Thịt đưa đến tay, sẽ dược ăn miễn phí.
Bùi Tịch nghĩ , lý do gì cự tuyệt.
Kể từ đó, liền gián tiếp khống chế bộ võ lâm, sẽ ai chống , bọn họ thậm chí sẽ mang ơn đội nghĩa , coi là ân nhân cứu mạng.
Hắn sẽ để những phát hiện manh mối, sẽ chỉ dẫn độc trong cơ thể bọn họ, nếu bọn họ trêu chọc , cũng sẽ gì.
Bùi Tịch hưởng thụ cảm giác âm thầm khống chế hết thảy .
Khoé miệng công tử bạch y nhẹ nhếch một cái, trong đôi mắt đen nheo , hiện lên một tia sung sướng.
Dừng một chút, tựa hồ nhớ tới cái gì : "Nhớ lưu một , cũng là lúc, nên mang nàng trở về ."
A Thất khom gật đầu: "Vâng."
Căn cứ theo thư Vu Thịnh gửi, nhiều nhất là hơn nửa tháng nữa sẽ mang theo cổ song sinh trở về, nhanh, thể khôi phục khỏe mạnh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Bùi Tịch phức tạp.
Hắn thích nàng, chỉ là, càng sống hơn.
-
Mấy An Cửu ở núi Minh Quang ngây hai ngày, về bản bí tịch thần công, ngày đầu tiên hợp lực tìm thấy, khi tìm bí tịch, liền phái Hoa Sơn dẫn dắt một mang theo bí tịch rời .
Lúc lục tục rời , chờ đến khi mấy An Cửu xuống núi, núi còn mấy ai.
An Cửu bọn họ xem như tương đối muộn, chủ yếu là tốn nhiều thời gian ở Tàng Thư Các.
An Cửu nhớ sách, những sách đó một . Tuy rằng sách mang nhiều, nhưng mấy chục quyển, cũng tính là ít.
Lúc đến mấy chục , lúc , chỉ năm .
Từ núi Minh Quang xuống, một nữa qua sơn cốc trồng đầy hoa độc. Trong cốc một bóng , chỉ còn một vườn hoa năm màu nở đầy khắp núi đồi.
Đóa hoa cực kỳ mỹ lệ, nhưng ai qua nơi , dám đụng .
An Cửu ở rìa sơn cốc, thở dài : "Chúng huỷ hoa , nếu vẫn giữ ở đây, lẽ mang lợi dụng thì ?"
Kỳ thật cũng ai chuyện , chỉ là những võ lâm trúng độc, một rắn cắn mười năm sợ dây thừng, cho nên mặc dù ngang qua, cũng chỉ tránh xa, dám tiến lên, hủy hoa càng miễn bàn.
" , hoa giữ cũng là tai họa, nếu như ai vô tình động càng , thể giữ." Lâm Thanh Nghiên cũng .
Hạ Tử Kình gãi gãi đầu: "Nếu chúng cho một mồi lửa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-247-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
"Lửa đốt hoa ? Phải khô mới thể đốt chứ?" An Cửu lắc đầu, nghiêm trang, "Vẫn là nhổ ."
" hoa độc......" Lâm Thanh Nghiên chần chờ .
" Chỗ chúng sợ trúng độc ?"
An Cửu , ánh mắt mấy đều chuyển dời đến Bùi Tịch.
Bùi Tịch bách độc bất xâm, tất cả đều , nên việc nhổ hoa, đảm nhiệm là thích hợp nhất.
An Cửu cũng qua, mắt to đen nhánh chớp chớp, tha thiết công tử một bộ tuyết y nhiễm hạt bụi.
"Bùi Tịch, nhổ chúng nó ?"
Trong giọng nàng mang năn nỉ, sợ đáp ứng, nên đến bên cạnh , nắm ống tay áo tuyết trắng, ngón tay lắc lắc.
Mê Truyện Dịch
Bùi Tịch cụp mắt, thiếu nữ ngón tay trắng nõn nắm tay áo , tạo nếp nhăn, ống tay áo vốn trơn nhẵn chỉnh tề trở nên lộn xộn.
Hắn nhăn mày một túc, dùng chút lực rút tay áo về, về phía thiếu nữ vẻ mặt bộ tịch.
Khi nào An Cửu bụng như ?
Khiếp nàng nhiều ám hại Lâm Thanh Nghiên, vụng về ác độc, bao giờ thấy nàng đại phát thiện tâm như thế.
Bùi Tịch tin nàng thật sự thiện lương, nàng vẻ đây, là vì khổ mà thôi.
Bắt đầu từ ngày hôm , nữ nhân phát điên gì, rõ ràng một khắc còn đang quan tâm độc của , một khắc liền đổi mặt, cũng việc gì thì lạnh lùng trừng mắt , như là thấy mắt.
Đại tiểu thư hỉ nộ thất thường, luôn cáu giận thể hiểu , điểm Bùi Tịch sớm quen, bởi cũng để ý.
Đổi cách , vui khi thấy .
Nàng đối với nũng bán manh, ngược theo ai, khống chế thuận theo nàng.
Hiện giờ khôi phục diễn xuất đó, ngược thấy quen.
Bởi Bùi Tịch càng tin, An Cửu thể thích ? Cảm giác mơ hồ mấy ngày , tuyệt đối là ảo giác.
Nàng thể thích . Hoặc là , nữ nhân đa tình lăng nhăng như nàng, thể chân chính thích một nam nhân. Nam nhân ở trong mắt nàng, chỉ là tiêu khiển thôi.
Tình cảm là một thứ khó dùng lý trí để khống chế.
Đây là khi Bùi Tịch phát giác thích An Cửu, nhạy bén nhận thấy một chút. Giống như là long chi nghịch lân*, xà chi bảy tấc*, với mà , đây là một cái nhược điểm lớn.