Tuyệt đối đơn giản là gió, trong gió nhất định thứ khác.
Trúng độc trúng như thế nào, giải độc cũng giải như thế nào.
Nàng quả thực chính là đang nhảy tới nhảy lui quỷ môn quan.
"Không cần lo lắng cho công tử, công tử bách độc bất xâm, nữ nhân gì ."
Có lẽ thấy nàng xem quá nghiêm túc, A Thất đột nhiên ở một bên mở miệng .
An Cửu cũng giải thích, cũng đầu mà tiếp tục xem.
như A Thất , nữ nhân đích xác gì Bùi Tịch.
Hai đồng thời dùng độc, Bùi Tịch bách độc bất xâm, nữ nhân thể khiến bản chịu độc dược quấy nhiễu.
Nói đơn giản chính là, hai đều là pháp sư đầu, nhưng một công năng miễn dịch ma pháp, tất nhiên là bất khả chiến bại.
Nữ nhân tay với Bùi Tịch, liền giận thể át, giọng bà bén nhọn: "Bùi lang, vì phản kháng ! Ta chờ lâu như , trong lòng chẳng lẽ chỉ tiện nhân !"
Vừa , lụa đỏ trong tay bà cuồng trôi nổi, lụa đỏ nhẹ nhàng giống như con mãng xà đỏ điều khiển, căn xé về phía công tử bạch y.
Bản lụa đỏ cũng lực sát thương, nữ nhân nội công, bà chỉ là dùng công phu ngoại gia, mỗi khi lụa đỏ còn chạm đến Bùi Tịch, liền nan quạt bạch phiến ngăn trở, bất lực trở về.
Nữ nhân mặc dù điên, ai cũng nhận , nhưng đầu óc vẫn . Bà nhanh ý thức , độc lụa đỏ căn bản hiệu quả với Bùi lang, sẽ trúng độc!
Phán đoán bà đưa khác 20 năm là bao.
Không gì Bùi lang, chẳng lẽ bà còn đắn đo gì trong lòng ?
"Bùi lang, là bức . Ta thật lòng với , như thấy. Ta nữ nhân sinh con cho , nhưng cũng sinh con cho mà! Trong mắt chang chỉ ả, đây liền g.i.ế.c ả!"
Gào rống xong, nữ nhân lập tức xoay , dây dưa với Bùi Tịch nữa, xoay vọt về phía An Cửu.
An Cửu vốn đang xổm một bên ăn dưa, nghĩ ngay đó liền cũng trúng đạn, lập tức từ mặt đất nhảy dựng lên chạy.
A Thất cũng theo bản năng xách cổ áo nàng, chuẩn mang nàng .
Độc của nữ nhân giải quyết , nhưng nữ nhân nội lực, chạy bằng .
mà động thủ , là Bùi Tịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-231-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Bùi Tịch dùng một tay giữ lấy bánh xe lăn, xe lăn liền nhanh chóng lăn bánh, xoay một hướng. Ngón tay gõ lên tay vịn, tay vịn phát một âm thanh nhỏ, bụp bụp hai tiếng, từ giữa bắ n thứ gì đó, hướng về phía nữ nhân.
Nữ nhân hồng y vốn cách xa, bà từng phòng , trong lòng bà yêu còn kịp, đề phòng chứ?
Lập tức hai thứ b.ắ.n trúng, lực đạo lớn khiến bà lảo đảo lùi về vài bước.
Ngay đó bà đỡ ngực, cong lưng, phun một ngụm máu.
Chờ bà ngẩng đầu, khuôn mặt vốn trắng bệch càng trắng đến giống quỷ, thấy nửa phần huyết sắc.
"Bùi lang, thật tàn nhẫn, vì nữ nhân , mà đánh ......"
Trên môi trắng bệch của nữ nhân chảy m.á.u đen, thấy đó là trúng độc nặng.
Đó vốn là độc kiến huyết phong hầu*, thường chạm là c.h.ế.t ngay, nữ nhân còn ở đó, hình bà lung lay, như là sắp ngã xuống, nhưng sự chú ý của mấy , chậm rãi thẳng lên.
* Kinh huyết phong hầu: thành ngữ mô một loại độc khi con trúng sẽ nghẹt thở mà chết
Bà giơ tay nhẹ nhàng lau m.á.u môi, tò mò đầu ngón tay nhiễm đỏ, nhét trong miệng, giống trẻ con ăn đường, li3m sạch sẽ m.á.u đen ngón tay.
An Cửu: "......"
Mẹ nó ghê tởm ?
Hoa Mị li3m ngón tay xong, mặt thế nhưng dần dần khôi phục một chút huyết sắc.
Quỷ dị như thế, như thể m.á.u bà mới li3m trở về cơ thể.
An Cửu rùng , trong lòng nhất định là một trận so chiêu.
Mê Truyện Dịch
Bùi Tịch bắ n hai châm độc, Hoa Mị trúng độc, nhưng vì bà giải .
Không hổ là nữ nhân năm đó đánh bại Dược Vương Bùi Chu, độc thuật thể tuyệt diệu, thậm chí còn hơn Bùi Tịch.
An Cửu nghĩ như , liền thấy khóe mắt đuôi mày công tử bạch y thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo.
Hiển nhiên, cũng cảm thấy khó giải quyết.
Tuy rằng Hoa Mị thể hạ độc , nhưng Bùi Tịch hạn chế trong hai chân "Tàn tật", hiện tại thể bại lộ phận, chỉ thể ở đây giằng co với bà .
Ánh mắt Bùi Tịch chuyển, liền thấy mấy trong đại điện từ mặt đất dậy, đang bọn họ đấu pháp.