Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Khi Nữ Phụ Gặp Nam Phụ Hắc Hóa - Chương 71: Khi Nữ Phụ Gặp Nam Phụ Hắc Hóa

Cập nhật lúc: 2025-07-16 06:45:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong hai mắt sáng lấp lánh Bùi Tịch, tò mò hỏi cố: "Sau đó thì , cha lợi hại như , ông thật sự thể khiến c.h.ế.t sống ?"

Bùi Tịch: "......"

Không , buồn phiền nơi đáy lòng giảm bớt nhiều.

Bùi Tịch vốn tính nhắc đến phụ , nhưng hai mắt đẫm lệ sáng lấp lánh của thiếu nữ chờ đợi mà , mà bất tri bất giác mở miệng.

"Ta cũng . Phụ , qua đời khi tám tuổi."

Lời , đáy mắt thiếu nữ tức khắc toát vẻ thương hại, nửa điểm cũng che giấu.

Mi mắt Bùi Tịch rũ, nhưng vẫn nhếch khóe miệng theo đường cong thường lệ, nhàn nhạt : " vẫn nhớ rõ, năm đó nhiều từ khắp nơi tới tìm phụ trị bệnh hỏi thuốc, bọn họ quỳ gối ngoài Dược Vương Cốc, vì để phụ cứu trị, tiếc quỳ đến hai chân thối nát. Người giang hồ gọi phụ là Dược Vương, nhiều bệnh nặng trị tới Dược Vương Cốc, trải qua quá trình phụ cứu trị, cơ bản đều thể sống sót."

"Oa!" Thiếu nữ phát một tiếng kinh hô, "Vậy phụ thật sự lợi hại nha."

Bùi Tịch trầm mặc, đột nhiên : "Hiện giờ đến tìm trị bệnh cũng ít."

Đây là sự thật, lúc ở Cửu Phương Thành, thường đến Lâm phủ cầu kiến Bùi Tịch. Lúc bọn họ mới đến thành Bình Lan, phái Hoa Sơn lập tức tới tìm, hiển nhiên năng lực của Bùi Tịch kém phụ là bao.

, giải thích với nàng như , thật sự giống đang tranh công.

An Cửu ngoài ý , công tử bạch y như bỗng nhiên ý thức bản lạc đề, nghiêng mặt , tránh tầm mắt thiếu nữ, tiếp tục : "Đến nỗi y thuật của ...... Phụ vẫn dạy thứ gì, ông rời quá sớm, đều là tự học từ sách y trong cốc."

Ngân châm rốt cuộc rút xong, An Cửu từ giường dậy, thăm dò nhéo đầu ngón tay .

Cảm giác đau vẫn còn, nhưng độ mẫn cảm so với lúc đỡ hơn ít, cũng chính là mẫn cảm hơn với thường một chút mà thôi.

"Ta đỡ , Bùi Tịch, y thuật của tồi! Không ai dạy còn thể học như , giỏi hơn phụ !"

An Cửu giơ ngón tay cái về phía .

Ánh mắt Bùi Tịch dừng động tác kỳ lạ của nàng: "Đây là ý gì?"

"Chính là khen lợi hại."

An Cửu mặc xong áo ngoài, liền chuẩn rời .

Mê Truyện Dịch

Xiêm y nàng rách tung toé, tối hôm qua còn một mồ hôi, giờ đặc biệt tắm rửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-71-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]

"Ta đây, ...... Tính thiếu một ." Thiếu nữ công tử bạch y một cái, lúng túng những lời , xoay liền chạy cửa.

Không chút nào lưu luyến, dùng xong liền ném.

Trên giang hồ những khác vì mà tranh đến vỡ đầu chảy máu, chỉ An Cửu, một chút cũng để mắt.

Mặc dù là khen, nhưng là bộ dáng để tâm.

Bùi Tịch cửa phòng mở rộng, một lúc mới tiến lên đóng cửa. Hắn vốn để ban đêm Vu Thịnh tới giải độc cho nàng, nhưng hôm nay xem ...... Cứ lưu cho nàng cái giáo huấn như cũng .

Đêm qua, Bùi Tịch từ miệng Vu Thịnh một tin tức.

Phụ Bùi Chu c.h.ế.t nhiều năm trong lời đồn , lẽ vẫn còn sống.

Bùi Tịch , Bùi Chu dạy y thuật cũng do rời quá sớm, mà là ông dạy.

Từ khi ký ức, Bùi Tịch hiểu một chuyện, phụ hận .

Bùi Chu quan tâm trong thiên hạ, hận đứa con trai ruột là . Chỉ vì sự tồn tại của hại c.h.ế.t mẫu , hại c.h.ế.t Bùi Chu yêu.

Hắn là tai hoạ cha chờ mong.

Dược Vương Cốc ẩn trong đáy cốc của núi rừng quận Thục, đất Thục hàng năm mưa dầm, thấy ánh mặt trời, trong cốc vô cùng ầm ướt lạnh lẽo.

Vào đông Dược Vương Cốc cực kỳ lạnh, ẩm lạnh như dòi trong xương, bò da, chui huyết nhục, khiến hai chân tê cứng sưng đỏ thối rữa.

Đứa trẻ mặc xiêm y đơn bạc, ghé chân tường hướng ngoài xung quanh, khuôn mặt gầy gò vàng vọt, đôi mắt to đen nhánh tò mò trời đất bên ngoài.

Sân hoang vắng, ven tường một cây liễu, lá cây rụng hết, chỉ còn cành trụi lủi giống sợi dây mỏng bay múa trong gió lạnh.

Đứa trẻ phát hiện cái lỗ ở chân tường trong đám cỏ dại cây liễu.

Từ khi đứa trẻ ký ức tới nay, nó ở tại tiểu viện , chăm sóc nó chỉ một vị lão bộc, cũng chuyện với nó, trầm mặc giống cọc gỗ.

Lão bộc mỗi ngày ba bữa đưa cơm canh tới, chờ đứa trẻ ăn xong mang bát đ ĩa .

Không ai dạy nó chuyện, đứa trẻ ba tuổi, một câu cũng . Nó đói khát, liền kêu vài tiếng a a với lão bộc, lão bộc liền trầm mặc lấy thức ăn nước uống cho nó.

Loading...