Lại nơi xa, Mai hộ pháp bỏ chạy đến chỗ xa hơn, mặt quyến rũ diễm lệ thấy nửa điểm huyết sắc.
Ả từng chạy, vẫn ở nơi xa quan sát, ánh mắt Bùi Tịch cực kỳ quỷ dị, như là đang một yêu ma quỷ quái.
An Cửu liếc ả, giây tiếp theo ngón tay nóng bỏng nhẹ nhàng chạm mặt.
"Sợ ?" Một giọng ôn hòa từ phía truyền đến.
An Cửu mặt sang, theo bản năng : "Không sợ, là vì cứu mà."
Mê Truyện Dịch
Nếu nàng sợ sớm sợ, nào bây giờ mới sợ?
Vì nàng trả lời vô cùng thật lòng, dừng ở trong Bùi Tịch, môi khẽ nhếch lên, giương lên một nụ nhạt.
Hắn luôn , như là đeo một chiếc mặt nạ mỉm , nhưng đều bằng nụ nhạt .
Tuy chỉ nhếch khóe môi, đuôi mắt thoáng cong cong, khiến An Cửu đến ngẩn .
Nàng mím môi, mắt cũng cong theo rộ lên, sung sướng : "Bùi Tịch, chân của khỏi !"
Ngữ khí của thiếu nữ cực kỳ vui, dù cho ai thấy những lời , đều thể cảm nhận vui sướng trong giọng nàng.
Tựa hồ khỏi chân , mà là chân nàng.
Ý mặt công tử bạch y thu , nhớ quên một chuyện. Có lẽ cũng quên, mà chỉ là tình thế cấp bách, tất cả đều ném đầu.
Chân đích xác khỏi , nhưng nên giải thích việc giả vờ què chân suốt dọc đường thế nào?
Còn những ám khí đó, độc thuật, nên giải thích ?
Những khác còn dễ, quen thì cần để ý tới, khác cũng sẽ truy cứu.
Duy nhất cần giải thích, đó là hai "bạn" Lâm Thanh Nghiên và Hạ Tử Kình.
Sống một , Bùi Tịch hiểu hơn bất cứ ai, Hạ Tử Kình thể khí vận nghịch thiên.
Gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành tường, phảng phất là con trai của trời, đối nghịch với kết cục sẽ thê thảm, giao hảo với sẽ vinh dự.
Kiếp và Hạ Tử Kình đối nghịch, sẽ giẫm lên vết xe đổ nữa.
Vừa suy tư như , liền thấy tiếng thiếu nữ bên tai, nhỏ giọng : "Huynh bộ tịch lâu như , cho bất ngờ đúng ?"
Ánh mắt Bùi Tịch chợt lóe, mắt đen hẹp dài híp , ánh mắt nhanh nhẹn dừng thiếu nữ.
Gương mặt thiếu nữ đỏ từ khi nào, nàng xoay chuyển mắt to đen lúng liếng, mặt mày tràn đầy giảo hoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-241-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
"Hừ, bổn tiểu thư sẽ lừa , lúc thể luyện thần công, cũng là gạt đúng ?" Nàng dùng sức mà mím khóe miệng, nhưng cái miệng hồng nhuận vẫn nhếch lên, che giấu đắc ý, "Có gì giấu giếm chứ, diễn lâu như , là phá công* ? thể , bổn tiểu thư vẫn bất ngờ đó, ngại gạt ~"
* Phá công: là một thuật ngữ trong tiểu thuyết võ thuật, nghĩa là sự chăm chỉ sẽ hủy hoại trong một ngày.
Thiếu nữ giấu tâm sự, mặc kệ nghĩ gì cũng sẽ biểu hiện ở mặt.
Chỉ liếc mắt một cái, Bùi Tịch liền nàng suy nghĩ gì.
Hắn vì cứu nàng mà hết át chủ bài, nàng là nữ nhân hư vinh nông cạn. Một nam nhân hao hết tâm tư vì nàng, liều mạng cứu nàng, nàng thể vui chứ?
Nghĩ đến đây, Bùi Tịch bỗng nhiên thu tay buông nàng , lui về phía một bước kéo cách hai .
Hắn rên một tiếng, một nữa trở xe lăn.
"Ấy ? Bùi Tịch ?"
Bùi Tịch xe lăn, lông mi cụp xuống che hai tròng mắt, nhàn nhạt : "Thân thể chút khoẻ, để nghỉ ngơi một lúc."
Lời , An Cửu vội vàng ngậm miệng .
Lời của Bùi Tịch cũng giả, đích xác thoải mái.
sự thoải mái chỉ đến từ nội lực xao động trong cơ thể, càng đến từ chính nội tâm .
Hắn mới ý thức lẽ thích nữ nhân , bởi đầu óc hỗn loạn, giờ phút lâm hoang mang.
Bùi Tịch nghĩ , vì thích An Cửu.
Nữ nhân chỗ đáng khen ? Trừ một lớp da xinh , chẳng bất kỳ ưu điểm gì.
Hắn vốn tưởng rằng thích Lâm Thanh Nghiên, ít nhất kiếp nghĩ như .
Lâm Thanh Nghiên mỹ lệ thông tuệ, thiện lương ôn nhu, tri thư đạt lý*, thiện giải nhân ý*, là nữ nhân mỹ trong mắt công chúng.
* Tri thư đạt lý: tri thức hiểu lễ nghĩa
* Thiện giải nhân ý: tâm lí
Cho nên lúc cuối sinh mệnh, cầm tù Lâm Thanh Nghiên, ép nàng thành hôn cùng .
Bùi Tịch hiểu yêu, chỉ là cảm thấy, c.h.ế.t cùng thích, lẽ sẽ khiến bản vui sướng.
Chỉ là cuối cùng, vẫn đạt vui sướng.
Lâm Thanh Nghiên yêu , ngại. Thành hôn với Lâm Thanh Nghiên, cũng hứng thú. Cuối cùng c.h.ế.t trong tay Lâm Thanh Nghiên, cũng cảm thấy phản bội tê tâm liệt phế.