Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Khi Nữ Phụ Gặp Nam Phụ Hắc Hóa - Chương 307: Khi Nữ Phụ Gặp Nam Phụ Hắc Hóa

Cập nhật lúc: 2025-07-16 06:54:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hệ thống: 【...... Hắn là phản diện. 】

"Không sai, là phản diện, như mới bình thường, nếu thật sự vì tình yêu tìm chết, cũng hoài nghi OOC*."

* OOC: Là từ tắt của Out of character, nghĩa là nhân vật xử sự như tính cách vốn .

An Cửu cảm giác thở phào nhẹ nhõm, nhưng sâu trong nội tâm, mơ hồ chút mất mát trống rỗng.

Trên đời thể vì yêu cam nguyện tìm c.h.ế.t chứ?

Sao nàng thể đạt tình yêu ?

"Hắn như càng , đúng lúc cho cơ hội phát huy. Nếu nhược điểm của nắm trong tay, chớ trách nhẫn tâm."

An Cửu mỉm , trong lòng còn gánh nặng.

Chờ Bùi Tịch trở về, thấy bóng dáng A Thất, An Cửu rõ còn cố hỏi: "A Thất ?"

Thần sắc Bùi Tịch đổi, như một tươi ôn hòa: "Ta bảo về dọn dẹp một chút, trong cốc thêm một , nhiều nơi đổi."

Đón tầm mắt nam nhân, An Cửu đỏ mặt đầu , đáy mắt là một mảnh bình tĩnh hờ hững.

Cửu Phương Thành cách Dược Vương Cốc tính là xa, mấy nhanh chậm hai ngày, tới sơn trang đúc kiếm .

An Cửu cùng Bùi Tịch tới sơn trang đúc kiếm khách, gặp cha cùng tỷ của Lâm Thanh Nghiên.

Sơn trang đúc kiếm tính là thế gia võ lâm chính thống, Lâm gia tuy học võ, nhưng đều cao thủ, trái họ thành thạo kỹ năng đúc kiếm. Người võ lâm cần binh khí đều tới nơi mua, cũng là cho Lâm gia một chút mặt mũi, mới thể địa vị ở giang hồ.

An Cửu xem màn nam nữ chính gặp cha , trong đó hài hước cảm động, cuối cùng hai tình vẫn cha chúc phúc, định hôn ước , hôn sự thật vội, hai quyết định năm thành .

Năm ...... Hiện tại là tháng bảy, còn non nửa năm.

Sau khi định hôn sự của , Lâm Thanh Nghiên tới hỏi An Cửu, chuẩn khi nào thành hôn với Bùi Tịch?

Lúc An Cửu đỏ mặt xem Bùi Tịch nghĩ như thế nào, trong lòng nhịn thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-307-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]

Nếu dựa theo kế hoạch, hôn sự của nàng đại khái cũng xa.

Dược Vương Cốc thật sự là nơi ngăn cách với thế nhân, sáng sớm An Cửu tỉnh , liền thể ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng từ ngoài phòng , cửa sổ mở một nửa từ lúc nào, mặt bàn cửa sổ bày một cành hoa cắm trong bình sứ trắng, gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi , hoà lẫn từng đợt khói nhẹ như sương trắng, hít sâu một thấm ruột gan.

Thục trung vốn là thung lũng, bầu trời quanh năm bao phủ u ám, thấy ánh mặt trời. Dược Vương Cốc càng là thung lũng trong thung lũng, nơi khác mùa hè cực nóng, khí hậu trong cốc vẫn ấm áp như cuối xuân.

Tuy nhiên nơi như thích hợp gieo trồng thực vật nhất, từ đến nay cảm thụ lớn nhất khi An Cửu đến Dược Vương Cốc, đó là phát hiện nơi nở nhiều hoa.

Bên ngoài ngôi nhà nàng ở, hoa nở nhiều hơn, bộ phòng ốc đều như là ngâm trong biển hoa.

Ban đầu nàng còn lo lắng vấn đề về rắn và muỗi, hỏi qua Bùi Tịch mới , hoa cỏ ngoài phòng hơn phân nửa đều là dược liệu, sẽ xua đuổi muỗi, nàng lúc mới thoáng an tâm.

An Cửu chậm rãi từ giường dậy, còn xuống giường, ngoài cửa liền một đến.

Nam tử áo trắng tóc đen, trường ngọc lập*, mặc áo bào trắng sạch sẽ giống trong ấn tượng, vạt áo cuốn , tay áo dài dính lác đác vết màu xanh đậm của nước cỏ.

* Trường ngọc lập: thường dùng để miêu dáng thẳng tắp, mạnh mẽ của con trai

An Cửu thấy liền , ruộng thuốc hái thuốc về.

Dược Vương Cốc tất nhiên ruộng thuốc rộng lớn, nhiều thảo dược khá trân quý, Bùi Tịch yên tâm để tớ , liền tự chăm sóc.

Nam nhân từng bước về phía nàng, còn tới , mùi thuốc tươi mát đắng liền xâm nhập tới, giống như một tấm lưới vô hình, bao vây thiếu nữ giường.

An Cửu giương mắt tới gần, chờ xuống mép giường, nắm lấy chân nàng, nàng theo bản năng rụt chân.

"Tay chút lạnh." Nàng .

Mê Truyện Dịch

"Vừa xem ruộng thuốc." Bùi Tịch nhẹ giọng , thu hồi tay, chà xát hai lòng bàn tay , chà đến khi ấm áp, mới nữa cầm chân trắng nõn của thiếu nữ xỏ giày.

Mỗi An Cửu thấy như , đều cảm giác là chủ nô sử dụng nô lệ.

Nàng tuy kiều quý, nhưng cũng kiều quý đến mức cần hỗ trợ đeo giày.

Chỉ là bắt đầu từ khi nào, liền chậm rãi xử lý hết thảy việc của nàng, nàng tỉnh sẽ đúng giờ xuất hiện, đó tự nhiên đeo giày cho nàng, chải đầu, chuẩn rửa mặt, hầu hạ ăn cơm.

Loading...