Thiếu nữ chợt sửng sốt, ngay đó giống như điện giật thu hồi ánh mắt.
Tai nàng đỏ lên, đại khái là ngượng ngùng, vội thu hồi cánh tay vững, thấp giọng với Phi Trần: "Đa tạ đại sư."
Vẻ mặt Phi Trần vẫn thanh lãnh, tựa hồ hề sở giác về tâm tư tiểu nữ nhi: "Không ."
Bùi Tịch thường đoán An Cửu nghĩ gì, cảm thấy tâm tư đại tiểu thư khó đoán, hỉ nộ rõ.
Giờ khắc , ở góc độ xem, dường như tấm vải che mắt đột nhiên kéo , ánh sáng bao giờ thấy.
Nữ nhân lỗ tai đều đỏ, thấy đó là nội tâm cực kỳ vui sướng.
Đừng thấy nàng thu tay nhanh như , lẽ trượt chân chính là nàng cố ý, chỉ để tiếp xúc với con lừa trọc .
Hắn quá hiểu An Cửu, lúc khi nàng thích Phi Y, cũng tìm cách câu dẫn, hết sức dụ hoặc như ?
Mắt hề chớp dán chặt tai ửng đỏ của thiếu nữ ánh mặt trời, đầu ngón tay Bùi Tịch dùng sức, nan quạt bạch ngọc trong tay nhéo, mà bất tri bất giác vết nứt.
Một tiếng rắc nhỏ chui màng tai, Bùi Tịch lúc mới đột nhiên hồn.
Giống như một chậu nước lạnh dội đầu, suy nghĩ sôi trào trong đầu đột nhiên dập tắt.
Hắn vì để ý nàng thích ai?
Nữ nhân lăng nhăng, sớm ba chiều bốn , căn bản đáng để chú ý ?
Nghĩ đến đây, Bùi Tịch nặng nề khép mắt, rốt cuộc hai nữa.
Không bao lâu, mấy liền xuống núi.
A Thất một bộ thôi, thể thấy công tử nhà đó sắc mặt khó coi, rốt cuộc vẫn nuốt lời bụng, cái gì cũng .
Sau khi sơn môn, đoàn đến một thành trấn phụ cận, chờ hai Hạ Tử Kình hồi âm.
Người giang hồ đều con đường truyền tin của , ví dụ như Ngàn Sát Các dùng cú mèo, sơn trang đúc kiếm dùng bồ câu đưa tin.
An Cửu nhanh nhận thư của Lâm Thanh Nghiên, bọn họ đang ở núi Vũ Di cách đó xa.
Hạ Tử Kình còn tìm tìm, nọ ở sâu trong núi. Hai bọn họ gần đây vẫn luôn ở sâu trong núi thu thập tin tức của nọ, mắt còn phát hiện manh mối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-193-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Nếu việc gì, An Cửu thể ở thành trấn đợi bọn họ.
"Bọn họ còn ở trong núi, bảo chúng ở bên ngoài chờ......"
An Cửu dứt lời, bên cạnh liền truyền đến một giọng nam nhàn nhạt: "Xin , thể Bùi mỗ khoẻ, dự định về Dược Vương Cốc tu dưỡng một thời gian, chỉ sợ thể cùng hai vị."
An Cửu đầu, liền thấy sắc mặt công tử bạch y tái nhợt, khóe mắt đuôi mày đều là sự uể oải.
Thấy nàng qua, giơ tay chống môi, nhẹ nhàng khụ hai tiếng, suy yếu nâng mắt.
An Cửu như là chút phản ứng kịp, ấp úng: "Huynh, về Dược Vương Cốc? Không đợi Hạ đại ca và Lâm Thanh Nghiên ?"
Bùi Tịch chậm rãi : "Dọc đường , cũng gì, Thanh Nghiên Hạ bạn, cần . Mà Bùi mỗ là một phế nhân, vì để liên lụy hai , vẫn là về Dược Vương Cốc."
"Chính Hạ đại ca bảo chiếu cố , thể như ?"
Nghe , mày thiếu nữ váy đỏ chậm rãi dựng lên, ngữ khí cực kỳ bất mãn, "Huống hồ ai là gánh nặng! Có ở mặt lung tung?"
Bùi Tịch nàng, nhếch khóe môi, ý trong mắt chạm đáy mắt: "Hiện giờ bên cạnh An tiểu thư Phật tử bảo hộ, cũng thể yên tâm. Về phần là ai ...... An tiểu thư chẳng lẽ ?"
Hắn hỏi, thiếu nữ đột nhiên phản ứng , giống như thường xuyên ghét bỏ là một phế nhân chính là .
Mê Truyện Dịch
Thần sắc nàng đổi, khuôn mặt nhỏ chút trắng bệch, nhịn cắn môi, yếu ớt : "Bùi Tịch, lúc những lời đó đừng để trong lòng, , ghét bỏ , đừng mà, chúng cùng chờ hai Hạ đại ca ......"
An Cửu đến mặt , cong xe lăn, lôi kéo khiến ống tay áo của nhẹ nhàng lay động.
An Cửu thường xuyên động tác với Bùi Tịch, đều quen. Trước đây như ma nhập, khống chế nổi mà đáp ứng các yêu cầu kì lạ của nàng.
Mà nay, sẽ dựa nàng nữa.
Lông mi mảnh dài buông xuống, trong hai tròng mắt hẹp dài đen nhánh như mực, ngưng kết một tầng sương lạnh.
Hắn bên môi ý như cũ, thấy nửa phần độ ấm: "An tiểu thư luyến tiếc như thế, nếu cùng Dược Vương Cốc?"
Lời , đầu ngón tay trắng nõn nắm ống tay áo trắng, tức khắc giật thả .
Ánh mắt thiếu nữ kinh hoảng ngó khắp nơi, như là sợ khác thấy lời .