đèn trần nhấp nháy.
Sở Uyển hoảng hốt:
“Trời trừng phạt! Ngươi điều xui!”
Cả phòng: “???”
Nàng lao lên, đưa tay:
“Để sửa thiên tượng !! Lôi Chiêu – Ổn Định Thuật!”
Hách Liên Minh hét:
“KHÔNG!!!”
muộn .
Nàng phất tay một cái.
BÙM!!
Toàn bộ đèn trong phòng họp tắt sạch.
Màn hình tắt.
Máy chiếu tắt.
Laptop tắt.
Wifi cũng… tắt theo.
Cả phòng chìm bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-tien-nu-ket-duyen-voi-ceo/chuong-4-co-tien-di-lam-cung-ceo-va-pha-tan-cuoc-hop-trieu-do.html.]
5 giây im lặng.
Rồi—
Kế toán trưởng thì thầm run run:
“…Tổng tài… vợ … mạnh quá…”
Hách Liên Minh: “KHÔÔÔÔÔÔNG PHẢI VỢ!!!”
Sở Uyển hoang mang:
“Ta… chỉ định định linh khí cho phòng chứ định… tiêu diệt thiên tượng?”
CEO bóp trán đau đớn:
“CÔ ĐỪNG DÙNG PHÉP Ở ĐÂY NỮA.”
Duy châm biếm nhỏ:
“Dạ đúng chị ơi, đây công ty, đạo quan.”
Nàng chu môi:
“ thấy thứ đều lệch linh khí quá…”
“ĐÓ LÀ ĐIỆN.”
“Điện là yêu khí?”
“KHÔÔÔÔÔÔNG!!”
⭐ TÌNH HUỐNG 5: CEO “MÓC HỌNG” TIÊN NỮ ĐỂ KHÔNG NÓI BẬY
Sau khi khắc phục sự cố, bật máy móc.
Hách Liên Minh sang nàng:
“ xin cô… từ giờ trong phòng họp — cấm câu nào.”
“Không thật luôn á?”
“Câm luôn.”
“Câm như… thần thiêu?!”
“CÔ IM.”
“Ờ.”
nàng im đúng 1 phút.
Rồi…
“Liên Minh…”
“ nhưng đang giả vờ .”
“Cái chai nước tự chảy kìa.”
“Đó là điều bình thường.”
Nàng dậy:
“Nó đang đó!! Chai nước khó—”
Hách Liên Minh đưa tay bịt miệng nàng.
Cả phòng họp cảnh CEO bịt miệng một cô gái mặc váy trắng cổ trang — mắt họ long lanh:
“Ôi trời… tổng tài dịu dàng quá…”
“Tình cảm quá…”
“Cái là péng liǎo (public display of affection) đúng hông??”
Hách Liên Minh:
“Buông cô mà các nghĩ bậy nữa xem.”
Cả phòng im lặng.
Sở Uyển vẫn bịt miệng, mở to mắt như chú cá vàng.
⭐ TÌNH HUỐNG 6: BỊ THƯỢNG THẦN TRÊN TRỜI GHẸO TỤC
Cuộc họp kết thúc thể hỗn loạn hơn.
Ra khỏi phòng họp, Sở Uyển kéo tay áo :
“Ta nhỏ nè… nghĩ Thiên Đế phát hiện mất tích …”
“Rồi ?”
“Trước khi rơi xuống, còn nổ 1 cái hồ… nên chắc tức lắm.”
Hách Liên Minh nhướng mày:
“Cô nổ hồ?”
“Ừ.”
“Cái hồ lớn cỡ nào?”
“Bằng cái công ty ngươi.”
Anh hình.
Nàng nghiêm túc :
“Nếu Thiên Đế tìm , sẽ phạt … liên lụy ngươi… nên giấu phận.”
“Giấu kiểu nào?”
“Phải giả phàm nhân.”
“Cô phàm nhân ?”
“Biết—”
Nàng tự tin .
ngay lập tức—
Cửa kính tự động mở mắt nàng.
Cô giật hét:
“Trời ơi! Kính tự tách sang hai bên!! Đây là yêu khí hạng nặng!!”
Hách Liên Minh:
“…Cô phàm nhân.”
“Ờ… khó.”
⭐ KẾT THÚC CHƯƠNG 4: CEO GẦN NHƯ PHÁT ĐIÊN, TIÊN NỮ GẦN NHƯ BỎ NHÀ ĐI BỤI
Cuối ngày, khi về nhà, Hách Liên Minh sofa, mặt đen hơn bầu trời bão.
“Ngày mai cô phòng họp nữa.”
“Ủa ?”
“Cô phá bộ đèn, máy chiếu, laptop, thang máy tầng 8 và khiến ba quản lý nghĩ vợ.”
“Thì ngươi… trai.”
“KHÔNG PHẢI LÝ DO!!”
Nàng nhún vai, thả xuống sofa, ngước mắt trần:
“Liên Minh, thiệt… thế giới của ngươi khó quá…”
“Cô cố gắng tí nào cả.”
“Ta cố mà… chỉ … thiếu hiểu …”
“Cô thiếu quá trời.”
“…”
Khoảnh khắc yên lặng 5 giây.
Sở Uyển bỗng mím môi:
“Ta… xin .”
Hắn ngừng .
Giọng nàng nhỏ như mèo con:
“Ta ý phá ngươi… chỉ quen thôi.”
Hách Liên Minh sang.
Ánh đèn vàng rọi lên gương mặt nàng, khiến nàng ấm lạ.
Lần đầu tiên từ lúc nàng…
thở một nhẹ hơn.
Nói nhỏ:
“Ngày mai… dạy cô từ từ.”
Sở Uyển ngẩng đầu:
“Dạy phàm nhân?”
“Ừ.”
Nàng mỉm , đôi mắt cong thành hai vầng trăng:
“Cảm ơn bảo bối Liên Minh.”
“… bảo đừng gọi !!!”