Khi Tiên Nữ Kết Duyên Với CEO - 🌟 CHƯƠNG 1 – CÔ TIÊN RƠI XUỐNG ĐẦU NAM THẦN HIỆN ĐẠI
Cập nhật lúc: 2025-12-07 12:21:04
Lượt xem: 18
🌟 CHƯƠNG 1 – CÔ TIÊN RƠI XUỐNG ĐẦU NAM THẦN HIỆN ĐẠI
Trên tầng trời thứ chín, nơi mây là thảm, trời là mái, còn tiên nhân là… tổ chủ chuyên gây chuyện, Sở Uyển đang quỳ Thiên Đế với vẻ mặt mềm như bánh bao bóc vỏ.
“Con… nổ đan lò?” Thiên Đế chống trán.
“Dạ… tại con để nhầm lá Phá Địa nồi…”
“Lần thì ?”
“Con… nổ hồ chứa linh khí của Nam Hải.”
“…Trước nữa?”
“Con… hấp nhầm linh thú của Tây Vương Mẫu thành món canh.”
Thiên Đế hít một thật sâu như cố kìm cơn đau gan:
“Sở Uyển, con con phá bao nhiêu thứ của thiên giới ? Có cái nào còn nguyên ?”
“Con còn nguyên…” nàng nhỏ giọng đáp.
Thiên Đế: “…”
Không thêm lời nào, ngài vung tay:
“Nhốt con ba ngày trong Luyện Tâm Cốc để kiểm điểm!”
“Ôi đừng mà!” Sở Uyển òa , “Chỗ đó lạnh c.h.ế.t , đá… con sợ ma đá lắm!”
“Tiên giới gì ma!” Thiên Đế quát.
“ đá kêu!” nàng cãi .
Thiên Đế: “… CỐT NHỐI!!”
Ngài định giáng thêm một tội thì ở góc hậu viện vang lên tiếng xoảng quen.
Tiếng đủ để hệ thần kinh Thiên Đế giật một cái:
“Không lẽ… con rơi thứ gì?”
Sở Uyển lí nhí: “… Chắc… thể… … rơi…”
“Rơi cái gì?”
“…Quả Lộn Kiếp.”
Thiên Đế bật dậy, long bào suýt nứt.
“CÁI GÌ?! Con rơi vật giữ trật tự gian? Con nó nặng bao nhiêu đạo luật ?!”
Sở Uyển kịp “” thì mặt đất chân nàng nứt một đường sáng. Không gian xoáy tròn như ai đang dùng muỗng quậy hồ.
“Ấy khoan! Con xin ! Con hứa sẽ — AAAAAA—!!”
Nàng hút tuột xuống lỗ xoáy như lá rơi xuống hố ga.
Thiên Đế hét theo:
“KHÔNG ĐƯỢC CHẠM ĐẤT MORTAL WOR—”
Chưa kịp dặn xong, nàng biến mất.
🌆 MẶT ĐẤT HIỆN ĐẠI – ĐÚNG LÚC NƠI NÀNG RƠI XUỐNG
Kinh thành Phồn Ánh (phiên bản hiện đại):
Tập đoàn Liên Thị, trưa thứ ba, CEO Hách Liên Minh đang cửa công ty, trả lời điện thoại với vẻ mặt lạnh như băng vùng Siberia.
“Không ký hợp đồng.”
“Không.”
“Không chuyện ưu tiên.”
“Đừng phiền .”
Thư ký cạnh run run:
“Thưa tổng tài, ngày mai ngài chụp ảnh trang bìa cho tạp chí—”
“Không.”
Một chữ.
Cũng đủ khác tắt thở.
Vừa cúp máy, ngẩng đầu lên để hít chút khí trong lành…
thì đột nhiên — một cái bóng đè sầm từ trời xuống.
BỐP!!!
Một âm thanh đau nhục vang lên:
Tiên nữ rơi xuống, CEO ngã gục.
Nhân viên bắt đầu gào:
“Trời đất!! Ai… ai rơi xuống từ tầng mây ?!”
“Gọi cấp cứu mau!!”
“Cái gì mà váy trắng bay như phim cổ trang trời?!”
Hách Liên Minh dài đất với một cô gái đè lên ngực.
Mắt nhíu .
Đầu đau.
Mũi… hình như ngửi mùi hoa đào.
Còn Sở Uyển thì xây xẩm như xoay 15 vòng trong máy giặt.
Nàng chống tay dậy, xung quanh bằng ánh mắt “tỉnh dậy ở đây”:
“Ôi trời… nơi tiên khí yếu quá… rơi xuống phàm giới ?!”
Cả công ty: “???”
Nàng Hách Liên Minh – đang ôm đầu:
“Phàm nhân! Ngươi ? Có dập linh thức ?”
Nhân viên: Ồ ơi nó tiếng gì …
Hách Liên Minh:
“…Cô gọi là gì?”
“Phàm nhân.”
Hắn nhắm mắt :
“ tin là đang hoang tưởng tạm thời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-tien-nu-ket-duyen-voi-ceo/chuong-1-co-tien-roi-xuong-dau-nam-than-hien-dai.html.]
🏥 BỆNH VIỆN – NƠI NÀNG HÓA YÊU QUÁI TRƯỚC MẮT BÁC SĨ
Cả hai đưa bệnh viện.
Khi Sở Uyển tỉnh dậy, điều đầu tiên nàng thấy là… đèn LED tròn chiếu xuống.
Nàng thốt lên:
“Hỏa châu tịnh tâm trận! Các ngươi trấn áp pháp lực ?!”
Bác sĩ giật rơi clipboard.
Hách Liên Minh giường kế bên, mở mắt chỉ để thấy cô bật dậy hoảng hốt, tóc xõa, mắt mở to long lanh.
Anh bóp trán:
“Cô im . Đây là đèn trần.”
“Đèn trần là gì? Tại nó sáng mà truyền linh lực ? Có là pháp khí tự động ? Có luyện cho nó—”
“KHÔNG.”
Hắn gắt.
“Không đụng cái gì nữa.”
Cô bĩu môi:
“Đồ phàm nhân khó chịu.”
Anh bật dậy:
“Cô thôi gọi là phàm nhân ?!”
“Thì ngươi là phàm nhân mà.”
“ là con !”
“Ờ… thì đó!” nàng gật gù như mới là đứa khùng.
lúc đó, một y tá bước .
Sở Uyển thấy cây kim tiêm liền hét:
“ẤY NẤY NẤY!! ĐỪNG CẮT LINH MẠCH TA!!!”
Y tá: “??? Em tiêm t.h.u.ố.c thôi mà!”
Sở Uyển dùng hết chút pháp lực còn sót để “phòng thủ”, nàng vung tay lên:
“Phong—”
Tách tách tách tách!!!
Toàn bộ bóng đèn trong phòng nổ tung.
Khói bay mù mịt.
Y tá ngất ngay tại chỗ.
Hách Liên Minh:
“…Cô là cái gì ?”
Sở Uyển phủi tay, đắc ý:
“Ta là tiên.”
“Cô bệnh.”
“Ta là tiên thật đó!”
“Cô cần khám tâm lý.”
“Ngươi chứng minh ?”
“KHÔNG.”
“Sao ngươi phản ứng y như tiên giới là thứ dơ bẩn ?!”
“Vì cô nổ đèn bệnh viện!”
“Ta chỉ phất tay thôi mà!”
“VẤN ĐỀ LÀ Ở CHỖ ĐÓ!!”
💥 LIÊN KẾT KHÍ VẬN – NỤ HÔN BẤT ĐẮC DĨ
Một bác sĩ khác chạy , còn hiểu chuyện gì, hô lớn:
“Trấn an bệnh nhân! Đừng để cô nổ phòng nữa!”
Đám bảo vệ kéo tới.
Sở Uyển hốt hoảng lùi , giật lấy cái chăn bệnh viện kéo về phía :
“Đừng gần!! Ta , yếu pháp lực nhưng vẫn đủ sức—”
Hách Liên Minh chụp đầu chăn :
“Buông ! Đừng loạn thêm!”
“Không buông!”
“Buông!”
Hai đứa kéo qua kéo — một nữa giống như định mệnh xoay trục, cả hai chúi đầu về .
CỐP!!!
Trán chạm trán.
CHỤT.
Môi chạm môi.
Hai giây im lặng như trời ngừng gió.
Sở Uyển trợn to mắt.
Hách Liên Minh cứng đờ .
Tia sáng mỏng như sợi chỉ bay qua cả hai — mắt thường thấy nhưng nàng cảm nhận rõ, còn thì… bỗng tiếng gì đó như tiếng chuông.
DING.
Hệ thống thiên đạo thông báo:
【Khí vận liên kết. Hai đối tượng buộc ở gần trong phạm vi 10 mét. Tách sẽ “phạt”.】
Sở Uyển: “…”
Hách Liên Minh: “…”
Trong cùng một khoảnh khắc, cả hai đồng thời:
“ĐỪNG NÓI VỚI TÔI LÀ CHÚNG TA—”
Thiên đạo: “ĐÚNG RỒI ĐÓ.”