Mặc dù một động tác đơn giản như , Bùi Tịch xong, nhịn mà một mồ hôi lạnh, đầu ngón tay run ngừng, cả mất lực dựa cánh cửa, yết hầu lên xuống do thở d.ốc nặng nề, như dã thú sắp chết.
"Cạch" một tiếng, cửa mở.
An Cửu xổm ở cửa, thấy động tĩnh, ngẩng đầu về phía .
Nương theo ánh trăng tròn, nàng thấy một khuôn mặt huyết sắc.
Giống như một tờ giấy trắng, trong bóng đêm u ám, mặt trắng bệch còn chút máu, giống như ác quỷ bò từ trong địa ngục.
Gương mặt rũ xuống, ở phía cửa, tóc dài đen nhánh rối tung rũ xuống, từ cao xuống nàng.
Ngực An Cửu nhảy dựng thật mạnh, thiếu chút nữa trực tiếp nhảy lên kêu "Quỷ á", chút men say lập tức dọa cho mất hết.
May nàng còn nhớ rõ đang gì, gian nan duy trì vẻ ngoài bình tĩnh.
Trong lòng nàng kinh hoàng, chậm rãi dậy chăm chú nam nhân, cùng bốn mắt .
Đôi mắt gương mặt tái nhợt của nam nhân, giờ phút tựa như hai hang động đen như mực, thể thấy đáy.
Mê Truyện Dịch
"Huynh...... Bùi Tịch, ?"
An Cửu ôm cánh tay, run rẩy hỏi.
Nàng trêu chọc , hiện tại Bùi Tịch thoạt khủng khiếp nha, quanh đều là thở nguy hiểm, thật sự tựa như ác quỷ từ đất bò .
Hơn nữa, mà mặt đất! Không bộ tịch xe lăn!
Nàng phát hiện bí mật của , thể diệt khẩu ?
An Cửu nơm nớp lo sợ, sợ ngay đó liền giế/t chết.
Tuy rằng khả năng cao sẽ chết, nhưng Bùi Tịch nhất định cách biến nàng thành xác sống hoặc đồ ngốc, giống như mấy sát thủ của Ám Trang đó, cũng khác c.h.ế.t là mấy!
"Cô, gọi , gì?" Bùi Tịch gằn từng chữ một, thở hổn hển hỏi.
Hả, động thủ?
An Cửu liếc trộm thần sắc , rốt cuộc phát hiện con ngươi đen như mực chút trống rỗng, tựa như căn bản bao nhiêu ý thức!
Nàng chớp chớp mắt, cẩn thận bước về phía , cách hai thu , chỉ cách một ngưỡng cửa.
Gần như , mặc dù bóng đêm thâm trầm, An Cửu cũng thể thấy rõ khóe mắt nam nhân giật giật, cổ nổi gân xanh, thể run nhè nhẹ, cùng với áo lót đơn bạc mồ hôi lạnh ướt hơn phân nửa dính .
Thoạt ...... như thật sự thống khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-88-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
An Cửu hoảng hốt một lúc, ngay đó nhanh hồi phục tinh thần, cẩn thận diễn: "Bùi Tịch, từ phòng ...... , đụng đầu, Bùi Tịch châm cứu cho , đầu đau quá, sưng lên , xem giúp ?"
Vóc dáng thiếu nữ cao, khi chuyện với nam nhân ngẩng mặt, nàng vén sợi tóc trán, lộ cái trán trơn bóng, như là đang chứng minh lời .
Bùi Tịch kỳ thật rõ cái gì.
Đầu vang lên ầm ầm, giống như búa tạ đánh, đau đớn kịch liệt khiến gần như thể thấy bất kỳ âm thanh nào từ bên ngoài.
Hắn rũ mắt, ánh mắt tán loạn hướng về phí gò má trắng nõn của thiếu nữ, trượt từ trán đến đôi mắt đào hoa lấp lánh, mũi cao tinh xảo, cuối cùng dừng môi đỏ mọng lúc đóng lúc mở.
Chính là cái miệng , từng tiếng từng tiếng, gọi tên ngừng nghỉ.
Mặc dù là hồi ức, cũng khiến Bùi Tịch bất kham chịu đựng mà nhắm mắt, khóe mắt giật mạnh hai cái.
Nên khiến nàng câm miệng?
Giết nàng? Không .
Suy nghĩ mới hiện liền bác bỏ, Bùi Tịch giơ tay đè trán, bỗng nhiên hít sâu một , mở hai mắt, duỗi tay ôm lấy vòng eo thiếu nữ, kéo nàng trong phòng.
"Phanh", cửa phía bỗng nhiên khép .
Ánh trăng màu bạc ngăn cách ở ngoài phòng, trong nhà một mảnh tối tăm.
An Cửu: "A a a!" Sắp g.i.ế.c !!
Bùi Tịch ôm cơ thể mềm mại xương của thiếu nữ, bên tai chợt vang lên tiếng kinh hô, khó nhịn mà nhíu mày, khàn giọng : "...... Đừng ồn."
Hơi thở nóng rực phả mặt, eo một bàn tay nóng bỏng nắm chặt, An Cửu cần đoán cũng , eo nhất định véo bầm tím .
Bị mắc kẹt giữa lòng n.g.ự.c rắn chắc của nam nhân và ván cửa, nàng dám thở mạnh.
An Cửu đang suy nghĩ nhanh, thế nào mới thể tránh ngày mai diệt khẩu.
Tuy rằng hiện tại Bùi Tịch trông còn tỉnh táo, nhưng chờ ngày mai khôi phục bình thường, nhớ chuyện đêm nay, nàng đến kiếp nạn ?
Vì kế hoạch, chỉ thể diễn say đến cùng thôi.
Tròng mắt An Cửu chuyển động, bộ : "Huynh buông ! Bùi Tịch, ngủ, mau......"
Hai tay mềm mại đẩy ở ngực, lực mạnh, m như mèo nhỏ đang gãi ngứa.
Nàng vì thể ngoan một chút, lời một chút?
Bùi Tịch nhíu chặt mày, lệ khí tích tụ ở đáy lòng bỗng nhiên bùng nổ, một tay nắm hai tay thiếu nữ, giữ hai tay của nàng bắt chéo lưng, trói nàng , vây ở trong lòng n.g.ự.c .