Gắt gao nắm vạt áo , vành mắt và mũi hồng hồng, giống ủy khuất.
Bùi Tịch tính cái gì cũng , duỗi tay đóng cửa phòng, sống lưng thẳng thắn, tựa lưng ghế , tận lực kéo cách với thể mềm mại đang dính sát.
Nếu trong lòng rõ nàng trúng cổ, chỉ sợ sẽ hoài nghi nàng đang cố ý câu dẫn .
...... Nghĩ đến hẳn là ảo giác của .
Nữ nhân tối hôm qua mới cùng "Phi Y" quyết định chuyện chung đại sự, thể đầu câu dẫn "Người què" là ?
"An tiểu thư, hiện tại thể rời khỏi chứ?" Công tử bạch y than nhẹ, ôn tồn .
Thiếu nữ cắn răng, đôi tay chống n.g.ự.c , phần eo dùng lực dậy, một lúc lâu hu hu : "Ta, dậy ."
Trán nàng toát một lớp mồ hôi lạnh, mũi đọng một giọt mồ hôi, dính lông tơ làn da trắng nõn của thiếu nữ, giống quả đào dính sương sớm.
Không giống như là diễn, dường như thật sự đau đến chịu nổi.
Giữa mày công tử bạch y khẽ nhúc nhích, đổi giọng : "An tiểu thư, xin phép bắt mạch cho cô."
An Cửu chần chờ một lát, vẫn đưa bàn tay .
Đầu ngón tay thon dài trắng nõn của nam tử dừng cổ tay mảnh khảnh của thiếu nữ, mặt cúi xuống, một lát , mi mắt nhẹ nâng, mặt mày tuấn tú hiện lên một vẻ mặt ngưng trọng: "An tiểu thư, nếu Bùi mỗ lầm, cô hẳn là trúng cổ độc."
Dừng một chút, Bùi Tịch ôn hòa từ đến nay sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, trầm giọng hỏi: "Không đêm qua An tiểu thư ?"
Thiếu nữ như là dọa, trợn tròn đôi mắt, giống mèo nhỏ đang sợ hãi, chút đáng yêu.
Sắc mặt nàng còn mang theo chút tái nhợt, tầm mắt mơ hồ, quanh co: "Ta, tối qua nơi nào cũng , cũng thế ! Đây là trúng cổ độc ? Sao ? Cổ độc thể giải ?"
Bùi Tịch: "Đương nhiên thể giải, chỉ là cô cho , rốt cuộc cô gì, trúng cổ độc?"
Thấy thiếu nữ mím môi lời nào, tựa hồ mạnh miệng đến cùng, Bùi Tịch thở dài một tiếng: "Đêm qua phái Hoa Sơn tróc nã cổ sư , nhưng sớm nhận tin tức nên chạy thoát, phái Hoa Sơn bất lực trở về. Hiện giờ cô trúng cổ, đây chuyện nhỏ, An tiểu thư đừng tùy hứng, sự tình quan trọng, cô vẫn nên hết với . Nếu cô , sẽ báo cho phái Hoa Sơn, bảo bọn họ tới hỏi cô."
Mê Truyện Dịch
An Cửu theo bản năng kêu lên: "Ta tùy hứng chỗ nào!"
Bùi Tịch khóe miệng giật giật, chỉ cảm thấy điểm nàng chú ý thật sự chọn lọc, ", An tiểu thư tùy hứng, cho nên thể cho ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-67-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Thiếu nữ bất an chớp chớp mắt, hoài nghi : "Ta cho , cho khác."
Bùi Tịch tao nhã , kiên nhẫn mười phần gật đầu: "Được, đồng ý với cô."
Môi thiếu nữ giật giật, rốt cuộc mở miệng: "Ta, tối qua gặp cổ sư ...... Ta thề, cố ý, chỉ là, chỉ là ngẫu nhiên!"
Đại tiểu thư kiêu ngạo, cũng tối hôm qua hành vi của bao nhiêu gây rối vô cớ, huống hồ nàng còn bởi phá hủy kế hoạch của phái Hoa Sơn, cho nên ngay từ đầu chịu , sợ chỉ trích.
hiện tại vì giải độc, lời hứa của Bùi Tịch, nàng chỉ thể căng da đầu hết thảy.
Khó khăn xong bộ quá trình, đương nhiên thể Phi Y xuất hiện, chỉ dùng kế chạy .
Nàng khẩn trương cắn môi, chằm chằm công tử bạch y mặt, một bộ sợ lật lọng.
Bị thiếu nữ hai mắt đẫm lệ chằm chằm, khi Bùi Tịch trầm mặc một lát, thỏa hiệp lắc đầu, bất đắc dĩ : "An tiểu thư đừng lo lắng, việc sẽ cho khác."
Thiếu nữ tròng mắt tròn xoe, như mèo nhỏ nghiêng đầu đánh giá .
"Thật ? Trời đất ?"
Bùi Tịch bất đắc dĩ : ", trời đất cô ."
Thiếu nữ vẫn chút tin: "Huynh vì giúp ?"
"Cho dù như thế nào, trong mắt phái Hoa Sơn, và An tiểu thư mới là đồng bạn. Ta là giúp cô, mà là đang giúp chính . Chuyện một khi lộ ngoài, e rằng cũng sẽ chịu chỉ trích."
, bọn họ là một nhóm, An Cửu sai, những khác cũng gánh vác chút trách nhiệm.
Nghe như , thiếu nữ thả lỏng, bộ dáng cảnh giác lập tức biến mất, hình nhỏ bé uể oải, hai tay ấn đầu gối, bĩu môi đỏ nhẹ nhàng x0a nắn.
Trong miệng còn ở nhỏ giọng than vãn: "Đau c.h.ế.t mất......"
Nàng động, thể mềm mại liền cọ đùi nam nhân.
Thiếu nữ tùy tiện, lẽ cảm thấy hai chân tàn tật, liền tùy ý coi như một chiếc ghế dựa vô tri vô giác. Bùi Tịch , chân sớm khôi phục bình thường, hiện giờ chỉ là đang giả vờ tàn tật thôi.