Giờ khắc , chỉ một gói biểu cảm thể hình dung tâm tình của An Cửu.
【 Ngươi đừng đây.jpg】
Phi Trần thấy tiếng lòng nàng, vẫn tới.
"An thí chủ, còn Bùi thần y, cơm canh trong chùa hợp khẩu vị ?"
Giọng nam thanh lãnh vang lên ở đỉnh đầu, An Cửu ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt trong veo của hòa thượng áo bào trắng, trong mắt lộ sự quan tâm thuần tuý.
An Cửu nam nhân đối diện, nhỏ giọng : "Vẫn, vẫn ...... Chỉ là thịt."
Chùa Vô Âm cái gì cũng , bên trong hiền lành, phong cảnh , điều duy nhất chính là quá chay, một ngày ba bữa đều ăn cỏ, An Cửu cảm giác sắp thành một con cừu .
Phi Trần , khỏi khó xử mà nhăn mày, chắp tay n.g.ự.c một tiếng "A di đà phật".
"Người xuất gia từ bi, trong chùa cũng đồ mặn, An thí chủ hãy nhẫn nại chút thời gian."
An Cửu hiểu chuyện lắc đầu: "Không, , dù chúng sắp xuống núi ."
Nàng một câu, liền khẽ Bùi Tịch một cái.
Sắc mặt công tử bạch y đổi, cũng tâm tình thế nào, An Cửu chỉ thể câu câu chuyện với Phi Trần, nửa điểm dám quá thiện.
Cũng may Phi Trần ở lâu, chỉ đơn giản hai câu liền rời .
Không vì chuyện của sư phụ Chân Nhất đại sư, giữa mày Phi Trần quanh quẩn một tầng khói mù, như thể một đám mây đen lơ lửng bầu trời xanh vô tận.
An Cửu vẫn nhịn , gọi khi rời .
"Phi Trần đại sư, ngài...... Nén bi thương."
Hoà thượng áo bào trắng , giật , giữa mày nhíu thoáng nới lỏng.
Hắn gật đầu với nàng: "Đa tạ An thí chủ, kinh Phật ngày cô cho cực kỳ sâu sắc, khi xong, sẽ đến luận đạo với An thí chủ."
Nhìn bóng dáng Phi Trần chậm rãi biến mất, An Cửu bỗng nhiên chút may mắn.
Đời , tiểu hòa thượng hẳn là sẽ giống như trong nguyên tác, c.h.ế.t trong vô vọng ?
"Người , còn cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-181-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Giọng lạnh lẽo đột nhiên vang bên tai, phía lưng An Cửu căng thẳng, bỗng nhiên đầu.
Phản ứng trong tiềm thức khơi dậy sự cảnh giác của Bùi Tịch, mắt đen hẹp dài của híp , nhạt : "An tiểu thư khẩn trương như thế? Chẳng lẽ là...... Đang sợ ?"
Không xong , phát hiện.
Tối hôm qua biểu hiện của quá ngoài dự đoán, khiến An Cửu nhất thời kịp điều chỉnh, nhập hai một.
Phi Y là Phi Y, Bùi Tịch là Bùi Tịch, cho dù nàng bọn họ là một, cũng tuyệt đối thể biểu hiện ngoài!
Đáy lòng nhanh chóng chuẩn tinh thần, An Cửu vội vàng lắc đầu như trống bỏi, ấp úng : "Ta, mới sợ , tên què như , ai sẽ sợ chứ!"
Khi giọng phát , ngữ khí của thiếu nữ trở nên tự tin hơn.
"Phải ?" Đáy mắt Bùi Tịch vẫn lưu một tia tìm tòi nghiên cứu.
thiếu nữ kiên nhẫn đẩy chén , kiêu căng sai : "Cơm ở đây thật khó ăn, ăn nữa. Bùi Tịch, ăn thịt!"
Nhìn thiếu nữ vênh mặt hất hàm sai khiến, công tử bạch y chậm rãi thu hồi tầm mắt, đại khái là ảo giác của ?
Bùi Tịch nhàn nhạt : "Phật tử Phi Trần , núi thịt."
Đại tiểu thư lời, la lối lóc: "Ta mặc kệ, ăn thịt! Trong núi chim cá ? Các bắt cho ăn."
Mê Truyện Dịch
Trong lòng ập đến sự bất đắc dĩ quen thuộc, cũng vì , Bùi Tịch cảm giác an tâm quỷ dị.
Mấy ngày nay An Cửu bỏ mặc , hành động tính như , lâu diễn .
Nàng tính với , còn hơn là trực tiếp xem nhẹ . Thậm chí bởi vì nàng chuyện với Phi Trần mà sinh buồn bực, hình ảnh thiếu nữ ríu ríu rít, từng chút từng chút biến mất còn.
"Bùi Tịch, còn ăn cá kho, ăn gà ăn mày*, trong bụng gà ăn mày nhất định nhồi nấm...... Bùi Tịch, thế?"
* Gà ăn mày: Gà ăn mày còn tên gọi khác là Gà nướng đất sét, ẩm thực nổi tiếng vùng Giang Tô. Cái tên "gà ăn mày" xuất phát từ câu chuyện truyền miệng thời xưa. Chuyện là một gã ăn mày ăn trộm con gà, khi ông đang nhóm lửa thì phát hiện nhà vua và binh lính nganh qua. Thấy ông bèn bọc gà trong lá sen, phủ thêm lớp bùn bên ngoài ném đống lửa. Nhờ mà vô tình món ăn trở nên ngon miệng cùng với các chế biến độc đáo. Gà gói bằng đất và lá sen chế biến, lịch sử hơn 500 năm. Thịt gà ngon, sáng và thơm.
Ăn cơm xong, ba bộ trở về.
Bùi Tịch : "Cho dù bắt cá và gà, cũng chỗ nấu."
"Huynh nghĩ cách chứ, Hạ đại ca giao cho , chiếu cố như ? Dù cũng mặc kệ, ăn mấy món đó, mấy ngày ở đây đói đến gầy , mặt , nhỏ ?"